Chương 17

Lần này còn ho căng hơn, gò má ửng đỏ, khóe mắt có nước mắt. Lời nói của cô hàm hồ, Bùi chẩn cũng không phải không hiểu ý, trực giác làm hắn càng thêm bất an. Hắn nên đi ra ngoài, ngay lúc này, phải rời khỏi đây. Trần Tĩnh ngửa mặt nhìn sườn mặt người đó, mũi có vài phần đắc ý, không thể hiện rõ ràng. Đầu ngón tay cô vuốt ve qua lại lòng bàn tay hắn. Động tác này mà Bùi Chẩn không hiểu thì đúng là đồ ngu. Hốc mắt hắn trở nên hồng...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận