“Lui xuống hết đi.” Quân Đình bỗng lên tiếng nói. Trước khi mọi người rời đi, nàng nghe thấy Vương nói thêm một câu: “Mang thuốc tới đây.” Vương ngồi ngay ngắn trên giường, ánh mắt lạnh lẽo như hồ băng sâu thẳm dừng trên người nàng, hắn im lặng không nói gì. Khương Vãn Ly sợ Vương, cũng không dám mở miệng nói chuyện. Lúc này đây, một chủ một nô, một người ngồi một người quỳ, đều không có ai nói chuyện, mãi cho đến khi thị nữ thiếp thân Tuyết Chi bưng bát thuốc tới. Bát...