Chanh Chua
Thập Cửu Thúc
Chương 2
Cố Nịnh hừ thành tiếng, bàn tay vốn đang chống trên vòm ngực rắn chắc của Trần Tùng đã chuyển sang ôm cổ hắn nhằm tìm điểm tựa, tránh bị lùi về sau mỗi lần hắn tiến đến.
Lúc Trần Tùng vừa tiến vào khe hẹp của cô căng trướng khó chịu, bây giờ sau một lúc hắn ra vào cột sống của cô cũng tê dại theo.
“Nhẹ chút.”
Gân xanh cứng ngắc trên thân gậy dường như muốn nghiền phẳng những nếp gấp bên trong cơ thể cô, không cho cô thời gian thích nghi đã liên tục sấn đến, quy đầu hơi nhếch lên luôn vào sâu bên trong cơ thể.
May là rèm phòng không kéo ra, chỉ có mỗi ánh sáng mờ từ chiếc đèn bàn.
Nếu không da mặt Cố Nịnh mỏng như vậy nhất định sẽ cảm thấy rất ngại ngùng, nhưng cô không chịu được Trần Tùng trêu chọc, mặt rất nhanh cũng đã ửng đỏ, biểu cảm không khống chế được.
“Chỉ….chỉ làm một lần thôi nhé.”
Dưới sự va chạm không ngừng nghỉ của Trần Tùng cô cố nói cho xong mấy chữ như vậy.
“Được, chỉ một lần.”
Hắn cũng không định làm mấy lần, trong lòng hiểu rõ giới hạn của cô ở đâu, huống gì vợ hắn vẫn còn nhỏ không thể nhịn đói lâu.
Phải ăn cơm đúng giờ.
Có điều Trần Tùng chăm sóc cô đã hai tháng, dù cho ăn no ngủ kỹ nhưng vẫn không thấy béo lên, so với bạn học cùng lớp thì gầy hơn nhiều.
Ngoại trừ mông và ngực còn có tí thịt thì sau lưng có thể sờ được cả hình dạng xương cốt.
Khả năng cao là do gen di truyền.
Bố mẹ Cố Nịnh đều rất gầy cho nên cô giống vậy thì cũng chẳng có gì là lạ.
Nghe thấy Trần Tùng đáp ứng chỉ làm một lần Cố Nịnh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, bởi vì quy đầu bất ngờ va chạm làm bụng cô co bóp theo bản năng.
Trần Tùng hít sâu một hơi, lòng bàn tay hơi thô ráp nhéo nhẹ mông cô: “Đừng kẹp, anh không muốn bắn sớm thế đâu, mẹ nó anh còn chưa làm đủ.”
Cô có chút không kìm được mà hơi nức nở.
“Trần Tùng, đừng đâm chỗ đó.”
“Đâm chỗ này em sẽ sướng hơn.” Trần Tùng tâm trạng vui vẻ dỗ dành cô, cũng không quên rút cây hàng của mình ra, sau đó lại cắm mạnh vào miệng bím chưa kịp khép.
Eo Cố Nịnh tê cứng, vặn mông muốn lùi về mặt bàn phía sau: “Anh nói dối.”
Bởi vì cô sợ đau mà liên tục lắc đầu làm cho lọn tóc đuôi ngựa phía sau lúc ẩn lúc hiện, tóc dính mồ hôi lòa xòa trước trán, một ít tóc rơi xuống làm gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn bị che hơn phân nửa.
Trần Tùng híp mắt nhìn Cố Nịnh.
Hắn nghĩ thầm vợ mình chỗ nào cũng non, vẻ ngoài non, bím cũng non mềm khó tả.
Bên dưới của hắn chuyển động, bàn tay cũng chẳng hề rảnh rỗi, miệng như trẻ con đang bú liên tục nút núm vú, giống như chỉ cần kiên trì hút thì sẽ có thể hút ra dòng sữa thơm ngọt màu trắng.
Độ dẻo của cơ thể Cố Nịnh khá tốt, có thể làm đủ tư thế, nhưng vì cô dễ xấu hổ nên đôi lúc cũng sẽ không chiều ý hắn.
Nhưng đến khi hắn làm cô mất tỉnh táo thì chỉ còn biết mặc kệ cho hắn đùa giỡn, chỉ hy vọng hắn có thể bắn nhanh hơn.
Sau vài lần ra vào của hắn Cố Nịnh cũng không nhịn được mà phát ra âm thanh nức nở.
Tà váy bị vén lên tận eo, đôi chân thon dài mới đầu còn gác trên vai Trần Tùng bây giờ đã tụt xuống eo hắn, những tiếng bành bạch khi cơ thể va vào nhau cũng vang lên liên tục.
Cô nhỏ giọng thở hổn hển.
Tiếng thở dốc của Trần Tùng cũng vang lên rõ ràng bên tai Cố Nịnh, cùng với hơi thở ướt át.
Hắn vừa rời khỏi cặp ngực bị liếm mút đến sưng đỏ dính đầy nước bọt của cô, bây giờ chuyển sang liếm vành tai, những sợi tóc ở xung quanh đều bị hắn liếm ướt.
Tính dục của người đàn ông rất cao.
Chuyện này sau khi kết hôn Cố Nịnh mới biết được, hắn như một con sói trên thảo nguyên, mà cô lại là con mồi mặc cho hắn nuốt gọn.
Cũng có thể do ăn chay 26 năm qua, một lần được khai trai giống như bị nghiện.
Cố Nịnh từng tranh thủ trong lúc hắn tập trung cày cấy trên cơ thể mình mà hỏi hắn trước đây đã từng có bạn gái chưa, thật ra điều cô muốn hỏi hơn chính là tại sao mỗi lần làm tình cùng cô hắn đều giống như quỷ đói đầu thai vậy.
Dù sao Trần Tùng cũng chẳng phải thằng nhóc mới mười mấy, hai mươi nữa, cũng đã 26 xuân xanh rồi.
Nhưng câu trả lời của Trần Tùng ngoài dự đoán của cô, hắn nói mấy năm gần đây bản thân cố kiếm tiền không có thời gian quen bạn gái.
Cố Nịnh nhịn không được hỏi hắn: “Vậy bây giờ anh không cần kiếm tiền nữa sao?”
Sao còn nhiều tinh lực để dày vò cô vậy.
Lúc đó Trần Tùng đã làm cho khe hẹp của cô có chút sưng, hắn vừa rút cây hàng của mình ra, vừa nắm bàn tay nhỏ của cô kéo nó áp lên cây hàng đầy dịch nhờn của mình chầm chậm vuốt ve.
Hơi thở của hắn càng lúc càng nặng trả lời cô: “Có kiếm tiền chứ, ban ngày làm việc, ban đêm làm em.”
Cố Nịnh nghe xong hai mắt tối sầm.
*
Bên ngoài cửa sổ nổi gió.
Cửa sổ không đóng mà chỉ kéo rèm, gió từ bên ngoài thổi vào làm cho tấm rèm đung đưa, lộ ra khe hở nho nhỏ.
Cây bút trên bàn sách lăn xuống, Cố Nịnh cùng tỉnh táo hơn đôi chút, cô phát hiện bài tập của mình bị chính dâm thủy của bản thân làm ướt một chút.
Lúc này cô hoàn toàn tỉnh táo, đẩy Trần Tùng ra: “Lấy bài tập của em cất đi, nó bị ướt rồi.”
Trần Tùng hôn nhẹ lên khóe miệng Cố Nịnh, tiện tay cầm bài thi nhét vào ngăn kéo: “Được rồi.”
Hắn vẫn còn muốn.
Eo Trần Tùng đẩy về phía trước, cây hàng hoàn toàn ghim vào miệng bím đỏ rươi, lông tơ của cả hai sinh ra sự cọ xát.
Tay hắn đỡ lấy cẳng chân rũ xuống không còn chút sức nào của Cố Nịnh, động tác bên dưới ngày càng tăng tốc.
Cô cúi đầu, tầm mắt hoàn toàn mơ hô bởi sự chuyển động bên dưới, cằm gác lên bờ vai rắn chắc của hắn, giống hệt con lười bám trên người Trần Tùng.
“Anh đóng cửa sổ lại đi không là màn bị gió thổi bay đấy.”
Trần Tùng thở gấp một tiếng, vẫn giữ nguyên tư chế chồm người qua đóng cửa lại.
Đóng cửa xong hắn lại nhanh chóng kéo Cố Nịnh ghì lên cửa sổ mà tiếp tục làm, cây hàng vừa cứng vừa nóng có dấu hiệu nảy lên, cô còn nghĩ hắn cuối cùng cũng định bắn.
Cố Nịnh suy nghĩ sau đó nói: “Ngày mai em muốn đi ra ngoài nên anh không cần làm cơm tối cho em đâu.”
Tốc độ của Trần Tùng bất ngờ chậm lại, giống như muốn trì hoãn thời gian bắn tinh.
Ngón tay hắn lần xuống dưới, tìm hột le của cô nhẹ nhàng xoa bóp, ngón giữa thì chen vào miệng bím đang mấp máy cùng với cây hàng của mình.
Ngón tay và chim của hắn cùng vào cùng ra, làm cho miệng bím càng trướng căng hơn nữa, màu cũng dần tái đi.
“Em đi đâu?” Trần Tùng hỏi.
Cố Nịnh hừ một tiếng, muốn đưa tay lôi ngón tay của hắn bên trong mình ra, nhưng lại bị hắn chặn lại, hắn cầm tay cô kéo nó chạm vào chỗ hai người thân mật, cảm nhận mật dịch đang chảy ra.
“Bạn học trong lớp đã hẹn nhau thứ bảy đi chơi, em, em, em không muốn tách biệt với các bạn.”
Trong lúc làm tình nói chuyện cũng rất tốn sức.
Vòm ngực Trần Tùng phập phồng, cọ qua đầu vú cương cứng của cô,Cố Nịnh cảm giác như có dòng điện chạy qua người, lúc này cây hàng của hắn lại bất ngờ cắm vào miệng tử cung.
“Nói cách khác là thằng nhóc trắng trẻo cùng lớp lần trước tỏ tình với em cũng đi đúng không?”
Giọng nói của hắn khàn khàn, cuối cùng cũng bắn tinh.
Cơ thể rắn chắc vẫn đè trên người Cố Nịnh, sau khi bắn xong cây hàng bán cương của hắn vẫn còn vùi sâu ở trong cô.
0 bình luận