Chương 6

Sau khi cô nằm úp sấp trên giường, anh quỳ một chân lên giường, đưa tay nắm tóc cô, hai người nhìn vào mắt nhaụ “Vật nhỏ, chủ nhân làm em cao trào chưa?” Sắc mặt anh lạnh lùng, giống như đang đối đãi với một món đồ chơi. Tinh Nhung ngây người nhìn anh, mắt đỏ lên, có chút đáng thương. “Tiểu huyệt quá dâm đãng không quản nổi đúng không, chủ nhân giúp em ” Kỳ Nam nói xong, đứng lên, đi đến tủ quần áo lấy ra đồ vật gì đó. Lúc Tinh Nhung nhìn thấy vật đó, trong đầu nổ ầm một tiếng, máu toàn thân trong nháy mắt trào lên cuồn cuộn. Cô mặt đỏ tai hồng, muốn giải thích. Kỳ Nam vỗ mặt cô "Tư thế vừa nãy, tự tách tiểu huyệt của mình ra.” Tinh Nhung quỳ xuống, run rẩy đưa tay ra phía sau, chạm vào chỗ vừa hồng vừa sưng, sau đó sờ đến âm thần, cảm thấy một mảng dính dớp sau cao trào. Cô lập tức xấu hổ đến mức muốn khóc, quay đầu lai muốn nhìn anh "Anh ơi, ướt rồi...” Kỳ Nam đưa tay chạm vào chỗ đó, xoa xoa da thịt mềm mại tinh tế, giọng nói mang theo vài phần trầm khàn "Chảy ra từ chỗ nào thì trả về lại chỗ đó đi.” Tinh Nhung khóc huhu, ngoan ngoãn bôi dâm thủy̠ về lại trong huyệt, cuối cùng tách ra huyệt động sâu hun hút bên trong. “Tiếp tục tách ra.” Kỳ Nam nhìn tiểu huyệt, bất mãn nói. Tinh Nhung lại dùng lực hơn chút nữa, thịt dưới tay run rẩy. Kỳ Nam lúc này mới hơi cong eo, lấy quần lót ngọc trai nhét vào bên trong. Quần lót vốn đã không có nhiều vải, Tinh Nhung không cảm thấy quá khó chịu, chỉ khi chuỗi ngọc trai bị đẩy vào, chen chúc, đè ép vách tường bên trong, cô mới cảm thấy từng cơn kích thích tê dại dâng lên. Kỳ Nam tát một phát lên âm hộ đỏ sẫm, trách mắng “Không được kẹp, thả lỏng.” Tinh Nhung nghẹn ngào nức nở, ngoan ngoãn cố gắng thả lỏng cơ thể. Lúc mấy viên ngọc trai đều đi vào bên trong, Kỳ Nam vỗ lên cặp mông đầy đặn của cô. Tinh Nhung nghe vậy, còn tưởng anh lại muốn đánh vào âm hộ, đưa tay nắm lấy cánh tay anh khóc lóc cầu xin “Anh ơi, xin anh đừng đánh chỗ đó nữa, vẫn còn đau, đổi chỗ khác được không?” Kỳ Nam đưa tay lau nước mắt của cô, không thèm để ý, nói “Chuẩn bị tư thế.” Tinh Nhung hôm nay đã bị dọa sợ, không dám giở trò quyến rũ như bình thường, ngoan ngoãn nằm úp sấp, ôm lấy đùi mình. Kỳ Nam cầm lấy roi mây bên cạnh "Quy tắc vẫn như vừa nãy, có cần nhắc lại một lần không?” Tinh Nhung bẹt miệng, trả lời "Không cần.” Kỳ Nam gật đầu "Vậy được, bắt đầụ” Roi mây không đánh vào âm hộ như cô tưởng tượng. Roi mây liên tục năm lần bảy lượt rơi trên hông, chẳng được mấy lần, Tinh Nhung đã đau đến mức bắt đầu văn vẹo. Thịt ở chỗ tiếp giáp giữa mông và đùi rất non nớt, vì vậy đau đớn càng tăng lên gấp bội. Trong đầu cô pháo hoa nổ liên tục, quá kích thích Sau năm lần, roi mây đổi chỗ đánh. Mười cái còn lại ngay ngắn đánh trên mông cô. Vốn dĩ vì âm đa͙o đau rát nên quên mất sự đau đớn trên mông, giờ này cảm giác đau đớn lại chầm chậm thức tỉnh, đau đớn giống như hai mép thịt bị đốt lửa. Nước mắt của Tinh Nhung rơi xuống tóc mai, hai đùi thon thả không nhịn được mà run rẩy. Lúc kết thúc, Tinh Nhung cảm thấy sức lực của mình cạn kiệt. Kỳ Nam nhìn hai bàn chân trắng trẻo nõn nà, đưa tay chạm vào, nói “Lần sau đánh vào đây.” Tinh Nhung lập tức cảm thấy thân dưới hơi phình ra, giống như đang đáp lại lời anh. “Còn mười lăm cái nữa, em muốn uống nước trước hay làm xong rồi mới uống?” Kỳ Nam xoa dấu vết trên mông cô, hỏi. “Trước...Kết thúc xong rồi uống.” Nghĩ đến chuyện mình tiểu ra giường vừa nãy, Tinh Nhung liền sửa lời. Kỳ Nam nhìn cô "Tiếp theo, tay vịn cửa sổ, nâng mông lên.” Tinh Nhung để chân trần xuống giường, quần lót ngọc trai nhét trong tiểu huyệt ma sát vách tường bên trong, một cơn co giật dâng lên, lúc cô đang định bày tư thế, Kỳ Nam cởi dép trên chân mình đặt dưới chân cô "Đi vào.” Tinh Nhung rũ mắt, chân của anh to lớn, to hơn cô rất nhiều, chân nổi gân xanh giẫm trên nền gạch men. Cô cúi đầu, xỏ dép vào, cảm nhận được độ ấm còn lại của anh trong dép, không nhịn được cong môi. Rèm cửa sổ đang đóng, cô úp sấp bên cửa sổ, không nhìn thấy bên ngoài, mông vểnh ra phía sau, giống như dâng lên cho anh. “Soạt”, rèm cửa sổ bằng voan mỏng để che nắng được kéo ra, bên dưới là khu vui chơi cho trẻ em, cô nhìn thấy rõ ràng bên dưới có vài người, thậm chí bên tòa đối diện.... Mắt của Tinh Nhung mở lớn, trong điều kiện ánh sáng phản xạ chiếu vào khiến cô muốn ngồi xổm xuống che đậy thân thể đang trần ͙truồng của mình, lại bị Kỳ Nam dùng một tay giữ eo lại. “Đừng động đậy.” Giọng nói lạnh lẽo giống như rắn của người đàn ông vang lên bên cổ. “Sẽ...sẽ bị nhìn thấy.” Tinh Nhung run rẩy mở miệng. Kỳ Nam cười một tiếng "Tiểu huyệt dâm đãng còn sợ bị nhìn thấy sao?” Tinh Nhung nghẹn ngào "Sợ...sợ...huhụ..” Một tay Kỳ Nam sờ lên huyệt nhỏ nóng bỏng, cảm nhận sự co rút của chỗ đó, vỗ một cái lên trên. Tinh Nhung bị đánh kêu lên một tiếng “Hưm”, khóc rấm rứt. “Sợ sao? Dâm thủy̠ chảy ướt hết quần lót rồi đây này.” Anh nói xong, đưa tay vỗ mông cô một cái "Tư thế, nâng mông lên.” Tinh Nhung bị anh giữ lại không thể động đậy, nghe lời nhếch mông lên. “Huhuhụ..” Bởi vì sợ hãi, cũng bởi vì xấu hổ, toàn thân cô nhuộm màu hồng phấn, cơ thể hơi run rẩy, hai vú trên ngực lắc lư. Kỳ Nam hít sâu một hơi, roi đỏ trong tay vỗ lên mông cô, khiến hai bầu ngực rung động, giống như hai miếng đậu phụ non mềm. Thịt mông bị đánh đàn hồi lại, chẳng mấy chốc lại sưng lên. Tinh Nhung nhắm mắt, trong tiếng khóc mang theo mấy tiếng ngâm nga đau đớn. Kỳ Nam vẫn không bỏ qua cho cô, động tác chậm rãi, nhẹ giọng nói bên tai cô "Mấy bạn nhỏ dưới lầu đang nhìn em, có xấu hổ không, lớn như vậy còn bị tụt quần đánh mông, con gái nhà ai mà bị đánh thảm như vậy, hử?” Tinh Nhung đưa tay bịt miệng, khóc vừa thê thảm vừa đáng thương, lông mi run rẩy dữ dội. “Ban công bên kia có một người đàn ông, nhìn được một lúc lâu rồi, em đoán xem anh ta đang nhìn cặρ vú đang đung đưa của em hay là nhìn tiểu huyệt dâm đãng này? Em nói xem anh ta có biết tiệu huyệt dâm đãng này đang ngậm ngọc trai không, có cần mở chân để anh ta nhìn rõ hơn không?” Mười lăm lần, không nhiều, nhưng Tinh Nhung lại cảm thấy giống như qua cả một thế kỉ. Sự sợ hãi vì bị người nhìn thấy trong phút chốc đã vượt qua đau đớn trên mông, khống chế thần kinh của cô. “Lần cuối cùng, nắm chắc.” Kỳ Nam nói xong, dùng hết sức đánh lên mông cô, vết roi tạo nên hình bán nguyệt trên mông, rất rõ ràng. “A huhuhụ..”Tinh Nhung khóc thảm thiết, trong nháy mắt đau đớn khiến ngón chân cô co quắp, cổ thiên nga cũng ưỡn lên.
0 bình luận