“Không cần, gọi Ly nô tới đây hầu hạ.” Quân Đình vẫy tay.
Ly nô chính là Khương Vãn Ly, bởi vì bây giờ nàng đã là nô lệ của Quân Đình, chỉ được phép giữ lại chữ cuối cùng trong tên họ, cho nên mọi người đều thống nhất gọi nàng là Ly nô.
“Vâng, đại vương.” Lăng Hà nghe xong đại vương sai bảo, trong lòng càng cảm thấy áy náy nhiều hơn. Hắn thân là đại thần nội vụ, nhiệm vụ là tìm kiếm nô lệ phù hợp cho đại vương, vậy mà hắn lại không hoàn thành trách nhiệm của mình.
Trước kia, khi đại vương còn ở trong cung, gần như mỗi đêm đều có nô lệ khác tới hầu hạ, kết quả vừa mới lên chiến trường, đại vương lại phải chịu thiệt thòi, sử dụng một nô lệ hết lần này tới lần khác.
Lăng Hà lập tức sai thị nữ đưa Khương Vãn Ly trong bộ dáng thịt chậu đi tắm rửa sạch sẽ.
Bởi vì không nhận được lệnh từ đại vương, bọn thị nữ không dám tháo xích sắt đang buộc chặt nàng, đành phải đưa cả rương gỗ vào trong thùng nước, sau đó dùng bàn chải lông sói cẩn thận lau sạch cơ thể dính đầy cát bụi của nàng, đặc biệt là hai lỗ thịt, bàn chải đầy góc cạnh trực tiếp chui vào bên trong chà sát, một ít sợi lông hơi cứng va chạm mạnh với vách thịt, khiến toàn thân nàng mềm nhũn, nước dâm chảy ròng.
Sau khi tắm xong, thị vệ nâng rương gỗ chứa Khương Vãn Ly tới trước mặt đại vương. Nữ nhân xinh đẹp có thân thể trắng nõn nà, dùng tư thế gập người để nằm im trong rương.
Một ánh lửa ập vào mắt nàng, gần như chỉ trong nháy mắt, toàn bộ xích sắt trên người nàng đã hóa tro tàn.
Khương Vãn Ly có được tự do kinh ngạc một hồi lâu, lúc này mới chậm rãi ngồi dậy khỏi rương gỗ.
“Bò qua đây.”
Khương Vãn Ly nghe được âm thanh quen thuộc, nghe lời cúi người xuống đất, dùng cả tay chân chậm chạp bò qua rương gỗ. Nàng đã bị trói rất nhiều ngày, động tác chậm hơn bình thường rất nhiều, điều này đã khiến vị đại vương kia không vui.
Tâm trạng của Quân Đình hôm nay không tốt, thấy nàng lề mề thì càng bực bội hơn, hắn quyết định sẽ trút mọi khó chịu của mình lên tiểu nô lệ trước mặt.
Hắn dùng một tay nắm lấy vòng cổ, kéo tiểu nô lệ lên giường, vung tay đánh mạnh lên bờ mông thịt trắng nõn của nàng. Nửa thân trên của Khương Vãn Ly nằm sấp xuống nệm giường, đè ép cái bụng đang căng đầy, bờ mông thì vểnh lên thật cao, thuận tiện cho hắn quất đánh.
Khương Vãn Ly cố nhịn cơn đau đớn ở bàng quang, chổng mông cho hắn đánh một hồi lâu, da thịt trắng nõn dần chuyển hồng, chuyển xanh, biến thành màu tím đen đáng sợ, tới lúc này, tiểu nô lệ mới không nhịn được mà bắt đầu nức nở.
“Ư…”
Con cặc to dài đột ngột đụ vào lỗ thịt, làm tiểu nô lệ sợ hãi kêu lên một tiếng. Lỗ thịt đã quen hầu hạ đại vương, vừa cảm nhận có con cặc xông vào thì nhanh chóng bao bọc lấy nó, vách thịt non mềm như biến thành trăm ngàn cái miệng nhỏ, tham lam mút liếm thân gậy nóng bỏng.
Tiểu nô lệ nghe lời vừa chịu đựng từng lần quất roi vừa lắc lư bờ mông, nghênh đón cặc bự cắm rút, khoái cảm tình dục nhanh chóng lấn át cơn đau đớn, nữ nhân tìm được vui sướng trong khổ đau kẹp chặt lỗ thịt, mỗi lần con cặc bự rút ra đều sẽ kéo theo không ít nước dâm, rơi xuống thấm ướt đệm chăn.
Sắc mặt nữ nhân ửng hồng, đôi mắt xinh đẹp mơ màng, làn da trắng nõn trơn mềm ửng lên màu hồng phấn, môi son hé mở, phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều.