Nô Lệ Của Tên Bạo Chúa Tàn độc
Mèo Lười
Chương 9: Lý Tuyết mỹ nhân
Thanh Loan là một Linh Sư năm sao hệ phong, trên người mặc bộ y phục màu xanh, một bàn tay vẽ phù văn, nhẹ giọng ngâm chú, lập tức phá hủy pháo linh mạnh mẽ, giá cả đắt đỏ trên tường thành, khiến Lâm Nhật thành ngay lập tức mất đi hệ thống phòng thủ mạnh nhất.
Mắt thấy hệ thống pháo linh nhanh chóng bị phá hủy, Lý Hợp gần như tuyệt vọng, hắn khàn giọng ra lệnh cho binh lính giết chết binh sĩ đang leo tường thành, khiến vô số tay chân bị cụt, đầu người rơi lả tả xuống dưới. Khương Vãn Ly bị bịt mắt, đứng sau toàn bộ quân lính nên không cách nào cảm nhận được cảnh tượng đẫm máu đằng trước, nếu không nàng chắc chắn sẽ bị dọa ngất xỉu.
Dưới sức mạnh tuyệt đối, Lý Hợp bị Hoắc Cảnh Diễm bay lên tường thành một đao chém chết, thành chủ chết, quân lính cũng như rắn mất đầu, các binh lính còn lại lần lượt hạ vũ khí đầu hàng.
Lâm Nhật thành có lớp phòng thủ như tường đồng vách sắt nhanh chóng bị bạo quân Nam Vực cướp lấy chỉ trong một ngày, toàn bộ người thân của Lý Hợp đều trở thành tù binh, bên trong bao gồm cả Thất tiểu thư Lý Tuyết được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân của Lâm Nhật thành.
Khác với gương mặt trong sáng ngây thơ của Khương Vãn Ly, Lý Tuyết xinh đẹp và quyến rũ như mị ma, giống như đóa hoa hồng hớp hồn người. Nàng có xuất thân cao quý, mẫu thân là muội muội ruột của Hạo Nguyệt thành, sau khi gả cho Lý Hợp thì trở thành kế phu nhân. Lý Tuyết xinh đẹp từ nhỏ đã được dạy dỗ tốt, không những tinh thông cầm kỳ thư họa mà thiên phú còn cực cao, tuổi còn trẻ nhưng đã là Linh Sư bốn sao.
Bạo quân lúc nào cũng bạc tình bạc nghĩa, trái tim như băng giá có được một mỹ nhân xuất sắc như vậy làm nô lệ, khiến hắn cũng cảm thấy hứng thú không ít, đại thần nội vụ Lăng Hà cảm nhận được điều đó, cố ý sai bảo thị nữ tắm rửa sạch sẽ cho mỹ nhân rồi dâng lên bạo quân.
Có điều, mỹ nhân Lý Tuyết có tính tình mãnh liệt giống như vẻ ngoài của mình vậy, sau khi biết việc mình sẽ trở thành nô lệ, nàng lập tức phản kháng, nếu như không có Lăng Hà ngăn cản thì chỉ sợ toàn bộ thị nữ cũng đã bị giết chết.
Lý Tuyết xinh đẹp bị trói chặt đưa tới phòng ngủ, có điều nữ nhân nóng nảy này không biết cái gì gọi là người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, ngay lần đầu tiên nhìn thấy bạo quân, nàng đã bắt đầu mở miệng mắng chửi hắn là “đồ biến thái”, “cầm thú”, “ma quỷ”, gần như dùng hết những từ ngữ nàng có thể nghĩ ra được, đại thần nội vụ luôn luôn bình tĩnh, vững như Thái Sơn nghe vậy thì bị dọa sợ tới xanh mặt, muốn vươn tay bóp chết nàng, có điều đã có người nhanh tay hơn hắn. Bạo quân Nam Vực có địa vị cao quý, mạnh mẽ khó có người chống lại, làm sao có thể chịu đựng cho một tiểu cô nương tùy ý mắng chửi. Hiện tại hắn đã mất đi hứng thú làm tình với nàng, trực tiếp dùng một quả cầu lửa biến mỹ nhân đang giương nanh múa vuốt kìa thành đống tro tàn.
“Đại vương, thần có tội.” Lăng Hà quỳ xuống nhận tội. Hắn không những không bịt kín miệng nữ nhân kia mà còn cho nàng cơ hội mắng bạo quân, đây là tội lỗi của hắn.
“Không cần tự trách, đứng lên đi.” Nữ nhân bé nhỏ như sâu mọt cũng không khiến hắn phải để ý quá nhiều, nhưng mấy lời mắng chửi kia của nàng đúng là làm tâm trạng hắn trở nên tệ rất nhiều.
“Vâng, thần cảm ơn đại vương tha thứ.” Hắn đứng lên, trong lòng vẫn hổ thẹn vô cùng, lập tức ôm quyền nói: “Lý Hợp còn có hai nữ nhi chưa xuất giá, hay là để thần sai người đưa cả hai tới đây…”
0 bình luận