Bụng nàng đầy nước quỳ rạp dưới đất bị nam nhân làm, căng đau khó chịu. Ngón tay cắm chặt vào tấm thảm dưới đất mới có thể miễn cưỡng duy trì tư thế nằm sấp, lẳng lặng chịu đựng.
Không nhận được nô lệ mỹ nhân tươi mới khiến Vương không hào hứng lắm, hắn chỉ muốn chơi một lần qua loa, bắn rồi là xong việc. Thế nhưng nữ nô dưới thân rất biết hầu hạ khiến hắn cảm thấy hào hứng hơn.
Mặc dù hậu huyệt khô khốc nhưng thành ruột lại rất biết hút. Đường ruột chặt khít giống như mọc ra vô số giác hút không ngừng mút vào dương vật căng cứng, nhiệt độ ấm áp vừa phải bao trùm lấy nó làm cho nam nhân rất hưởng thụ.
Khương Vãn Ly đau đớn chảy nước mắt nhưng vẫn không kêu lên tiếng nào, nàng cắn môi dưới lẳng lặng chịu đựng. Nàng cố gắng thả lỏng, đón ý hùa theo dương vật đang cắm vào rút ra.
Quân Đình chơi nàng hai lần rồi bắn tinh dịch vào sâu trong hậu môn và lập tức rút ra dương vật ướt nhẹp. Đã có dạy dỗ trước đó nên Khương Vãn Ly nhanh chóng siết chặt cơ mông, nhếch mông lên, cố gắng chịu đựng không cho tinh dịch chảy ra khỏi hậu huyệt.
Nữ nô ngoan ngoãn hiểu chuyện như thế khiến Quân Đình hết sức hài lòng. Nam Vực Vương không thích lãng phí thời gian quý giá thuần hóa nô lệ, vì thế rất thích nô lệ bản tính dịu dàng ngoan ngoãn lại biết cách hầu hạ hắn thế này.
“Xin chủ nô cho phép tiện nô tiểu.” Nữ nô bị chơi đùa nửa chết nửa sống quỳ dưới đất đau khổ cầu xin, nàng thật sự quá đau khổ. Nếu như lại không cho nàng tiểu, chưa đến vài ngày nữa, chắc chắn thân thể sẽ xảy ra vấn đề. Nếu như nô lệ xảy ra chuyện không thể hầu hạ chủ nhân nữa, vậy thì chờ đợi nàng chỉ còn cái chết mà thôi.
Quân Đình thỏa mãn không từ chối thỉnh cầu của nữ nô.
Thị nữ xinh đẹp chững chạc ôm cái bô đặt vào bên chân Khương Vãn Ly. Khương Vãn Ly ngồi xổm trên bô, cuối cùng thì gậy bịt niệu đạo chặn nước tiểu cũng bị rút ra. Nàng không chịu nổi mà đi tiểu, tiếng nước ào ào vang lên.
“Ngừng.”
Mới tiểu được chừng một phần hai thì đã nghe thấy mệnh lệnh của Vương, nàng vô thức ngừng tiểu. Nước tiểu không hết thật sự rất khó chịu, nhưng nàng không muốn trái lệnh chủ nhân.
Khương Vãn Ly thuận theo cứu được một mạng cho nàng. Nếu vừa rồi nàng không nghe lệnh chủ nhân mà dừng lại, có khả năng nàng sẽ bị phế bỏ niệu đạo vì không nghe lời.
Không để ý đến nữ nô đau khổ, Quân Đình vuốt gậy niệu đạo rồi đút vào niệu đạo, ngăn chặn một nửa nước tiểu còn lại.
“Ừm…” Trong đôi mắt hạnh xinh đẹp tràn ngập nước mắt trong suốt, bởi vì đau đớn mà ngẩng cao vùng cổ thiên nga tuyệt đẹp, hàm răng cắn chặt môi dưới không phát ra tiếng kêu to khiến cho người ta không thích chút nào.
Quân Đình rất hài lòng vì nô lệ ngoan ngoãn, hắn cho phép nàng cởi quần da siết chặt bụng, nằm ngủ trên thảm lông cừu dày êm.
Quân Đình ở lại Tịnh thành suốt năm ngày, ngày nào cũng đi sớm về trễ, loay hoay không có bóng dáng, chỉ vào lúc đêm muộn quay về ra lệnh cho Khương Vãn Ly mặc quần da thú, banh rộng lỗ đít đỏ hồng cho hắn chịch… Trải qua mấy ngày làm quen, lỗ đít của nàng đã sớm quen với con cặc to lớn, không còn chảy máu như ban đầu nữa.
Mỗi ngày Khương Vãn Ly chỉ được phép đái vào thời gian cố định, đái nhiều hay ít cũng phụ thuộc vào Quân Đình. Năm ngày trôi qua, bụng của nàng đã hơi phồng lên, chịu đựng sự dày vò khi nước tiểu tích quá nhiều.