Nô Lệ Của Tên Bạo Chúa Tàn độc
Mèo Lười
Chương 6: Chơi cửa sau (h)
Quân Đình là một trong năm đại linh sư chín sao hiện tại ở lục địa Thiên Huyền, không chỉ có thế mà võ học của hắn còn luyện đến giai đoạn đại vũ sư chín sao. Có rất ít người có thể chống lại hắn nên việc công phá Tịnh Thành nhỏ bé cũng không phải là vấn đề lớn.
Tịnh Thành có hồ nước muối, từ trước đến nay đều dựa vào việc bán muối kiếm tiền. Số lượng võ sĩ và linh sĩ trong thành không nhiều, hầu hết đều là thương nhân tiểu thương. Thành chủ Tịnh Thành - Lâm Tương Quân là nữ thành chủ trẻ tuổi, trước mắt thì thiên phú mới luyện đến giai đoạn linh sĩ năm sao. Trước đó nhờ có Phong Thành che chở mới miễn cưỡng sinh tồn, bây giờ Phong Thành đã đổi chủ, đương nhiên Lâm Tương Quân biết họa đến trước mắt. Nàng ta cũng không giãy dụa quá nhiều, dứt khoát dẫn theo quan viên đầu hàng Quân Đình.
Bởi vì Lâm Tương Quân là thành chủ chủ động đầu hàng, Quân Đình cũng không loại bỏ chức vị thành chủ của nàng ta, đồng thời áp dụng chính sách đãi ngộ hào phóng với gia tộc Lâm thị.
Mặc dù Nam Vực Vương nuôi rất nhiều nữ nô nhưng hắn cũng có nguyên tắc của mình, hắn chỉ lấy nữ nhi của tù binh và nữ nhi của phản thần làm nô lệ. Còn với nữ nhi tỷ muội trong gia tộc chủ động đầu hàng như Lâm gia, hắn sẽ không bao giờ đụng vào, để tránh rét lạnh lòng người.
Bởi vì nguyên nhân này, mặc dù Nam Vực Vương đã đánh chiếm Tịnh Thành cũng không nhận được nô lệ mới. Khương Vãn Ly bụng lớn vốn bị lãng quên ở một bên, bây giờ lại giống như heo mẹ bị thị vệ kéo đến trước mặt Vương.
“Bò qua đây.”
Vương chỉ khoác áo ngủ màu xanh nhạt, nửa mở để lộ lồng ngực khiêu gợi. Mái tóc dài ẩm ướt xõa tung sau lưng, so với ngày thường thì hắn có thêm vài phần lười biếng và thẳng thắn.
Khương Vãn Ly khó khăn cử động tứ chi bò đến trước mặt Vương, nàng đoán là Vương muốn sử dụng nàng nên xoay người quay lưng về phía Vương. Trên mông bám đầy vân đen giống như loài bò sát trông rất buồn nôn khiến Vương khó chịu nhíu mày.
Quân Đình rất kén chọn, hầu hết nô lệ hắn sủng hạnh đều là mỹ nhân vô song với làn da trắng nõn. Nếu là ngày thường, hắn sẽ không chạm vào nô lệ trên mông đều là vân đen thế này, nhìn thôi cũng cảm thấy ngán rồi.
Xoạt.
“Mặc vào.”
Quần da bó sát màu đen rơi xuống bên chân nàng.
Khương Vãn Ly nhỏ giọng đáp “Vâng” rồi nhanh chóng mặc vào, quần da rất ngắn, chỉ có thể miễn cưỡng bao trùm hai quả mông thịt. Cố ý để lộ cúc hoa trắng trẻo nõn nà, dây lưng buộc chặt trước bụng siết cho vùng bụng đầy nước trở thành eo nhỏ, siết đến mức nàng cảm thấy buồn nôn rồi không nhịn được mà nôn khan.
Nàng đã nhịn tiểu một ngày, niệu đạo căng đau khó nhịn. Bây giờ bị siết chặt bụng khiến bàng quang đầy nước gần như muốn nổ tung.
Quân Đình lại không để ý nhiều như thế, hắn vẫn luôn hưởng thụ cho mình. Quần da che được những vết hằn do roi tạo ra, siết chặt bụng lớn thành vòng eo nhỏ gọn, khiến cho thân thể này trông cũng thuận mắt hơn.
Quân Đình vịn eo nữ nô, dương vật to dài đâm vào hậu huyệt.
Hôm qua không quất roi vào nơi này cho nên nó vẫn hoàn hảo không tổn hại, có thể cung cấp cho nam nhân sử dụng.
Hậu huyệt vốn không phải bộ phận sinh dục nên bị cắm vào cũng không mang đến khoái cảm nào. Hơn nữa đường ruột vừa chặt vừa khô, dương vật căng to giống như lưỡi đao sắc bén cắt vào thành ruột mềm mại. Cửa huyệt nhỏ hẹp không chịu nổi đâm rút mãnh liệt thế này nên hơi nứt ra rỉ máu.
0 bình luận