Chương 530

Chỉ cần tưởng tượng dáng vẻ ngón tay mảnh khảnh của cô, Lục Dã lập tức không dời mắt được. Lúc đó vui thí¢h, hiện giờ giống như bụi gai mang độc đâm vào tɾong tim Lục Dã. Tính cả tâm tư không hiểu vì sao lại đồng ý cùng cô đi vào quán cà phê này, đều trở nên vô cùng buồn cười. Lục Dã nhìn đáy mắt cô thản nhiên như trút được gánh nặng̝, môi mỏng mím chặt, kéo ra một tia trào phúng. “Nhẫn trả lại cho tôi làm gì, tôi muốn cầu hôn người khác...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận