Chương 147

Ánh chiều tà chiếu nghiêng trên cây ngô đồng, bóng cây xẹt qua cửa sổ kính chắn gió rơi xuống bóng tối loang lổ, cũng như có như không phản chiếu sự sững sờ và tâm sự nặng̝ nề của cô. Trước tiên nếu muốn trả thù Trầm Hi và Giang Khải Minh, sau lưng còn phải thăm dò qua lại với Tống Diệc Châu, cô sớm muộn gì cũng bị tra tấn chết không xong. Không thể cứ bị động phòng ngự như vậy. Cô ngước mắt lên, có chút hoảng hốt, cô nhìn bóng tối lúc tối lúc...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận