“Ừm…” Tô Bối vừa lên xe lập tức cởϊ áσ khoác ra, Văn Quốc Đống vừa thấy dấu vết xanh xanh tím tím trên người Tô Bối, đôi mắt nóng hơn mấy phần. “Tiểu tao hóa, mặc thành như vậy muốn cho ai xem?” Tô Bối ngồi trên ghế phụ vén tóc ra sau tai, đôi mắt ẩn tình nhìn người đàn ông: “Ừm… Người ta còn có thể cho ai xem…” Sau khi nói xong, hai chân hơi tách ra trước mặt Văn Quốc Đống, đôi tay trắng nõn không nhịn được vươn tới dưới người. “Ừm… Cha… Tiểu...