Tô Bối ôm lấy hắn, cơ thể theo động tác của Văn Quốc Đống không ngừng lắc lư, nước trong bồn tắm cũng bị động tác của hai người làm tràn đầy đất. “Rõ ràng là Tiểu Bối Nhi phát tao phát lãng trước… Sao có thể không cho anh nói… Hửm?” Sau khi nói xong, hắn đẩy sâu một cái. Tô Bối không nhịn được than nhẹ một tiếng: “Ừm… Lão cầm thú, nhẹ một chút… Bồn tắm không chịu nổi…” Nghe thấy thế, Văn Quốc Đống nâng một chân của Tô Bối lên: “Chỉ cần tiểu tao hóa...