Văn Quốc Đống nhíu mày, hắn biết Tô Bối chưa bao giờ nguyện ý làm người phụ nữ đứng sau. “Đứa bé trong bụng em phải sinh ra sớm hơn đứa bé ‘bình thường’ hai tháng.” Thái độ của Tô Bối vẫn kiên quyết: “Không chậm trễ.” Văn Quốc Đống không thể khuyên tiếp được nữa: “Thay đổi chủ ý thì nói với tôi.” “Ừm.” Giọng nói của hai người không to không nhỏ, hoàn toàn không có ý tránh Diệp Liệt Thanh. Diệp Liệt Thanh ngồi trên sô pha, không biết vì sao cảm thấy nghẹn muốn chết. “Đại…...