“Ừm… Cha thật tốt… Vậy sau này đi khám thai cha đi cùng con được không?” Cơ thể Tô Bối cọ Văn Quốc Đống, nhẹ giọng làm nũng: “Đi khám thai có cha cục cưng, cục cưng cũng có thể cảm nhận được cha… Tương lai mới thân thiết với cha…” Cơ thể Văn Quốc Đống hơi giật giật: “Trong cục nhiều việc…” Nói được nửa, thấy gương mặt Tô Bối lạnh đi, ngay sau đó sửa lời: “Tôi sẽ cố gắng dành thời gian…” Lúc này gương mặt Tô Bối mới tốt hơn chút: “Cha… Mang thai không phải...