“Không muốn...con không muốn đâu, Liễu thần, người đừng làm vậy. Nhất định còn có cách khác mà... Thạch Hạo cổ tỏ ra vùng vẫy, hắn nhất quyết diễn đến cùng một Thạch ngây thơ, đơn thuần “Ngươi!. .” Liễu thần trực khóc, nàng không ngờ mình có ngày này, nhưng nếu không phá giải được phong ấn này thì thứ dơ bẩn kia của “Lục dục ma quân” sẽ ăn mòn tâm trí nàng, khiến nàng bị ma hoá, vĩnh viễn không thể tu thành chính quả nữa. “Ta chăm sóc ngươi từ nhỏ đến lớn...bảo vệ Thạch thôn...vậy...