Cẩn thận đỡ Liễu thần nằm xuống cỏ, Thạch Hạo từ từ rút ra, lớp dịch nhờn vẫn còn lưu luyến trên đầu côn thịt hắn, rơi xuống đất. Liễu thần tay chân duỗi thẳng, thở dồn dập nhưng không còn chút sức lực nào dù để cử động một ngón tay. Thạch Hạo ngã ngồi ra sau, cứ để cả hai tênh hênh như thế mà thở lấy lại sức. Qua cơn mưa gió, làn da Liễu thần nhễ nhại mồ hôi, khiến toàn thân nàng càng trắng sáng, lấp lánh dưới hơn dưới ánh mặt trời. Má nàng...