Chương 4:

Nàng như đang mời mọc hắn tiếp tục. Thân thể nàng trải ra, mở rộng, đón chào, hứa hẹn, ôm siết. Như cử động dưới hạ thân nàng. Hai chân Liễu thần đã bị đẩy mở rộng, phơi bày đóa hoa bí ẩn trước mắt Thạch Hạo. Cánh hoa lớn tách ra, để lộ lớp trong hồng phấn, cánh hoa non nớt ôm chặt lấy ngón tay hắn, bịt lối vào tiểu huyệt. Bị Thạch Hạo kích tình, đóa hoa đã bị phủ mờ một lớp sương. Với từng cử động của hắn, cánh hoa co giật, mấp máy rung động, càng ướt át. Dịch nóng chảy xuống đầu ngón tay. Miệng Thạch Hạo khô đắng. Ngón tay điểm mạnh hơn, thêm một ngón tay nữa, xoay tròn vách tường chật hẹp trong nàng. Nàng mút chặt lấy ngón tay hắn trong những chấn động liên tục, nước ứa ra càng nhiều. Ngón tay Thạch Hạo ra vào dễ dàng hơn trong nàng. Cùng với những nhịp cử động của ngón tay, nàng lắc đầu, rên thành tiếng hòa điệu. Ngón tay Liễu thần bấu vào lớp cỏ, đào cả vào đất, nàng ưỡn người, đẩy đôi vú căng tròn lên trên. Thạch Hạo đưa bàn tay còn lại xoa nắn chúng thành đủ các hình dạng. Hắn lại cúi đầu hôn nàng, nuốt lấy những tiếng rên rỉ. Đầu lưỡi nàng quấn lấy lưỡi hắn, đảo lộn cùng nhau. Ba điểm trọng yếu trên cơ thể bị công phá cùng lúc, khiến Liễu thần không còn suy nghĩ được gì. Ngón tay cái của Thạch Hạo mạnh mẽ điểm xuống hạt châu nhỏ trong đóa hoa, nhay ấn, Liễu thần giật bắn, thả môi khỏi lưỡi hắn. Nàng rơi về sau, đùi giật ngược lên như muốn khép chân lại. Thạch Hạo liền gạt hai chân nàng ra rộng hơn, dùng tay chân ấn đầu gối nàng xuống. Không thể cử động, Liễu thần chỉ có thể lắc đầu, kêu rên thành tiếng. Ngón tay Thạch Hạo càng nhấn mạnh hơn, ngón trỏ bên trong cong cong móc lên cùng chà xát, tiếng kêu của Liễu thần tắc lại trong cổ. Nhưng qua phản ứng bản năng lần đầu, nàng lại mở đùi rộng hơn, thần thể rung lên từng nhịp. Khoái cảm ập tới, nàng đón nhận, ôm lấy càng nhiều càng tốt, không hề cố kỵ. Ánh mắt Thạch Hạo đầy dục hoả nhìn Liễu thần co giật, quằn quại rên xiết dưới những ngón tay hắn. Mới trải qua ái tình lần đầu, Liễu thần rất nhanh đến đỉnh. Ngón tay cái của Thạch Hạo vần vò hạt châu của nàng vài nhịp, nàng đã kêu thét khe khẽ như bị đầm, răng cắn vào môi. Khoái cảm bất thần đổ ập xuống nàng, lan truyền toàn thân. Hơn tất cả những loại công pháp, bí pháp nào, khoái cảm thổi qua đầu óc nàng trống rỗng. Nàng chỉ có thể kêu lên, thấy bóng tối nở bùng trong mắt, từng mạch máu như vỡ ra, rồi lại tràn trề tuôn chảy, nóng bừng như lửa nham thạch. Mật huyệt của nàng nuốt chặt ngón tay hắn, co bóp nhè nhẹ, dòng nước ấm chảy xuống. Thạch Hạo củi đầu, hút lấy số nước ấy, được thêm tiếng rên khàn khàn trong cổ Liễu thần. Nàng không biết thứ âm ấm mềm mềm chạm vào mình là gì, chỉ thấy hai ngón tay hắn đã rút ra, thứ ấy liền len vào thế chỗ, mềm mại sục sạo liếm sạch đóa hoa run rẩy của nàng. Khi hàm răng hắn hơi nghiến lại, day day mép cánh hoa, hơi thở Thạch Hạo phả vào nơi mẫn cảm nhất, nàng mới mơ hồ nhận ra. Nhưng chẳng để cho nàng kịp suy nghĩ, ngón tay hắn tách rộng đóa hoa của nàng, phơi bày cánh trong hồng nhuận, nhụy hoa thơm khiết trước cặp mắt Thạch Hạo. Chiếc lưỡi của hắn xông tới, tham lam liếm láp, sục sạo, nuốt trọn hút kiệt mật hoa, đùa nghịch hạt châu. Loại sướng khoái này khác với những gì ngón tay hắn đem lại, Liễu thần chỉ thấy mạch máu mình đông cứng rồi tan chảy theo từng hơi thở Thạch Hạo phả vào u huyệt. Cánh hoa nàng e ấp rung rung, muốn khép lại nhưng bị hắn đẩy ra siết sóng, phơi bày toàn bộ dưới ánh mặt trời, chẳng mấy chốc đã ướt đẫm không hiểu vì nước bọt của hắn hay mật thủy từ nàng. Răng Thạch Hạo nhay nhụy châu, đột ngột mút mạnh như muốn rút kiệt mật thủy, hơi thở thổi thẳng vào sâu trong nàng, vừa cướp đoạt vừa lấp đầy, nhấm nháp nàng từng phân bộ vị mẫn cảm nhất. Cơn sướng khoái chưa kịp lui đã bị đẩy trở lại, bào nhuyễn ra để thấm sâu trở lại trong nàng. Thạch Hạo hồn, mút, liếm nàng như trận bảo ngon lành nhất, ngón tay hắn vạch mở đóa hoa nàng đến độ lớn nhất để chiếc lưỡi có thể tiến vào, sục sạo không để sót mảy may.
0 bình luận
aaa