Chương 2:

Thạch Hạo nhanh chóng bao vây lấy thôn dân khống chế họ, hắn hành động quá nhanh khiến Liễu thần không kịp trở tay. “Tế linh đại nhân, cứu ta!” Thôn dân khổ sở cầu xin, hiển nhiên trong lồng giam của Thạch Hạo không dễ chịu chút nào. “Ngươi mau thả họ ra!” Liễu thần có chút sốt sắng, nếu thôn dân chết hết thì khi Thạch Hạo trở về, nàng làm sao ăn nói với hắn đây, mà không biết rằng chính thằng quỷ nhỏ đó đang náo sự. Thạch Hạo cười hắc hắc, đến lúc hắn ra điều kiện rồi. Ánh mắt dâm tà của hắn càn quyét khắp cơ thể mĩ miều của Liễu thần. “Thả họ cũng được, nhưng ngươi phải song tu cùng ta” “Muốn chết!” Liễu thần đương nhiên là không đồng ý. Cành liễu mềm mại vươn ra, khí thế lăng lệ như muốn chọc thủng trời. Thạch Hạo nhanh chóng né tránh, không tiếc lời đe doạ: “Liễu thần, ta hỏi lại lần cuối, nếu ngươi không đồng ý ta sẽ cho toàn bộ chúng thành đống thịt nát.” “Ngươi dám!” Liễu thần nhìn thôn dân đang bị khống chế, trầm tư suy nghĩ. “Tế linh đại nhân, người không được đồng ý. Người không phải vì chúng con mà làm chuyện người không muốn!” Trưởng thôn Thạch Thái quỳ xuống nơi. Hiển nhiên hắn không muốn Liễu thần vì thôn dân mà hi sinh. “Ngươi thả họ ra đi!” Liễu thần thu cành liễu lại, toàn thân thả lỏng, có ý buông xuôi. Thạch Hạo cười hắc hắc, hắn đánh ra bí pháp khống chế Liễu thần, rồi cuốn nàng đi. Nhìn bóng dáng hai người mất hút trên bầu trời, thôn dân đau khổ quỳ trên đất, khoác lóc: “Tế linh đại nhân, người không nên vì chúng con mà hi sinh bản thân a!!..” Bên bờ hồ, Liễu thần bị phong bế chi giác nén trên bãi cỏ, Thạch Hạo cũng khôi phục lại hình dáng vốn có của hắn, chung quy lại với năng lực hiện tại của hắn thì bí pháp này cũng không thể duy trì quá lâu. Thạch Hạo lần đầu tiên được nhìn ngắm Liễu thần ở khoảng cách gần tới vậy. Gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, làn da thắng tuyết, thu ba lưu chuyển, thiên kiều bá mị, giống như một đóa hoa mẫu đơn nở rộ ở thời khắc xinh đẹp thuần khiết nhất. Thạch Hạo không biết dùng từ gì để hình dung vẻ đẹp của nàng. Nương theo tư thế của nàng, chiếc váy bị xô lệch để lộ ra bắp đùi trắng nõn nà. Thạch Hạo ánh mắt theo đùi trắng hướng lên trên, nhìn tới địa phương thần bí bị váy che khuất, làm dục hỏa trong hắn nổi lên. Hắn không kìm được mà hôn lên đôi môi anh đào của nàng. Liễu thần gương mặt đỏ ửng, hô hấp có chút dồn dập khiến bầu vú phập phồng dao động sau lớp vải mỏng manh kia. Hai tay Thạch Hạo lúc này càng hư đốn hơn, hẳn thong thả cởi quần áo nàng ra. Liễu thần không thể cử động, đành để người kia muốn làm gì tùy ý, mắt có chút ngấn lệ. Từng mảnh vải lụa rơi xuống, để lộ từng phân từng tấc da thịt nàng trắng nõn như ngọc. Đến lúc Liễu Thần chỉ còn tấm yếm mỏng cùng mảnh quần nhỏ không che được hai gò núi phập phồng, vùng đen nhánh bí ẩn, Thạch Hạo run run dừng tay. Chung quy hắn cũng chỉ là thanh niên mới lớn, chưa trải sự đời a! Thân thể Liễu thần nằm phơi trên cỏ, dưới ánh trăng, hoàn hảo như thánh nữ. Hai cánh tay trắng tròn, thon dài, đùi ngọc mịn màng, vú tròn căng nẩy. Không rõ vì sợ hãi hay hồi hộp, môi Liễu Thần he hé mở, thở dồn. Thạch Hạo run run miết ngón tay trên lớp vải mỏng còn sót lại, hưởng thụ cảm giác mềm mại của thân thể Liễu Thần. Từ đùi, tay y lướt qua hông, nắn bóp nhè nhẹ, rồi chạy lên trên. Ngón tay Thạch Hạo chạm vào đầu vú, nàng thở hắt ra, cắn môi, kêu khẽ trong cổ. Thân thể mẫn cảm cực độ của nàng nổi da gà không phải vì lạnh. Nghe tiếng rên của nàng, mọi ngần ngại cuối cùng biến mất sạch khỏi tâm trí hắn. Thạch Hạo củi đầu, ngậm lấy môi hồng ươn ướt, quấn lấy đầu lưỡi thơm mềm, trong khi tay bóc lớp vải cuối cùng của nàng xuống. Vú Liễu Thần nảy vào lòng bàn tay hắn, Thạch Hạo dùng cả hai tay mà nắn bóp, xoa nhào hai khối thịt mềm. Liễu Thần là người tu đạo, cơ thể nàng săn chắc, làn da lại mềm mại mát rượi, chạm vào như bông. Thạch Hạo mấy năm nay lăn lội bên ngoài, chuyện gì cũng từng thấy qua, ngay cả việc ân ái nam nữ cũng từng mục sở thị nhiều lần. Lúc này, hắn đem tất cả những chiêu trò học được thực hành trên thân thể Liễu Thần. Hai ngón tay Thạch Hạo kẹp lấy đầu vú nàng, day nhè nhẹ, rồi thêm chút lực đạo không đủ làm đau Liễu thần, chỉ khiến thân thể nàng tê rần. Hắn bất chợt buông ngón tay, bàn tay to ôm trọn bầu vú, xoa nắn thành đủ mọi hình dạng. Đến khi cảm thấy thân người Liễu Thần đã thả lỏng, một bàn tay Thạch Hạo trượt xuống, qua vùng bụng phẳng phiu của nàng, chạm đến bờ lông mềm mượt. Bàn tay y tránh qua, vuốt xuống đùi nàng, mơn trớn cặp mông tròn, luồn vào giữa hai chân nàng, lướt qua khoảng đùi non mịn màng, nhẹ nhàng đùa nghịch. Cùng với bàn tay vẫn không ngừng mân mê vú, bàn tay kia xoa nắn giữa hai chân khiến Liễu Thần cảm thấy rạo rực, bụng dưới cồn cào không hiểu vì sao.
2 bình luận

Truyện hay lắm

Chương 1:

Truyện hay

Chương 1: