Chương 4:

Thấy Tiểu Yến đang mệt mỏi ngất đi. Hắn đi đến cái bàn dụng cụ cầm lấy cái khuyên hình tròn dài 2cm bán kính 0,5cm, tay kia cầm lấy cây xỏ khuyên.Tên Hoàng Báo lấy cây kim sắt lớn đầm mạnh xuyên qua hai lỗ mũi của Tiểu Yến, cái mũi bật xịt máu khi cây kim rút ra. Cơn đau làm cô tỉnh dậy nhưng do mệnh lệnh trong đầu cổ không thể nào cử động đầu hay khép miệng lại không thể la càng làm cơn đau tăng lên gấp bội. Hắn dùng cái khuyên đã chuẩn bị xỏ vào cái lỗ mũi giống như xỏ lỗ mũi cho con trâu con bò vậy. Tiểu Yến do đau quá nên ngất đi, máu từ lỗ mũi chảy ra. Tên Cẩu quan vẫn chưa dừng lại xỏ tiếp bên vú trái vú phải, mỗi bên một cái khuyên trên đầu vú. Nhưng lần này hắn dùng cây xỏ khuyên lớn hơn để xỏ đường kính khoảng 1cm, đâm vào đầu nhũ. Hoàng Bảo khéo léo lây cây khuyên dài 20cm đường kính 1cm xỏ vào, hắn xỏ chếch lên trên né cái lỗ huyệt nhũ để sau này còn có thể đụ vú. Nhìn cặp ngực hình trái táo bị đôi khuyên nặng kéo rủ xuống trông rất thảm thương. Nhưng thảm nhất vẫn là cái lỗ lồn bên dưới cũng xỏ khuyên lớn. Hai mép lồn dùng cây xỏ khuyên vú hồi nãy để đâm xỏ vào hai cái khuyên mỗi bên (-), chỉ khác với khuyên vú nó không dài bằng chỉ dài khoảng 10cm, đường kính thì lớn bằng khuyên vú. Hột le thì xo một cái khuyên tương tự như khuyên lưỡi hình chữ i, do hột chưa trãi qua điều giáo nên không thể dùng khuyên lớn chỉ dùng được khuyên nhỏ. Hoàng Bảo nghĩ thầm cứ từ từ ta sẽ chỉnh cái bên dưới sau. Lúc này con ả vẫn đang hăng say liếm lỗ đít của hắn. -Chủ Nhân heo tiện nhân đói muốn ăn cức của ngài ạ ! -Được phần thưởng cho sự khôn ngoan của ngươi, nhờ người theo dõi con tiện nhân Tiểu Yến và lão ăn mày báo cho ta biết ta mới bắt được. Nói xong hắn đi đến một cái ghế bên dưới được khoét một cái lỗ đủ để mặt người vào. Đối diện cái ghế đó là cơ thể trần truồng của Tiểu Yến. Hắn lấy ra một hộp cao nước dẻo, tay bôi lên mấy chỗ xỏ khuyên trách bị nhiễm trùng làm hư con hàng của hắn. Hợp nước này cũng có thành phần kích dục, tha qua da sẽ làm cơ thể nứng tột độ, ngoài ra nó cũng làm tê đi phần da chịu sự tra tấn. Làm con mồi càng đau càng sướng mãnh liệt. Bên dưới thì ả lợn cái đưa miệng vào ngày lỗ đít hắn bú liếm, cái lưỡi ả ta đâm sâu vào bên trong như đang tìm kiếm thức ăn. Một lúc lâu sau hắn cũng ỉa ra một cục phân to rơi thẳng vào trong miệng của con ả bên dưới. Ả ta ăn ngấu nghiến như là nhịn đói lâu ngày. Sau khi ăn xong cô ả cuối đầu miệng nói chuyện rằng vẫn dính vài mẫu cức vụng chưa nuốt hết. -cám ơn chủ nhân vì bửa ăn rất ngon ạ. -Ngươi đi chuẩn bị phòng, sau đó đem con tiện tỳ này cởi trói tắm rửa sạch sẽ mang vào phòng cho ta. Trương Hoàng Bảo rời khỏi địa lao, bây giờ chỉ còn cô ả và Tiểu Yến. Cô ả ngồi dậy đi vào một căn phòng bên cạch có nước vệ sinh thân thể, sau đó chuẩn bị như những gì chủ nhân chỉ thị. Lúc này Tiểu Yến đang bất tỉnh không biết rằng cơ thể cô xảy ra biến đổi, các vết thương tự lành kéo da non lại. Máu cũng ngừng chảy ra, trên má vết tích bị ăn hai cái tát cũng lặng biến mất. ( Năng lực tự chữa lành vết thương sẽ liên quan đến nhiều tình tiết sau này ) Trong một căn phòng được trang trí sạch sẽ ở trong phủ nha. Nơi này được Trương Hoàng Bảo làm nơi cưỡng dâm dân nữ chống đối lại hắn. Lúc này Tiểu Yến đã tỉnh lại cô mở mắt nhìn xung quanh cảm giác như vừa rồi trải qua cơn ác mộng khủng khiếp"leng keng " Tiếng chuông bạc trên hai cái khuyên vú và một cái ở hạt le, một cái ở lỗ mũi đã cho cô biết không phải là mơ. Cái lưỡi của Tiểu Yến cộm lên một cái khuyên sắt khiến cô khó chịu. Nước mắt cô lã chả tuông rơi, cô cố gắng gượng dậy suy nghĩ nhất định phải thoát khỏi nơi này trước sẽ về báo thù hắn sau. Tiểu Yến gắng gượng đi xuống gường càng dùng sức cơ thể càng mềm nhũng, hạ thể càng cảm thấy ngứa ngáy khó chịu. Lúc này tên cẩu quan mở cửa bước vào nhìn thấy tất cả. Hắn rất ngạc nhiên một người phụ nữ bình thường làm sao có thể đi đứng được khi chịu tra tấn như vậy. Dù là người mạnh nhất cũng mất mười lăm ngày bình phục. Tiểu Yến nhìn thấy tên khốn đi vào biết mình khó thoát cùng không thể chạy được với sức lực như vậy. Cô vở sau tay một cây trâm bạc lúc nãy nhìn thấy trong một hộp gỗ, giấu sau tay. - Ngươi đừng đến đây, trách xa ta ra... !
0 bình luận