Chương 3:

Hoàng Dung mắt xinh đẹp lảo đảo lui lại vì phía trước Xuân Mai cùng Thu Lan đã dùng kiếm chặn lại đòn đánh cho hắn ta. Hai nàng nô tì mỗi người một thanh kiếm sắc bén đứng người lão ta chặn lại Đả Cẩu Bổng pháp.Lão đầu cười lớn rồi nói với bọn họ: -Xuân Mai Thu Lan, thiếu nãi nãi muốn trao đổi chiêu thức võ công với các ngươi, hãy hầu hạ nàng cho tốt, ta đây cũng muốn nhìn xem mấy năm qua nàng ta võ công tiến bộ được bao nhiêu ! Hai người bọn họ lập tức tuân lệnh. -Xin nghe theo thiếu gia !" Xuân Mai cùng với Thu Lan hợp sức cầm thanh tế kiếm xông tới, đường kiểm múa uyển chuyển như con rắn linh hoạt hướng Hoàng Dung mà tấn công. Hai người tuổi tác chỉ là thiếu nữ nhưng kiếm pháp lại rất lợi hại, bên trong cơ thể còn có nội lượng cao thâm không thể dò xét được. Nàng cầm Đả Cẩu Bổng rất dài lại thi triển trong căn phòng chặt hẹp khó có thể phát huy hết sức mạnh của nó, lại còn mang trong chân đối guốc cao gót quá cao, di chuyển thật là quá khó khăn. Hoàng Dung đành nhảy lui ra phòng khách rộng lớn hơn cùng họ giao thủ võ công. Lão hán tử vẫn không mặc vào quần áo, con cặc đã trở nên thẳng đứng cứng như sắc đá, ung dung đi ra phòng khách xem náo nhiệt, trên mặt hắn lộ vẻ cười đắc ý, ảnh mắt không ngừng nhìn về thân thể Hoàng Dung nhất là cặp vú cùng cái lồn lấp lánh leng keng khoen vòng vàng có gắn thêm mấy cái chuông đồng nhỏ trên núm cùng hột le. Lỗ đít thì đuôi cáo phất phơ bay lượt trong gió, lâu lâu co bóp lại như muốn giữ chặt cặc giả to lớn nằm sâu bên trong hậu môn. Hoàng Dung dù sao cũng là kì tài luyện võ, trời sinh thích bay nhảy lại không muốn tốn quá nhiều vào thời gian luyện võ công, nên khi thi chuyển đả cẩu bổng pháp chiêu thức so với sư phụ Hồng Thất Công gặp cao thủ vẫn bình thường vững vàng đối chiêu. Nàng chợt nhận ra khi mình đánh nhau với hai nô tì, con mắt lão ta cứ chầm chầm lướt qua các bộ phận nhạy cảm, cơ thể nàng gần như trần truồng mà phát hiện ánh mắt tà dâm của hắn làm nàng khó chịu trong người. Càng khó chịu hơn khi con cặc giả gắn đuôi chó do quá to đường kính gần 5 cm nên khi di chuyển chèn ép nội tạng bên trong, một con cặc giả như vậy làm sao mà di chuyển bình thường dễ chịu cho được. Thời gian đã trôi qua hơn mười hiệp đấu ba người bọn họ đánh đến khu nhà cũ phía trước. Nội lực Hoàng Dung đã tiêu hao đi rất nhiều do phải mang theo nhiều dâm cụ và dâm vật khuyên vòng vàng với phích cắm hậu môn, bây giờ không thể trụ lâu tấn công hai nô tì như lúc đầu. Hô hấp Hoàng Dung trở nên hỗn loạn trong hai người kia thì vẫn thoải mái bình thường không tốn chút mồ hôi nào. Sớm biết hai người Xuân Mai và Thu Lan là thiên phú võ học cũng cao như nàng, nhưng không ngờ lại cao thâm đến chừng này. Cũng một phần hai nô tì là bào thai sinh đôi tâm ý tương thông kiếm pháp tăng gấp đôi uy lực bảo sao Hoàng Dung phải chật vật chống trả. Nàng nhìn sang Lão dâm tà vẫn tuông ra ánh mắt quan sát cùng với vẻ mặt tươi cười trong lòng Hoàng Dung không khỏi lo lắng. Lúc này kiếm khí từ song kiếm hợp bích của Xuân Mai và Thu Lan đánh tới, nàng đã tự có cách đối phó, tay hạ Đả Cẩu bổng để hai hàng kiếm bốn phía kiếm khí tiếp chiêu. Xuân Mai Cùng Thu Lan nhất thời tâm ý rối loạn, dù các nàng có lá gan lớn cách mấy cũng không dám tổn thương thiếu nải nải đành phải thu hồi kiếm chiêu. Thấy hai người họ thất thần, đánh về phía hai người đả cẩu bổng pháp một chiêu mạnh nhất "Thiên hạ vô cẩu ". Chiêu này uy lực cực lớn lại không hề có kẽ hở để cho Xuân Mai Thu Lan hai người phản công nên đã trúng liền vài gậy vào người. Trong lúc hai người còn thất thần mất phương hướng liền bị đả cẩu bổng pháp điểm trúng huyệt đạo trên người. Lúc này Lão dâm tà cười lớn vang vọng cả phòng còn Hoàng Dung hơi thở gấp rút cả người mồ hôi đầm đìa. -Chỉ giao lưu vài chiêu mà bộ dáng của người thành ra như vậy thật đáng thất vọng ! Hoàng Dung xoay người về phía lão ta tay cầm lấy Đả Cẩu Bổng thở gấp la lớn. -Lưu Tam kế tiếp chính là ngươi ! Vừa xong lời liền giẫm cao gót guốc gỗ xuống nền gạch phi người lao đến lão đầu hán tử vẫn chiêu mạnh nhất khi nãy đánh tới. Mười côn pháp đánh tới trên thân thể hắn trôi qua nhưng Lưu Tam vẫn đứng vững kiên định như cũ, thậm chí tuyệt kỹ điểm huyệt đạo khi nãy lên người hắn đều không hề có tác dụng cử như gãy ngứa cho lão ta vậy. -Sao lại như thế được ? Hoàng Dung kinh sợ khuôn mặt biến sắc. -Dung nô, nhìn xem ngươi một con đỉ chó mẹ thích ăn cứt đái tinh dịch mà lại quên sao ? Hắn cười nói thêm : -Ta đã sớm luyện "Kim chung tráo thiết bố sam " đạt đến cảnh giới cao nhất," đao thương bất nhập " ngay cả huyệt đạo cũng có thể di dời mấy chiều kia hả có tác dụng. -Không ! ta không tin, hắn đã sớm bị ta phế bỏ võ công làm sao có khả năng như thế. Hoàng Dung sợ hãi không thôi, ánh mắt không thể che giấu kinh sợ của mình.Nhìn dáng vẻ Lưu Tam so với nàng lùn hơn nửa cái đầu vậy mà giờ đây cái hình ảnh trước mắt lại là một ngọn núi lớn không thể công phả. -Ta thật may mắn khi sở hữu ngươi Dung Nô, nếu không nhờ ngươi đánh ta vào vách núi, ta cũng không có cơ duyên trời ban luyện thành "Kim chung tráo thiết bố sam " mười hai tầng đều luyện thành viên mãn. Lưu Tam nhe răng cười nói với nàng. Hoàng Dung nghe vậy cả khuôn mặt xinh đẹp đã trắng dã ra một bệch. Lúc này Lưu Tam đưa ngón tay bắn ra hai luồn chân khí giải huyệt đạo dừng trên người Xuân Mai và Thu Lan khai huyệt đạo. Cả hai người bọn họ đều có thể cử động trở lại. Hai nữ nhân nô tì rên rỉ khi được Lưu Tam giúp khai thông huyệt đạo. Trong lòng Hoàng Dung tuyệt vọng không thôi vì đây chính là Đào Hoa đảo tuyệt học " Đạn chỉ thần công ", vốn là võ công Đào Hoa đảo không truyền ra bên ngoài, nhưng trước đây toàn bộ các tuyệt học trên người nàng đều bị ép khai hết không thể che giấu, có thể nói tuyệt học đào hoa đảo đều đã bị hắn học được kể cả tâm pháp. Xuân Mai cùng Thu Lan sau khi di chuyển được tiến đến trước mặt Lưu Tam, quỳ xuống trước mặt đồng thanh nói: -Chúng nô tì xin lỗi thiếu gia vì đã học võ nghệ chưa tinh thông ! Lưu Tam lại cười lớn " ha ha... ”,tay hắn khoanh lại ánh mắt dâm tà nhìn về phía Hoàng Dung rồi lộ ra nụ cười ghê tởm xấu xa. -Các ngươi không cần phải xấu hổ, thua bởi con đỉ chó cái này cũng vì các ngươi sợ tổn thương đến nàng làm phật lòng ta thôi. Kế tiếp còn ngươi Dung Nô nên biết làm như thế nào phải không ? "Tron..." Suy nghĩ sợ hãi trong lòng trào dâng, theo bản năng sinh tồn tính liền xoay người chạy trốn. Nàng không sợ Tây Độc, không sợ u Dương Khắc, ngay cả lão hoàng đế nàng cũng chả để tâm nhưng suy chỉ hắn, nam nhân này khiến nàng sợ hãi cả đời. Thấy Hoàng Dung tính bỏ trốn, Lưu Tam hừ lạnh một tiếng: -Hừ!Dung nô, ngươi chắc hiểu nếu chạy trốn hậu quả sẽ như thế nào, cái gì là kết cục bi thảm phải không ?. Nghe được bốn từ "Hậu quả, bi thảm " giống như sấm sét bên tay, đôi chân ngọc ngà của Hoàng Dung cảm giác giá lạnh đỗ rét mà
0 bình luận