Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 528: Cố nhân trong bức hoạ
Tào Kỷ cùng đám người Linh Sư Môn cũng ngỡ ngàng ngơ ngác không kém, gã này đang hùng hổ bá đạo nhắm vào họ sao bây giờ lại chuyển mục tiêu lên ba vị tuyệt sắc nữ tử kia rồi? Nhưng đây cũng là việc tốt, nếu hắn trực tiếp động thủ với các nàng thì Huyền Nữ Cung sẽ không thể đứng ngoài làm ngơ được nữa.
Linh Lộc một trang dung nhan thành thục mĩ diệu như mật đào chín mọng nằm gọn trong vòng tay vững chắc của người nam nhân lần đầu gặp mặt, khác với những người kia, nàng là biết hắn có ý tốt đỡ mình không ngã, nhưng có cần ôm sát như vậy không? Đệ tử Huyền Nữ Cung luôn thủ thân như ngọc giữ mình trong sạch, khí chất ai nấy phiêu dật như tiên nga không tiếp xúc gần với bất kì nam nhân nào, dù chỉ là nắm tay cũng đã xem như bị vẫn đục phải diện bích xám hối mấy tháng.
Hôm nay nàng lại để cho một gã đàn ông ôm trọn vào lòng, hai chữ trong sạch giữ gìn mấy mươi năm xem như mất hết. Đôi mắt nàng lóng lánh lệ quang, gò má đỏ bừng. Nhưng không hiểu tại sao trên người của nam nhân này có một thứ mị lực vô hình nào đó khiến nàng không muốn tách rời, thân hình cường tráng toả ra mùi vị cương dương giống như liều thuốc phiện khiến bất kì cô gái nào tiếp xúc đều mê đảo thần hồn.
Sắc Hiện Viện, kho truyện free khủng của các anh em chơi sắc văn. Truy cập ngay: Sachiepvien.net
Nhưng vào lúc Linh Lộc còn đang bối rối say sưa thì Chu Cương Liệt đã chủ động để nàng xuống, khuôn mặt hàm hậu nở nụ cười hoà nhã khác xa với sự bá đạo độc đoán lúc nãy.
“ Ây dà sao lại bất cẩn như vậy, đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn hỏi rõ vài việc chứ không có ý làm hại. Các nàng là người của Huyền Nữ Cung sao?”
Vũ Uyên và Lam Hinh song song đi tới bên cạnh Linh Lộc xem xét nàng có bị thương ở đâu không, ánh mắt vẫn mang theo cảnh giác đối với gã xấu xa cởi trần kia không rời. Hắn bất giác cũng nhìn lại thân thể mình, chợt nhớ ra từ lúc ân ái với Khinh Y tới giờ chưa có mặc đồ vào, thế là vội vàng gãi đầu ra vẻ ngượng ngùng.
“ Ôi trời, xem ta kìa, quên mất vẫn chưa mặc y phục tươm tất, xin lỗi đã làm các nàng sợ.” Nói rồi hắn liền dùng tiên thuật biến cái chăn kia thành quần áo, toàn bộ quá trình không mất tới một giây khiến ai nấy đều tròn mắt ngạc nhiên, đây là thứ công pháp gì lại độc đáo như vậy?
Chu Cương Liệt thân khoác cẩm bào thêu hoạ tiết kim lân tôn lên vóc dáng vạm vỡ săn chắc, tóc xoã dài phía sau, dung mạo hắn không phải kiểu anh tuấn lãng tử mà rất đậm chất soái khí trưởng thành của nam nhân thực thụ. Lông mày rậm, đôi mắt tinh anh có hồn, khuôn mặt góc cạnh ngũ quan rõ nét, râu quai nón dài nhưng được chải chuốt gọn gàng. Nhìn hắn rất có khí độ của vương tướng, nghiêm nghị mạnh mẽ, thần quang lẫm lẫm.
Đôi khi chỉ cần đổi hình tượng bên ngoài liền có thể khiến những người xung quanh cũng thay đổi cách nhìn về mình, giống như ba nữ nhân đứng trước mặt Chu Cương Liệt đây, rõ ràng các nàng đối với hắn đã bớt đi chút ít cảnh giác đề phòng thậm chí còn hơi đỏ mặt, mị lực của nam tử trưởng thành luôn là điểm yếu chí mạng của các thiếu nữ mới lớn, tuy chưa nhanh chóng phát sinh tình yêu nhưng hảo cảm rõ ràng đã tăng lên đôi chút.
“ Các nàng là người của Huyền Nữ Cung thật sao?” Hắn ôn nhu hỏi lại.
“ Ân, đúng vậy, chúng ta phụng mệnh tông môn trên đường lịch luyện tới đây tuyển chọn nhóm nữ đệ tử mới.” Vũ Uyên đứng ra đại diện gật đầu đáp lại.
“ Các nàng là đệ tử của ai trong Huyền Nữ Cung?” Chu Cương Liệt tiếp tục hỏi, lúc trước hắn ở nước Tần một thời gian, tuy chưa ngủ với trăm mĩ nhân thiên kiều bá mị kia nhưng cũng quen mặt biết tên kha khá.
“ Tiền bối, hai vị tiên tử đây là đồ đệ truyền thừa dòng chính của cung chủ Huyền Nữ Cung, tương lai khả năng cao sẽ kế thừa vị trí, hôm nay họ đại giá quang lâm tới nơi này chính là phúc phần của Linh Sư Môn ta, mong ngài nể mặt bỏ qua mọi sự.”
Tào Kỷ thấy sát tinh kia đã dịu bớt tính tình thì vội chen vào giới thiệu, đương nhiên ai ở đây cũng hiểu ý đồ của tên môn chủ này. Hắn đem thân phận của các nàng này nói rõ chính là muốn Chu Cương Liệt nể nang sự có mặt của Huyền Nữ Cung mà bỏ qua mọi chuyện.
“ Hừ, ai hỏi ngươi mà dám xía vào, cút xa ra!” Dĩ nhiên Chu Cương Liệt rất ghét ai chen ngang mình nói chuyện với mĩ nữ, hắn vung một ngón tay lập tức khiến Tào Kỷ ngã lăn quay văng xa chục thước, tên kia đau khổ lồm cồm bò dậy không dám nhanh mồm nhanh miệng nữa.
“ Cung chủ hiện tại là ai? Băng Tâm hay Thanh Tâm?” Hắn quay sang ba nữ tử tiếp tục hỏi.
“ A, tiền bối cũng biết quý danh của sư phụ chúng ta sao?” Lam Hinh dạn dĩ bước lên, nàng khi nhắc đến sư phụ mình biểu hiện vô cùng ngưỡng mộ hướng tới.
“ Huyền Nữ Cung hiện nay có hai vị cung chủ đồng thời quản lý, cũng chính là đôi tỷ muội song sinh mà tiền bối vừa nói tới, các nàng cùng nhau nhận Vũ Uyên và Lam Hinh hai thiếu nữ đây làm truyền thừa đệ tử.” Linh Lộc nghiêm túc trả lời, trong mắt nàng người trước mặt này hình như cũng không quá đáng sợ như lúc nãy.
“ Ồ, ra là vậy, ta không những biết Thanh Tâm và Băng Tâm mà còn là cố nhân của Tần Mộ Uyển, nàng ấy dạo này ra sao?” Chu Cương Liệt mỉm cười, trong kí ức dần hiện lên một vị tiên tử bề ngoài nhu thuận như trước nhưng lên giường lại nóng bỏng cuồng nhiệt như lửa.
“ A, thì ra tiền bối là người quen của cô tổ? Xin thứ lỗi chúng tiểu nữ đã thất kính.” Linh Lộc vội vàng cúi đầu hành lễ, hai thiếu nữ đứng sau cũng rất hiểu chuyện chắp tay hạ mình.
“ Sư tổ từ sau khi truyền lại chức vị liền lui ra sau màn giao toàn quyền ở Huyền Nữ Cung cho hai vị sư phụ, vãn bối cũng hiếm khi nhìn thấy, chỉ biết nàng thường xuyên không có mặt trong cung, có lẽ đã ẩn cư đâu đó tận hưởng tháng ngày nhàn nhã.” Vũ Uyên nhu thuận trả lời.
“ Ồ, ra thế.” Chu Cương Liệt ngoài mặt thì làm bộ bình thản nhưng nội tâm lại âm thầm bĩu môi, kĩ nữ đó mà chịu ẩn cư sống nhàn tản mới là lạ, hắn đã huấn luyện cho nàng ta cũng Vương Nhã Khuê trở thành hai đầu chó cái lẳng lơ dâm dật bậc nhất, suốt hơn trăm năm qua không biết bị bao nhiêu vạn con cặc nam nhân bắn ngập tử cung rồi. Tần Mộ Uyển giao thế lực lại cho Băng Tâm và Thanh Tâm chỉ là muốn phủi tay rảnh rỗi hưởng thụ ái dục mà thôi, nói không chừng đang trốn ở kĩ viện nào đó trong thành làm đĩ cũng nên.
“ Ô, sư tỷ, muội... muội nhớ ra người này rồi...” Lam Hinh quan sát thật kĩ dung mạo của Chu Cương Liệt rồi ghé sát tai Vũ Uyên thì thầm.
“ Nghe ông ấy nhắc tới sư tổ khiến ta cũng vừa mới nhớ ra rồi, đây... đây không phải là người nam tử trong bức hoạ treo ở phòng sư tổ hay sao?” Vũ Uyên len lén ngó qua sau đó nhỏ giọng nói với sư muội.
Cách đây ít năm khi mới được nhận làm chân truyền đệ tử của Huyền Nữ Cung, các nàng từng cùng hai vị sư phụ đi ra mắt thỉnh an sư tổ. Tại phòng riêng của Tần Mộ Uyển, các nàng đã nhìn thấy một bức hoạ nam tử treo trên tường, dung mạo trong tranh giống hệt vị tiền bối đang đứng trước mặt này.
Các nàng đã từng tò mò hỏi qua sư phụ, Huyền Nữ Cung là thế lực nữ lưu vì sao lại treo hình nam nhân nhưng không nhận được câu trả lời, do là chuyện riêng tư của sư tổ nên các nàng cũng không dám bàn nhiều. Bởi vậy lúc nãy khi thấy hắn cả hai đã ngờ ngợ từng gặp ở đâu.
Ừm, cố nhân của sư tổ, lại còn được nàng treo ảnh trong khuê phòng chứng tỏ mối quan hệ của tiền bối này với vị đệ nhất cung chủ Huyền Nữ Cung kia có vẻ không chỉ là bằng hữu ban giao bình thường, thậm chí có thể là... hai thiếu nữ đỏ ửng mặt không dám nghĩ thêm.
Dù các nàng là nhỏ giọng chỉ nói cho nhau biết nhưng Chu Cương Liệt là tiên nhân, tai có thể nghe mấy trăm dặm làm gì có âm thanh nào lọt qua được, hắn khẽ cười nhạt, tình nô kia còn vẽ tranh của mình treo trong phòng, hẳn là đã nhớ nhung đói khát mùi cặc cùng tinh của hắn lâu lắm rồi. Kì này tới Tần quốc nhất định sẽ cho nàng ăn đến khi no căng bụng mới thôi.
0 bình luận