Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 524: Buộc tội
Đại trưởng lão khẽ gật đầu hài lòng, cô bé này nổi tiếng trong môn tính tình rất vui vẻ hoà đồng, bà ta vẫn chưa tin người như vậy có thể lạnh lùng ra tay sát hại đồng môn, bởi vậy dịu giọng bước lên từ tốn hỏi trước.
“ Khinh Y, xảy ra chuyện lớn, vừa rồi chúng ta nhận được báo cáo Bành hộ pháp đã tử vong, là bị người ta giết, ngươi có biết chuyện này không?”
“ Bành hộ pháp chết rồi sao? Sự việc xảy ra khi nào, ở đâu vậy? Đệ tử thực không biết a.” Khinh Y cũng hết sức ngạc nhiên, trong lòng lại vô cùng hả hê, nàng biết tên Tào Tôn Đản kia đã chủ trương làm ra ám toán đối với mình, việc này khả năng cao chính là do Bành hộ pháp kia ra tay, nàng còn chưa thể tính sổ thì bây giờ đã được tin hắn chết, đáng đời.
“ Khinh Y sư muội, mặc dù bổn thiếu vẫn luôn tâm niệm yêu thương ngươi hết lòng nhưng đây lại là vấn đề đại sự của tông môn không thể niệm tình được. Bành hộ pháp chính là chết ngay phụ cận thôn làng này, hắn sau khi ngăn cản yêu thú tập kích đã bị người ta ra tay đánh lén mất mạng, ở hiện trường chúng ta đã phát hiện ra ngọc bội tùy thân của ngươi. Mau khai thật đi, đêm qua ngươi ở đâu làm gì? Ở đây đều là các bậc tiền bối đừng nghĩ nói lời dối gạt.”
Tào Tôn Đản nhanh nhảu đi tới lớn giọng chất vấn, Tào Kỷ cũng ném vật trong tay về phía Khinh Y. Nàng cẩn thận cầm lấy ngọc bội quan sát, trong lòng khẽ run lên, cảm giác như mình vướng vào một rắc rối khá nghiêm trọng.
“ Đây... đây đúng là ngọc bội mà sư phụ lúc trước đã tặng cho đệ tử, nhưng đã sớm thất lạc hơn một năm trước. Ta cũng không hiểu tại sao nó lại rơi ở đó, đêm qua đệ tử đều ở nguyên trong thôn chưa từng rời đi, mong môn chủ minh xét.”
“ Rõ ràng bên ngoài động tĩnh yêu thú gây ra không nhỏ đến cả mấy phàm nhân còn nghe rõ, với chức trách thủ hộ đáng lý ngươi nên đi kiểm tra mới đúng, tại sao lại ở yên trong thôn?” một chấp sự nhíu mày nghi hoặc, điều này cũng làm những người xung quanh xì xào bàn tán.
“ A, chuyện này...” Khinh Y cứng họng không biết phải giải thích ra sao, tối qua đúng là nàng đã nghe thấy âm thanh sói tru vốn định đi ra xem nhưng bị đại thúc ngăn cản, nàng lúc đó đang bị làm đến sướng ngất ngây rồi đâu còn biết trời trăng gì, lại tin tưởng có đại thúc là tiên nhân nên đã phớt lờ, không ngờ quả thực có yêu thú tấn công, Bành hộ pháp cũng chết tại chỗ.
“ Khinh Y, mau nói ra sự thật, có phải chính ngươi đã ra tay ám toán sát hại Bành hộ pháp hay không? Nguyên do là gì? Mau khai rõ cho chúng ta biết!” Tào Kỷ tràn đầy uy nghiêm lớn giọng quát trên thân toả ra uy áp khoá lấy thiếu nữ xinh đẹp kia, nhưng nàng đã có pháp thuật của Chu Cương Liệt che chở cơ bản chẳng gặp chút khó chịu gì.
“ Không, ta mới không có làm chuyện đó, đệ tử với hắn xưa nay chưa từng phát sinh thù oán, vả lại ta cũng chỉ là tu sĩ Kim Đan kì còn đang bị ám thương phế đi đan điền, làm sao có thể giết được Nguyên Anh đỉnh phong như Bành hộ pháp được, mong môn chủ minh xét.” Khinh Y lắc đầu nguầy nguậy chối bỏ, nàng cắn môi liếc qua đám Tào Tôn Đản đầy nghi kị, có thể chính bọn chúng đã ra tay muốn hãm hại mình.
“ Còn nói không có thù oán? Khinh Y sư tỷ quả nhiên rất giỏi dùng bộ mặt giả tạo lúc nào cũng tỏ ra vui vẻ thân thiện đó để lừa gạt người khác nha. Không phải tỷ luôn nghi ngờ thiếu chủ đã ra tay ám hại khiến tỷ không thể tu hành, từ đó ghét lây sang cả chúng ta hay sao? Tiểu muội nghĩ đêm qua rất có thể tỷ cũng có mặt vào thời điểm Bành hộ pháp ngăn cản yêu thú, sau đó liền nhân cơ hội ông ấy không phòng bị mà thẳng tay ám hại có đúng không?” Liễu Mi giọng điệu mỉa mai châm chọc đầy sắc bén chất vấn.
“ Đúng đúng, Giang sư tỷ còn từng lấy ra thủ đoạn công kích cấp Hoá Thần do nhị trưởng lão ban tặng để hù doạ chúng ta, nhắm chừng hôm qua Bành hộ pháp chính là bị cô ta dùng thứ đó để nhất kích tất sát rồi.”
“ Ôi sư tỷ, lòng dạ ngươi hiểm độc thật đó. Thiếu chủ yêu thương tỷ chân thành nên mới có lòng bảo chúng ta cùng Bành hộ pháp chiếu cố giúp đỡ, ai ngờ ngươi lại không những không biết ơn còn nhiều lần hợp lực cùng dân chúng đuổi chúng ta đi bây giờ đã gây nên tội tày trời như thế, ài thật hết nói nổi.”
“ Phải đó, Giang sư tỷ được Linh Sư Môn bồi dưỡng cho đến ngày hôm nay, nhị trưởng lão cũng hết lòng quý mến dạy dỗ tận tâm vậy mà ngươi lại làm ra những hành vi mất nhân tính phản phúc đến vậy, tỷ không thấy xấu hổ với anh linh của nhị trưởng lão ở trên trời hay sao?”
Mấy tên đệ tử thuộc hạ dưới trướng Tào Tôn Đản ngươi một câu ta một câu thi nhau chỉ trích chửi mắng Khinh Y, quy chụp hết mọi tội lỗi lên đầu nàng, các chấp sự cùng nhiều đệ tử ở sau cũng xì xầm bàn tán, đưa những đôi mắt mang theo nghi kị cùng địch ý nhìn lấy nàng.
Linh Lộc, Vũ Uyên và Lam Hinh đứng bên ngoài chứng kiến từ đầu vẻ mặt đều lạnh lùng không biểu hiện cảm xúc nhưng nội tâm các nàng không chút vui vẻ, đối với đệ tử và cả cao tầng Linh Sư Môn âm thầm khinh bỉ, cả một đám người hùa nhau gây sức ép lên một cái nữ tử, dù không biết nàng có thật gây ra tội tày đình hay không nhưng các đồng môn sư huynh đệ kia hùa nhau công kích chắc chắn là vì tư thù ghét ganh.
Ở Huyền Nữ Cung họ được dạy rất kĩ, đối với ngoại nhân thì sao cũng được, nhưng đã là đồng môn nhất định phải yêu thương che chở lẫn nhau, hành vi nội đấu nếu để các vị cung chủ phát hiện liền sẽ bị phạt cực kì gắt gao.
“ Khinh Y sư muội, bổn thiếu rất muốn bênh vực nàng như tang chứng vật chứng đã rành rành, chỉ có nàng là đủ động cơ để ra tay với Bành hộ pháp nhất. Hãy cúi đầu nhận tội đi thôi, ta nhất định sẽ xin phụ thân giúp nàng giảm nhẹ hình phạt.” Tào Tôn Đản bày ra điệu bộ bao dung, vẻ mặt hơi sầu lo quan tâm đối với nữ tử đối diện.
“ Ta đã nói là không giết ai cả, là các ngươi rắp tâm vu oan giá hoạ. Tào Tôn Đản tên heo mập nhà ngươi muốn chiếm đoạt ta không thành liền bày đủ trò liên kết với nhiệm vụ đường đẩy ta một mình đến đây không có ai hỗ trợ, sau đó liên tiếp sai sử lũ chó săn kia tới kiếm chuyện hà khắc để bắt chẹt trừ điểm cống hiến của ta.
Thấy ta vẫn chưa khuất phục còn độc ác lệnh cho kẻ ở sau ám toán gây tổn hại đan điền khiến ta trở thành phế nhân không thể tu hành được nữa. Bây giờ không ép được ta thuần phục liền dùng thủ đoạn đê hèn đổ hết tội lên đầu ta. Giang Khinh Y này đã nhịn đủ rồi, hôm nay ta chính thức tuyên bố rời khỏi Linh Sư Môn, những gì thuộc về nơi này ta sẽ trả lại hết.”
Nàng một hơi gắt giọng quát lớn, bao nhiêu tủi nhục uất ức đều tuông ra hết, bây giờ đã có đại thúc ở sau chống lưng, nàng không còn phải kiêng kỵ e dè gì nữa, dứt khoát phân rõ giới hạn với những kẻ trước mặt.
“ Phải, Khinh Y sao có thể là kẻ giết hại đồng môn vô tội được, cô ấy là người ơn đối với làng chúng ta, bảo vệ Khinh Y.”
“ Rõ ràng các ngươi lấy đông bắt nạt yếu, mau cút khỏi thôn làng, Khinh Y không có tội.”
“ Bảo vệ Khinh Y, bảo vệ Khinh Y!!!”
Âm thanh của đám đông dân chúng tập hợp xung quanh reo hò vang dội, trên tay họ đều cầm theo vũ khí bất chấp mình đối đầu với những kẻ tu hành có pháp thuật cũng phải bảo vệ thiếu nữ lương thiện kia.
“ Ài, trước giam Giang Khinh Y lại đợi điều tra cho cặn kẽ rồi sẽ xử quyết sau.” Tào Kỷ vì ngại mất mặt trước ba người của Huyền Nữ Cung nên nhanh chóng đưa ra quyết định, trong lòng ông ta cũng đã nhận định Khinh Y gần như chắc chắn là hung thủ của vụ này rồi.
Dân làng nghe vậy đều kịch liệt phản đối muốn xông lên cứu người nhưng liền bị uy thế của những kẻ có pháp lực kia chấn lui, họ tức giận gắt gao mắng nhiếc sỉ vả không tiếc lời.
Tào Tôn Đản khoé miệng cong lên đắc ý, đợi nàng bị giam cầm, mấy thủ đoạn bảo mệnh bị tịch thu rồi thì mọi chuyện tiếp theo chẳng phải do hắn sắp xếp tùy ý hay sao, kế hoạch vu oan giá hoạ này xem ra đã thành công rồi.
Hai viên hộ pháp cẩn thận tiến tới muốn khống chế nàng, Giang Khinh Y chỉ đứng yên bất động không làm ra phản kháng, đôi mắt nàng nhìn lấy từng người mà mình xem như đồng môn, cả những trưởng bối mình thập phần kính trọng nay lại vì những lời nói phiến diện đã ghép cho nàng tội đại nghịch bất đạo âm mưu phản loạn. Cái loại tông môn này nàng còn gì cần phải luyến tiếc nữa chứ.
Vào lúc những người ở đây tưởng đâu đã kết thúc sự vụ xong xuôi thì cánh cửa căn nhà gỗ bỗng kẽo kẹt mở toang ra khiến mọi người giật mình nhìn lại, bên trong một thân ảnh nam nhân cao lớn bước ra.
Hắn để trần thân trên lộ ra từng khối cơ bắp cùng múi bụng rắn rõi, tóc dài xoã sau lưng, khuôn mặt khí phái nghiêm trang với lông mày xếch lên, hàm râu quai nón dài che cổ, thân dưới chỉ quấn mỗi một cái chăn, đây không ai khác chính là Chu Cương Liệt.
Sự xuất hiện của người đàn ông lạ khiến toàn trường tĩnh lặng đi mấy giây, hắn che miệng ngáp dài một cái sau đó lững thững bước tới cạnh bên Giang Khinh Y đưa tay khoác lấy vai nàng nhẹ giọng thì thầm.
“ Không cần phải nhiều lời đôi co với những kẻ rác rưởi kia, kế tiếp để mọi chuyện cho ta giải quyết là được.”
“ Vâng, đại thúc.” Vẻ mặt của nàng tràn ngập xuân tình nhu thuận gật đầu nép người phía sau hắn, đã có nam nhân như thần minh này trấn tràng, nàng chả sợ gì cả.
0 bình luận