Chương 522: Sứ giả Huyền Nữ Cung

Đại sảnh Linh Sư Môn hôm nay được trang hoàng đẹp mắt, người hầu bận rộn đi lại sắp xếp các bàn tiệc, đám chấp sự tự mình chỉ đạo mọi thứ, ai nấy đều vô cùng gấp rút khẩn trương. Ở giữa chính điện, một nam nhân trung niên diện mục đường hoàng, thân khoác cẩm bào thêu hình tường vân, ria mép cùng lông mày rậm rạp, tóc búi cao gọn gàng, đây chính là Tào Kỷ, môn chủ của Linh Sư Môn, cường giả Tán Tiên sơ kì. Kế bên hắn còn đứng thêm mấy vị trưởng lão có nam có nữ, đám người đang bàn luận rôm rả về công tác chuẩn bị cho buổi lễ cùng yến tiệc. “ Bẩm môn chủ, họ đã đến rồi, đang đứng ngoài đại môn.” Một hộ pháp hớt hải chạy vào chắp tay bẩm tâu. “ Mau theo ta ra nghênh tiếp các vị sứ giả.” Tào Kỷ giọng điệu uy nghi dẫn đầu các trưởng lão chấp sự nhanh chóng rời đi. Trước cổng chính Linh Sư Môn đang đứng lấy ba nữ tử, các nàng ăn diện cùng một kiểu y phục, váy áo sáng màu được dệt từ các loại nguyên liệu trân phẩm, lụa tiên quấn quanh người tôn lên nét phiêu dật xuất trần. Các nàng như ba tiên nữ từ cổ tích đi ra làm mấy đệ tử đứng xem xung quanh trầm trồ không ngớt. Trong đó hai cái thiếu nữ đi đầu nhan sắc thanh xuân diễm lệ, thân hình nảy nở phổng phao với ba vòng rất chuẩn, nữ tử đứng phía sau trông có vẻ trưởng thành hơn, dung mạo mặn mà thành thục như diễm phụ. Đám nam nhân xung quanh cứ gọi là say mê đến chảy cả dãi nhưng tuyệt nhiên không ai dám có ý nghĩ bất kính với các nàng, thân phận của những nữ nhân này họ không với tới được. Ba nàng này chính là sứ giả của Huyền Nữ Cung đến để tuyển lựa người mới, mấy nữ tính trong môn đều háo hức mong mỏi, chỉ cần trở thành đệ tử của đệ nhất thế lực Tần quốc thì thân phận của họ sẽ như chim sẻ nhảy lên đầu cành cao biến thành phượng hoàng. Vào lúc này Tào Kỷ cũng đã cùng cao tầng trong môn nhanh chóng có mặt, khác với bộ dạng uy quyền lãnh ngạo thường ngày, môn chủ Linh Sư Môn đối với ba cái nữ tử kia hết sức nhún nhường lấy lòng chắp tay bày hạ lễ. “ Tại hạ Tào Kỷ môn chủ Linh Sư Môn tham kiến sứ giả Huyền Nữ Cung.” Mấy trưởng lão chấp sự và đám đệ tử ở sau cũng theo đó mà hành lễ long trọng. Hai thiếu nữ chỉ ung dung mỉm cười không nói gì, nữ tử phía sau bước lên gật đầu nhẹ, giọng hững hờ nói. “ Miễn lễ, chúng ta phụng mệnh tới đây tuyển lựa đệ tử theo định kì, còn mong các vị hợp tác để sớm hoàn thành nhiệm vụ.” “ A, tất nhiên, tại hạ đã tuyển lựa những nữ đệ tử xuất sắc nhất cho lễ khảo nghiệm ngày mai, bảo đảm sẽ không làm Huyền Nữ Cung thất vọng. Các vị tiên tử đường xa đến đây chắc đã mệt mỏi, bên trong chúng ta đã bày sẵn thiết yến tẩy trần, mời vào dự tiệc trước.” Tào Kỷ đưa tay ra hiệu, các nàng một bộ dáng lãnh đạm xuất trần bước trên thảm đỏ đi vào bên trong. Khi tất cả mọi người đã an vị, các món ngon mĩ vị đều đã được mang lên Tào Kỷ mới cười nịnh đại diện chủ nhà nâng cốc hô lớn. “ Tại hạ ở đây kính các vị tiên tử một ly, chúc cho quan hệ của Huyền Nữ Cung và Linh Sư Môn mãi mãi bền chặt tốt đẹp.” Ba nàng kia cũng khẽ gật đầu rồi uống cạn chung rượu. “ Để thuận tiện cho việc tuyển lựa đệ tử ngày mai, tại hạ có thể mạo muội hỏi phương danh quý tánh của các vị tiên tử được hay không?” Tào Kỷ cười thân thiện bắt chuyện. “ Ta gọi Linh Lộc hộ pháp của Huyền Nữ Cung, còn đây là Vũ Uyên và Lam Hinh, đệ tử chân truyền do nhị vị cung chủ đích thân dạy dỗ.” Nữ tử trưởng thành đại diện giới thiệu. “ Ồ, Linh Sư Môn chúng ta quả thực phúc phần quá lớn lại được đích thân chân truyền đệ tử của cung chủ ghé thăm, thật là vạn hạnh.” Tào Kỷ biết được thân phận của các nàng càng ra sức buông lời nịnh nọt, đây là đồ đệ của cung chủ Huyền Nữ Cung đó nha, tương lai có thể các nàng sẽ kế thừa chức vị đời tiếp theo, cần phải có đủ kính trọng. “ Tào môn chủ chớ quá khách khí, chúng ta chẳng qua là trên đường lịch luyện nhân tiện giúp sư phụ chút việc vặt mà thôi.” Thiếu nữ tên Lam Hinh thẳng thắn đáp lại. Yến tiệc sau đó diễn ra khá tốt đẹp, với thân phận cao quý của mình ba vị mĩ nhân kia cũng không nói nhiều lời, đám cao tầng Linh Sư Môn kẻ xướng người hoạ thay nhau ton hót ca ngợi nói những lời có cánh về Huyền Nữ Cung, các nàng thỉnh thoảng cười nhạt chêm vào vài câu xem như không quá lạnh nhạt họ. Đối với thái độ thanh lãnh kiêu sa khó gần của các nàng mấy kẻ bên dưới cũng không có gì khó chịu, họ đến từ Huyền Nữ Cung, ai nấy đều là tiên tử cao quý thoát tục thì tất nhiên phải có đủ khí chất thượng vị giả rồi, đâu ai dám đòi hỏi các nàng phải nhiệt tình nói chuyện. Đang lúc mọi thứ diễn ra êm xuôi thì bên ngoài đại sảnh một đống thịt mỡ hớt hải chạy vào, tên này không ai khác là Tào Tôn Đản, vẻ mặt hắn tái nhợt, mồ hôi đầm đìa vừa chạy vừa quát. “ Phụ thân, xảy ra chuyện lớn rồi, phụ thân!!! Oạch....” Hắn vấp phải bậc thang té lăn cù vào bên trong chính điện nơi mọi người đang dự yến, hàng chục đôi mắt chăm chú nhìn vào một thân béo lùn kia, có ngạc nhiên, có thất vọng, có tức giận, cũng có chán chường. Tào Tôn Đản lồm cồm bò dậy, miệng vẫn mắng chửi kẻ nào làm bậc thang cao như thế khiến hắn ngã, sau đó ngước nhìn lên bàn tiệc cao nhất nơi ba cái nữ tử kiều diễm động lòng người đang ngồi chăm chú quan sát hắn, đôi mắt hí như mở to ra, hắn ngẩn ngơ đến ngây dại như người mất hồn trước nét đẹp hoàn mĩ của từng nàng. Dung nhan này không hề thua kém gì Giang Khinh Y mà hắn đang theo đuổi. Đang lúc con lợn mập này sắp chảy dãi tới nơi thì Tào Kỷ đã nhíu mày không vui quát lớn. “ Hỗn trướng! Còn không mau hành lễ với các vị tiên tử, còn nhìn nữa ta móc mắt ngươi ra.” Tào Tôn Đản giật mình vội vã quỳ bái, hắn chú ý rõ vị trí các nàng kia ngồi còn cao hơn cha hắn chứng tỏ thân phận mấy nữ tử xinh đẹp này không tầm thường, hắn sực nhớ lại hôm nay chính là ngày Huyền Nữ Cung tới tuyển mộ đệ tử. “ Tiểu tử Tào Tôn Đản bái kiến ba vị tiên tử.” Đối phương là kẻ có địa vị siêu quần, hắn dù háo sắc cũng không dám có chút nào tơ tưởng tới dù chỉ là trong ý nghĩ, nếu không nhất định chết rất khó coi. “ Ừm, Tào môn chủ nuôi dạy con thật tốt a, chẳng hay lệnh công tử vì lí do gì lại hớt hải lăn vào như vậy?” Vũ Uyên che miệng khẽ cười châm chọc hỏi. “ A... là...” Tào Tôn Đản hơi ngập ngừng liếc qua cha mình. “ Chuyện gì cứ nói đi, các vị tiên tử đây cũng không phải người ngoài.” Tào Kỷ nghiêm túc gật đầu, lời nói của hắn bao gồm hàm ý muốn xích gần hơn quan hệ của hai thế lực, các nàng hiểu nhưng cũng không nói gì thêm. “ A, phụ thân, sáng nay có đệ tử báo tin, Bành hộ pháp đã chết, thi thể còn không toàn vẹn, con biết là chuyện hệ trọng nên mới đường đột tiến vào báo cáo.” “ Gì cơ? Bành hộ pháp chết? Ở đâu? Lý do vì sao?” Vì có mặt của sứ giả Huyền Nữ Cung ở đây nên Tào Kỷ cố gắng giữ bình tĩnh gằn giọng, đôi lông mày nhíu chặt. “ Thi thể được tìm thấy ở gần thôn Tĩnh Khê, đầu mình mỗi thứ một nơi, hiện trường còn có nhiều dấu vết kì lạ để lại, ừm, chuyện này có vẻ rất khác thường một lời khó nói hết.” Tào Tôn Đản vờ như ấp úng hết nhìn cha mình lại khẽ liếc về phía ba cô gái trên thượng vị kia. Tào Kỷ nghe qua giọng điệu của con trai mình liền biết đã có chuyện khuất tất gì đó xảy ra, Bành hộ pháp vốn là bảo tiêu hắn cử đi bảo vệ thằng con ham chơi này, bây giờ đột nhiên chết thảm chắc không phải là vì trò do thằng béo này gây ra đó chứ. Một tông phái nhỏ như Linh Sư Môn để nuôi ra được tu sĩ Nguyên Anh hậu kì phải tiêu tốn biết bao nhiêu tài nguyên, Bành hộ pháp kia rất có tiền đồ để thành trưởng lão, cái chết này chính ông ta phải điều tra cặn kẽ, nhưng trước tiên cần đợi cho xong tiệc rượu đã. “ Ài, xảy ra chuyện như vậy để cho ba vị tiên tử chê cười rồi, mọi người cứ tiếp tục dự yến, chuyện không vui gác lại tính sau.” “ Ừm, ta thấy Tào môn chủ đang rất nóng lòng thì phải, nếu là chuyện cấp bách thì hãy giải quyết ngay, đừng vì tiếp đón chúng ta mà để lỡ việc.” Vũ Uyên nheo mắt nói. “ Có án mạng sao? Vậy thì đi xem một chút, nghe có vẻ thú vị a.” Lam Hinh hớn hở đề nghị, Linh Lộc ở phía sau cũng không nói gì xem như đồng thuận, đối với hai cô công chúa ham chơi này hết mực chiều chuộng. “ Nếu ba vị tiên tử đã có nhã hứng vậy xin hãy tự nhiên, yến tiệc tạm thời kết thúc ở đây, chúng ta cùng đi xem thử Bành hộ pháp chết thất thường ra sao.” Tào Kỷ hơi trầm ngâm sau đó gật đầu tự mình dẫn đướng xách theo thằng con quý tử hướng về thôn Tĩnh Khê bay đi. Linh Lộc vịn lấy eo hai nàng Vũ Uyên và Lam Hinh cũng đạp không đuổi theo chứng tỏ nàng này tu vi cũng là Tán Tiên trở lên, một số trưởng lão chấp sự tò mò cưỡi phi kiếm đi phía sau. Tào Tôn Đản âm thầm líu lưỡi, không ngờ chuyện này lại dẫn động nhiều người đến như vậy, thôi thì đã phóng lao liền phải theo lao thôi.
0 bình luận
aaa