Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 515: Chuyện cũ của Khinh Y
Chu Cương Liệt tạm thời không thể nào điều khiển được thân thể của mình, nó đang trong quá trình tự động hồi phục, cần phải tốn thêm vài ngày. Thực ra nếu sử dụng Cửu Tức Phục Khí trong ba mươi sáu phép Thiên Cang thì hắn liền có thể hấp thụ linh khí thiên địa trong vòng chín hơi thở lập tức trở lại đỉnh phong nhưng đạo pháp không thể xài lung tung, vả lại hắn dù sao cũng là Thái Ất Ngọc Tiên viên mãn, muốn phục hồi e là sẽ hút khô hết linh khí mấy mươi dặm quanh đây mất.
May mắn là thần thức cùng các pháp thuật vẫn có thể thi triển bình thường, hắn cảm ứng hết mọi việc xung quanh, nơi đây có lẽ là một thôn làng trong núi vắng, nữ tử kia là người có pháp lực duy nhất, tu vi chỉ mới Kim Đan trung kì.
Thần thức của hắn vươn ra nhìn rõ lấy thân thể trẻ trung quyến rũ đang khoả thân nằm trong bồn tắm, ừm, nhan sắc lẫn dáng người rất tốt a. Chỉ là khi quan sát thể nội của nàng làm Chu Cương Liệt hơi trầm ngâm thương tiếc.
Cô gái trẻ này bề ngoài vui tươi hoạt bát nhưng trong người lại dính ám thương ở đan điền khiến chân nguyên liên tục bị hao tổn không thể tăng tiến tu vi nữa thậm chí còn có dấu hiệu thụt lùi.
Mà rõ ràng vết thương này không phải do tu luyện sai cách, là bị kẻ nào đó ám toán gây nên. Thiếu nữ này e rằng còn có cố sự phía sau, đợi hắn bình phục ổn rồi liền có thể giúp nàng xem như báo đáp ơn tình.
Một đêm cứ vậy trôi qua, Khinh Y nhường giường của mình cho Chu Cương Liệt nằm, nàng ở bên ngoài đả toạ cố gắng tu luyện nhưng chỉ như muối bỏ bể, đan điền rạn nứt làm sao cất chứa được chân khí. Đây cũng là lý do nàng hạn chế thi triển pháp thuật, ngay cả ngự kiếm phi hành cũng không dám dùng tới, hôm qua vì chữa cháy và đưa hắn về đã làm nàng tổn hao khá nhiều.
Sáng sớm, Khinh Y chăm chỉ tưới nước bón phân bắt sâu thật tỉ mỉ cho từng cây linh dược, sau đó liền dạo một vòng quanh làng trợ giúp người dân vài công việc lặt vặt, tới trưa mới vội vã trở về nhà xem xét tình huống của người bệnh.
“ Ồ, da thịt đang khôi phục rất tốt, linh dược đó quả nhiên hiệu quả, thì ra người này là một đại thúc...” nàng chăm chú quan sát khuôn mặt hơi râu ria chững chạc của Chu Cương Liệt, sau đó sờ tiếp lên từng khối cơ bắp rắn chắc của hắn, cuối cùng nhịn không được lại nâng chăn lên ngó qua cái côn thịt kia một chút rồi đắp trở lại.
“ Đại thúc là phàm nhân khẳng định chịu đói không được, để ta đi làm chút đồ ăn cho thúc vậy.” Nàng đứng dậy loay hoay xuống bếp chuẩn bị, chốc lát sau đã bưng lên một tô cháo thơm phức. Khinh Y tự mình múc từng thìa thổi cho bớt nóng rồi dùng tay mở miệng hắn ra đút vào, vì sợ Chu Cương Liệt bất tỉnh không tự ăn được nên nàng còn cẩn thận dùng chân khí ép cho yết hầu của hắn nuốt xuống.
Nếu là bình thường thì đừng mơ một Kim Đan tiểu tu sĩ nhỏ nhoi có thể lay động dù chỉ một sợi lông của Tiên nhân như hắn, nhưng hiện tại thân thể đã buông lỏng không kiểm soát, thoạt nhìn chả khác gì phàm nhân bởi vậy mới dễ dàng cho nàng tùy tiện sắp xếp.
“ Ừm, nữ nhi này vừa hiền lành lại còn xinh đẹp đảm đang, là một người tốt a...” thần hồn của Chu Cương Liệt gật gù khen ngợi.
Không biết có phải do ăn no nên thể xác có phần hưng phấn hay không, đột nhiên lúc này bên dưới hạ thân của hắn lại rục rịch, thằng em giương cao đội cái chăn lên thành túp lều nhỏ. Khinh Y vừa đút xong tô cháo liếc qua liền nhảy dựng, mặt nàng đỏ như gấc.
“ Đại thúc này thiệt là... ôi phải làm sao đây, có phải đang bí bách phía dưới hay không?” nàng cắn môi đầy ái ngại sau đó đứng dậy đi ra ngoài nhìn ngó trước sau, giờ đã là buổi trưa, mọi người trong làng cũng ít khi tới chỗ này, nàng cẩn thận đóng lại cửa nhà gỗ rồi tiến tới ngồi xuống cạnh giường.
“ Ừm, chỉ là xem xét một chút, có thể thúc ấy gặp khó chịu trong người thì sao.” Nàng lầm bầm tự biện cho mình lí do chính đáng sau đó kéo chăn ra, côn thịt hùng vĩ được giải thoát lập tức bật lên như cột cờ, quy đầu giật giật liên hồi như đòi hỏi.
Khinh Y mơ màng chăm chú nhìn vào cái khúc thịt dư kia, nhớ tới mùi vị đọng trong khoang miệng của mình tối qua, nàng âm thầm nuốt xuống một ngụm nước bọt. Vì đã có kinh nghiệm một lần nên nàng bớt đi nhút nhát đưa tay lên liền cầm lấy thân cặc mà lắc lư qua lại, sau đó không cần ai dạy, nàng theo bản năng mách bảo bắt đầu tuốt sục, tay còn lại hết xoa bóp đầu khấc lại mò mẫm hai hòn bi.
“ Là... là ta muốn giúp đại thúc giải toả căng thẳng thôi, nghe nói nam nhân nếu để bí bách lâu sẽ điên loạn đó, giúp người phải giúp cho trót... đúng vậy... ôi càng lúc càng cứng, mùi... mùi này làm mình... muốn ngửi thêm...”
Trong vô thức nàng đã cúi sát người tới gần háng của Chu Cương Liệt, đầu cặc cách mũi chỉ vài phân. Dương vật của hắn luôn là thứ hấp dẫn đối với nữ nhân, chỉ cần ngửi qua một lần, uống một chút tinh liền khiến các nàng nhớ nhung mãi không thôi, muốn được ăn thêm nhiều lần nữa. Đặc biệt lúc trước hắn còn từng uống vào Mị Lực Đan, nhìn điểm dâm dục hiện trên đầu Khinh Y lúc này đã hơn 40 là biết nàng đối với hắn thèm khát cỡ nào rồi.
Bàn tay mềm của Khinh Y vẫn không dừng động tác càng lúc xóc càng mạnh, đôi mắt nàng lim dim mơ màng ra sức hít lấy hít để cái mùi đàn ông cương dương kia, khuôn mặt đã kề sát vào thân cặc, hơi thở gấp gáp, lưỡi nhỏ đưa ra.
“ Ha...a... ôi phải làm sao đây, mùi này làm mình muốn ngửi mãi thôi... nóng quá... bên dưới... a... ngứa quá... thật muốn liếm một cái, ôi ôi, không thể, làm sao có thể liếm chỗ đó của đại thúc được, hô...ô... nhưng mà... nhìn có vẻ thật ngon a... liếm một cái cũng không sao đâu nhỉ?”
Nội tâm của nàng như đang xung đột, một nửa muốn buông thả theo dục vọng, nửa kia lại cố kìm chế bản thân không sa đà. Chỉ chốc lát sau, mùi cặc liên tục xộc vào mũi đã khiến lí trí bị cơn nứng lấn áp, nàng đưa chiếc lưỡi hồng hào ra khẽ chạm vào quy đầu, bất chợt lúc này thân thể Chu Cương Liệt lại đạt cực khoái, côn thịt giật mạnh phun xối xả từng cơn tinh trùng, bởi vì Khinh Y đang kề sát mặt vào nên xem như lãnh trọn.
Từ đầu tóc mặt mũi nàng được bao phủ một lớp kem trắng béo ngậy, miệng cũng bị bắn đầy thứ dâm dịch nhớp nháp kia. Nàng khẽ nhăn mặt đứng dậy tính tìm chỗ nhả ra nhưng chợt dừng lại như nghĩ tới điều gì, đầu lưỡi khuấy đảo sau đó ừng ực nuốt xuống.
“ Ực... ha... Khinh Y ơi là Khinh Y, từ khi nào ngươi lại trở thành nữ nhân không biết xấu hổ như vậy?” nét mặt nàng đỏ bừng tự mắng mình một câu, lưỡi lại vô thức đưa ra liếm lấy tinh còn đọng trên mép. Nàng giúp hắn lau sạch sẽ dấu vết, tắm gội lại một lượt sau đó lại thay đồ đi ra ngoài chăm sóc vườn linh dược.
“ Ừm, cô gái nhỏ này không những đảm đang mà còn rất dâm đãng nữa.” Đó là kết luận của Chu Cương Liệt về cô nàng này.
Thần thức của hắn thăm dò khắp nơi trong làng, sau đó lại vươn ra phạm vi cả mấy trăm dặm quét qua trấn Diên Lâm cùng các làng khác, cuối cùng cũng tóm lược sơ bộ mọi tình huống.
Nơi này là một vùng đặc thù nhận sự bảo hộ của Linh Sư Môn không thuộc bất cứ quốc gia nào, tu sĩ mạnh nhất chính là môn chủ tu vi Tán Tiên sơ kì. Từ đây muốn đi tới Tần Quốc phải xuôi về hướng Đông Nam mấy vạn dặm xa xôi.
Cô gái vừa giúp hắn xuất tinh tên gọi đầy đủ là Giang Khinh Y, nàng vốn là đệ tử thân truyền của nhị trưởng lão Linh Sư Môn, nhưng cách đây ít lâu sư phụ của nàng ra ngoài gặp phải kẻ địch ám toán, tuy thoát được trở về nhưng cũng bị thương nặng cuối cùng không cầm cự nổi mà vong mạng.
Lúc trước khi nàng có nhị trưởng lão chống lưng thì không ai dám động vào, nhưng nay vừa mất chỗ dựa liền bị không ít kẻ nhắm đến. Con trai của môn chủ Linh Sư Môn là một tên nhị thế tổ chính hiệu, tư chất tu hành rác rưởi lại lười biếng ham chơi thường xuyên đàn đúm với bọn xu nịnh làm đủ chuyện xấu xa, cướp giật, bắt nạt, cưỡng gian.
Hắn ỷ cha mình là kẻ mạnh nhất ở đây nên hoành hành bá đạo, lúc trước vì kiêng dè nhị trưởng lão nên không dám đánh chủ ý lên Khinh Y, bây giờ thấy nàng thân cô thế cô nên dã tâm thèm khát muốn chiếm đoạt, hắn nhiều lần yêu cầu cha muốn cưới nàng làm thê thiếp, môn chủ vì chiều ý con mình cũng định ban hôn nhưng đã bị nàng thẳng thừng từ chối.
Môn chủ cũng đành phải bỏ qua không làm lớn chuyện, dù gì nàng cũng là đệ tử của nhị trưởng lão, nếu ép buộc nàng lấy con mình sẽ khiến các trưởng lão và đệ tử khác dị nghị mất hết thể diện.
Tên gia hoả này sau đó mang hận ý liên tục tìm cách để dồn ép nàng, bọn đệ tử tay sai cũng hùa theo bắt nạt, chúng liên kết với nhiệm vụ đường giao cho Khinh Y một mình đến thủ hộ thôn làng hẻo lánh này không có ai hỗ trợ, lại luôn tìm cách bắt lỗi trừ điểm cống hiến của nàng.
Đỉnh điểm là sai sử một hộ pháp tu vi Nguyên Anh hậu kỳ dưới trướng làm ra ám toán khiến Khinh Y trọng thương đến căn cơ, đan điền tổn hại không thể tu hành được nữa, tu vi của nàng vốn là Kim Đan hậu kỳ sắp đột phá Nguyên Anh nay đã bị giảm sút xuống một cấp.
Dù thế nhưng nàng vẫn không hề khuất phục, cố gắng tìm mọi cách để tu hành, sống rất vui vẻ hoà đồng lại tốt bụng hay giúp đỡ mọi người, được dân làng hết mực yêu mến quý trọng.
0 bình luận