Chương 505: Tuyết Liên Cung hiện tại

Phía Bắc nước Sở, trên dãy Phiêu Tuyết Lĩnh quanh năm tuyết rơi băng giá phủ vây, Tuyết Liên Cung toạ lạc như một tượng đài rực rỡ sừng sững bất diệt theo năm tháng. Trước đại môn là xác ba cái pháp thuyền to lớn bây giờ đã bị tuyết vùi lấp hết một nửa, chúng vẫn nằm đó như khẳng định chiến tích, đã là tu sĩ thì không ai quên được năm đó mấy tông phái hải ngoại bá đạo càn quấy xâm lược đại lục hống hách khó ưa ra sao, sau đó toàn bộ đều bỏ mạng lại đây, không ai sống sót. Kể từ thời khắc đó không một ai dám khinh thường Tuyết Liên Cung, dù người đứng đầu chỉ là Địa Tiên sơ kì nhưng rất nhiều đại lão Địa Tiên tối đỉnh ẩn cư đều phải nể mặt đăng lâm bái phỏng. Hôm nay cũng thế, ngoài cửa lớn đứng bốn người hai nam hai nữ đang ngước mặt nhìn sơn môn hùng vĩ dựa vào núi tuyết, so với năm xưa thì Tuyết Liên Cung đã mở rộng quy mô hơn rất nhiều, số lượng đệ tử lên đến mấy nghìn. “ Phụ thân, sắp gặp lại người xưa rồi, có cảm tưởng gì không?” Thiếu niên trẻ tuổi vỗ vai trung niên nhân hỏi. “ Ầy, người ta có chịu gặp ta không còn chưa biết a, lúc đầu đã bảo để mình ta đi thôi nhưng các ngươi cứ nằng nặc đòi theo, có ai đi gặp tình nhân mà dẫn cả vợ với hai con như ta hay không?” Người trung niên kia vẻ mặt hơi bồn chồn thấp thỏm thi thoảng lại lén đưa mắt ngó về phía sơn phong cao vút. “ Hứ, để chàng đi một mình lỡ bị hồ ly tinh giữ luôn ở trung thổ thì làm sao bây giờ, với lại nghe chủ nhân kể nhiều về Tuyết Liên Cung thiếp cũng tò mò muốn diện kiến a, nghe nói cao tầng bên trong đều là tình nô của ngài ấy, phải gặp mặt giao lưu một chút mới phải.” Mĩ phụ nhân dáng người đầy đặn thành thục cười dịu dàng đáp lại. “ Phải phải, con cũng muốn thử xem cặc trai trung thổ có ngon hơn bọn nam nhân Tây Hải hay không đó nha.” Thiếu nữ đứng kế nhí nhảnh buông lời dâm tục. Bốn người này không ai khác chính là gia đình Lâm Vấn Thiên, Lâm Phàm, Hà Yên cùng Lâm Gia Tuệ. Sau mấy năm ổn định cục diện hôm nay họ rảnh rỗi liền đi đến Tuyết Liên Cung cốt yếu là để tên phụ thân không đáng làm người kia nhận lại mối tình đầu của mình. Lúc này phía trên quan đạo có ba bóng người bay xuống toàn bộ là nữ tử, các nàng dung mạo ai nấy đều tuyệt sắc, khuynh quốc khuynh thành không phải nói quá. Hai cái thiếu nữ đứng hai bên một người toát lên vẻ cao lãnh như băng phong mĩ nhân, người kia lại trái ngược tươi vui đầy sức sống nồng nhiệt như lửa. Mà nữ tử đứng giữa càng là dung nhan kinh nhân, mái tóc buộc bằng dây vải hờ hững phía sau, đôi mắt lấp lánh như ánh sao, thanh đạm mộc mạc nhưng tràn đầy quyến rũ làm cha con Lâm gia nhìn đến ngây dại. Ba mĩ nhân này riêng về tư sắc không hề kém cạnh bất cứ hoa khôi nào của Kĩ Tiên Lầu cả. Các nàng cũng không ai khác chính là Đãng Hồng Trần, Hi Nguyệt cùng Khương Nguyệt Nga, đạo lữ cùng hai nàng đệ tử của Chu Cương Liệt. Thấy trượng phu của mình nhìn như người mất hồn, Hà Yên nhăn mày thúc cùi chỏ vào hông hắn một phát làm Lâm Vấn Thiên giật mình thoát khỏi mê luyến, hắn cười hoà ái chắp tay khẽ gật đầu. “ A, tại hạ kính chào ba vị tiên tử.” “ Đạo hữu đây là...?” Đãng Hồng Trần giọng điệu bình thản hơi nghiêng đầu hỏi. “ A, thất lễ rồi, tại hạ tên Lâm Vấn Thiên vốn xuất thân Đông Hải, hiện tại là người của Mặc Ngọc Đảo Tây Hải. Hôm nay dẫn theo gia quyến đến đăng lâm bái phỏng Tuyết Liên Cung.” Hắn cẩn trọng đáp lời. “ Lâm Vấn Thiên? Hình như ta từng nghe danh tự này ở đâu rồi thì phải?” Hi Nguyệt vẫn một bộ dáng băng sương nguyệt lãnh hơi trầm ngâm suy nghĩ khiến Lâm Phàm đứng đối diện cứ nhìn chằm chằm âm thầm nuốt nước bọt. “ Hừm, chẳng phải cái gã tình lang mà đầu mẫu cẩu kia vẫn thường hay nhắc tới đó sao, cái gì mà chờ nhau trọn kiếp, dù làm nô vẫn chỉ yêu mình chàng, thật làm người ta nổi da gà.” Công chúa Khương Nguyệt Nga khoanh tay ép bộ ngực sữa căng lên bĩu môi mỉa mai. Lâm Vấn Thiên nghe nhắc tới mẫu cẩu thì tim đập nhanh, thân thể hơi run nhẹ, tiền bối từng nói Tương Như đang làm tình nô chó cái tại Tuyết Liên Cung, chắc chắn là nàng rồi. “ Nguyệt Nga, trước mặt khách nhân sao dám buông lời khó nghe như vậy? Ôi, đệ tử không biết lễ phép để các vị chê cười rồi. Ta tên Đãng Hồng Trần, là cô tổ của Tuyết Liên Cung này, chẳng hay Lâm đạo hữu đây là do ai chỉ dẫn tới?” Đãng Hồng Trần một bộ dáng thanh thoát nghiêm túc hỏi, công chúa nhỏ bị mắng liền xụ mặt quay đi chỗ khác. “ A, là Chu tiên nhân bảo chúng ta tới đây, ngài ấy từng ở Tây Hải một đoạn thời gian, sau khi rời đi có dặn dò chúng ta gầy dựng quan hệ tốt với Tuyết Liên Cung hai bên giúp đỡ qua lại lẫn nhau. Với lại tại hạ cũng từ chỗ Chu tiên nhân biết được Quách Tương Như nàng vẫn còn sống nên mới mạo muội bái phỏng mong các vị tiên tử cho phép chúng ta gặp mặt.” Lâm Vấn Thiên dáng vẻ vô cùng khẩn thiết, khi nhắc tới Chu Cương Liệt thì thái độ cực kì kính trọng. “ A, nếu đã là Chu lang đưa tới vậy các vị nhất định là khách quý mà chàng ấy tin tưởng rồi, mời mọi người vào trong, chúng ta phải tiếp đãi thật chu đáo mới được.” Đãng Hồng Trần nghe nhắc tới tình lang của mình thì vẻ mặt ánh lên nét ân cần nhớ nhung, Hi Nguyệt và Nguyệt Nga cũng vui mừng ra mặt. Bốn người theo chân ba nàng tiến vào chính điện, dọc đường đều đưa ánh mắt tò mò quan sát hoàn cảnh tông môn này. Các đệ tử có nam có nữ sinh hoạt tu luyện, bầu không khí vui vẻ ấm cúng không hề có đấu đá hay bắt nạt nhau. Tuyết Liên Cung chú trọng nam nữ hoà ái đạo lữ cùng phát triển bởi vậy hầu hết mọi người đều có đôi có cặp chia ra tu tập diễn luyện, thậm chí không ít đôi còn len lén trốn ở góc nào đó bày chuyện song tu, mấy nữ đệ tử không hề mắc cỡ khoe ra vài mảng da thịt lồ lộ làm đám nam nhân thích thú không rời mắt. Đãng Hồng Trần cùng Hi Nguyệt và Nguyệt Nga vừa đi vừa giới thiệu hoàn cảnh tông môn cho gia đình Lâm Vấn Thiên biết, khi nghe nói họ được Chu Cương Liệt chỉ dẫn đến đây thì các nàng đã đoán sơ bộ bốn người này chắc chắn cũng giống Quan Tùng và Hồng Loan năm xưa, nữ là tình nô, nam thì thích đội nón xanh, bởi vậy các nàng cũng không ngại cho họ thấy những bí mật mà chỉ số ít người được biết. “ Đây là hành chính lầu, nơi kết toán sổ sách chi tiêu, phân phát tài nguyên cũng như nhận giao nhiệm vụ trong Tuyết Liên Cung.” Nguyệt Nga xung phong đi trước thuyết giảng, nàng hung hăng đẩy cửa gỗ toà nhà ra, tràng cảnh bên trong quả thực làm người ta khó có thể tin, đây có thực sự là tông phái chính đạo tu hành không? Hay là ổ mại dâm? Chỉ thấy ở giữa chính sảnh bày biện ba án thư, lúc này bên trong có ba cái nữ tử ai nấy phong vận thành thục, dáng người đẫy đà nở nang đậm chất phu nhân quý phái diễm lệ cùng hơn chục tên đàn ông cao lớn lực lưỡng, điểm đặc biệt là toàn bộ đều không có mảnh vải che thân, sổ sách giấy bút quần áo rơi vãi trên nền nhà, các nàng thì nằm dài trên bàn tận tình mà rên rỉ hưởng thụ từng con cặc quất cắm vào động huyệt. “ Trương Bạch Lan, Biện Trang Đài, Trịnh Ngân Dao!!! Đang trong giờ làm việc mà các ngươi dám ở đây làm trò ô dâm gì đây hả?” Đãng Hồng Trần nhíu mày nghiêm mặt gắt giọng quát lớn. “ Á...ô... Đãng tỷ... ô ô... cho bổn cung xin lỗi... tại...a... tất cả là tại mẫu hậu gọi nam nhân tới...á... ta cũng bị kéo vào cuộc thôi...ha... to quá... sướng... ư không... ra mất...aaa....” Hoàng Hậu Đại Chu Trịnh Ngân Dao một thân lầy lội, hai má phiến hồng đê mê cố gắng giải thích đổ tội cho mẫu hậu của mình. “ Đúng đúng... là thái hậu... chúng ta rõ ràng là làm việc rất nghiêm túc...á...ôi... cô ta lại kéo đám nam nhân này lại hiếp dâm.... á... cặc to quá....ưm... Đãng tỷ phạt cô ta đi...á...ơ...” Trương Bạch Lan cũng hùa theo, cặp vú của nàng so với năm xưa còn lớn hơn mấy phần, hai núm đang bị mấy con cặc ra sức đâm chọt, sữa trắng phun như suối nguồn. Đặc biệt kế bên nàng còn đứng lấy một tiểu hài tử tầm chín tuổi đồng dạng trần truồng đưa cái dương căn cỡ ngón út ra, nàng không ngần ngại gì thè lưỡi quấn lấy chú chim nhỏ của đứa nhóc bú mút liếm láp. “ Mẫu thân...a, con tè ra rồi.” Đứa nhỏ dường như đã quen thấy cảnh tượng loạn dâm này nên không chút e sợ, sau một lát bị mẹ mình bú cặc nhịn không nổi đã phun cả tinh lẫn nước đái vào mồm cho nàng uống. “ Ưm... không, rõ ràng là chúng ta thống nhất cùng kéo nam nhân tới chơi... ô ô... các ngươi sao có thể bán đứng ta... á... đừng nghe bọn họ... ưm...ư... Là cả ba chúng ta nứng quá nên mới làm vậy... A... chuyện này thực sự không nhịn được... Đãng tỷ thương tình bỏ qua cho lần này đi...a...ân...” Thái Hậu Biện Trang Đài dưới thân đang bị sáu con cặc địt rộng cả hai lỗ, mắt lật ngược lên cố chống chế, trên tay nàng bế lấy một đứa bé tầm hai tuổi đang vừa bú sữa vừa tròn xoe mắt nhìn lấy hạ thân của mẹ mình bị cày nát. “ Hừ, thật không ra thể thống gì, làm mất mặt với khách nhân hết, lại còn để Viên Nhi cùng Băng Nhi chứng kiến, các ngươi làm mẹ như vậy sao?” Đãng Hồng Trần cũng thật bó tay với mấy nữ nhân dâm đãng tới xương tủy này, các nàng mấy năm nay đồng dạng đều là như vậy, hoang dâm vô độ, bao nhiêu đàn ông cũng không đủ. Còn chơi tới nỗi mang thai con hoang không biết ai là cha. Thằng nhóc kia là Viên Nhi con của Trương Bạch Lan, mới nhiêu đó tuổi đầu đã biết chơi loạn luân với mẹ mình. Đứa bé gái đang ngậm núm bú sữa kia là Băng Nhi con của Biện Trang Đài. Các nàng dù gì cũng là phàm nhân rất dễ mang thai, dù Đãng Hồng Trần đã khuyến cáo họ dùng dược vật tránh thai nhưng sự cố vẫn xảy ra, Tuyết Liên Cung này dù sao cũng dư sức chứa vài đứa nhỏ nên nàng cũng không quan tâm nữa. “ Ôi, đã để các vị thấy chuyện xấu hổ rồi, họ đều là tình nô của Chu Lang, chỉ trách chàng ấy quá phóng khoáng nuông chiều nên họ mới hư hỏng như vậy.” Nàng quay sang một bộ dạng ái ngại lắc đầu.
0 bình luận
aaa