Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 504: Mười năm...
Một canh giờ sau, Sơ Đạo Hỗn Độn Tháp lần nữa phóng lớn, Chu Cương Liệt từ không gian gợn sóng trước mặt xuất hiện, bộ dáng hắn cực kì chật vật, quần áo rách tả tơi, đầu tóc bù xù, cả người đầy những vết thương bầm tím.
“ Phù, hộc...a... quả thực là bảo bối tốt rất thích hợp với ta hiện tại a.” Hắn cầm bảo tháp lên gật gù hài lòng rồi cất nó vào nhẫn trữ vật, nhớ lại những gì trải qua làm hắn hơi rùng mình, một canh giờ bên ngoài trôi qua tương đương với bên trong một trăm canh giờ, hơn tám ngày bị hành xác.
Thứ này tuy nói là tháp nhưng bên trong không gian mênh mông không có điểm dừng, vừa tiến vào trong Chu Cương Liệt đã cảm nhận rõ cơ thể tăng mạnh tốc độ hấp thụ tiên khí, mỗi hô hấp đều làm toàn thân hắn thư thái dễ chịu. Vì là chủ nhân của bảo tháp nên toàn bộ cách thức hoạt động của nó xem như thông suốt, chỉ cần ngồi đả toạ toàn tâm nghĩ đến bản thân muốn tu luyện phương diện nào.
Chu Cương Liệt đầu tiên thử trải nghiệm thể tu, chỗ hắn ngồi là tầng tám tương đương với tu vi Chân Tiên hiện tại, vừa mới lẩm nhẩm trong đầu về thể tu thì cả không gian xung quanh đã gợn sóng, trọng lực bỗng tăng dần lên gấp ngàn lần, cả cơ thể hắn nặng như gánh cả một ngọn núi ép cho xương cốt kêu răng rắc suýt thì ngã quỵ.
Chờ đến khi Chu Cương Liệt đã dần quen với áp lực thì bỗng từng cơn cuồng phong mạnh bạo cuốn hắn bay lên không trung, những lưỡi đao gió sắc lẹm cứa qua thân thể khiến máu tươi chảy be bét. Hắn phải vận chuyển toàn bộ chân khí lẫn hai cái đan điền để phục hồi vết thương, sau đó là một vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại, thân thể hắn bị cắt nát rồi tân sinh, dần dần thể phách cứng cáp hơn, cuối cùng dưới toàn bộ áp lực và gió xoáy kia không thể nào làm bị thương hắn được nữa.
Tiếp theo là trắc nghiệm chiến lực, Sơ Đạo Hỗn Độn Tháp diễn hoá ra ảo ảnh kẻ địch là một tôn yêu tộc hung tợn tu vi Chân Tiên hậu kỳ. Với sức mạnh của hai cái đan điền cùng lôi pháp thần thông đế cấp hắn rất dễ dàng đánh bại đối thủ giả định, sau đó bảo tháp liên tiếp tăng độ khó lên hai, bốn, tám tên địch nhân đồng giai. Chu Cương Liệt phải dùng toàn bộ mười phần năng lực mới chật vật thủ thắng, qua đó tích lũy thêm nhiều kinh nghiệm chiến đấu.
Hắn trút bỏ mớ quần áo vốn rách nát nhảy tùm xuống hồ tẩy rửa đi thân thể lấm lem, sau khi dùng đan dược phục hồi thì thân thể đã tốt hơn, những vết bầm và sẹo đều tiêu tan.
“ Chậc, chỉ ở trong đó có một canh giờ lại khiến thể phách của ta cường kiện hơn trước nhiều, nếu thời gian tới liên tục tu hành nhắm chừng khi rời khỏi tịnh thổ ta liền vô địch đồng giai, vượt cấp chiến đấu cũng không phải là khó.”
Hắn lẩm bẩm tự luyến sau đó xoa tay liếm mép trần trùng trục đi vào nhà gỗ, nhìn hai cô vợ yêu đang ôm nhau ngủ an tường làm hắn rạo rực khôn xiết, đối với các nàng chỉ vừa trôi qua một giấc ngủ nhưng hắn là ở trong tháp đã hơn cả tuần rồi đó.
“ Chẹp, nhớ các nàng chết đi được.” Chu Cương Liệt bổ nhào lên giường trái ôm phải ấp hôn hít khắp một lượt, Tiểu Thiện và Lạc Thủy trong cơn ngủ mơ màng bị phu quân lột sạch, kế tiếp trong nhà gỗ lại vang lên từng âm thanh xác thịt cùng tiếng kêu rên hoan lạc.
Sáng sớm, Chu Cương Liệt nhớ lời Tiểu Tùng dặn dò dậy thật sớm cùng Lạc Thủy mặc vào quần áo tươm tất chuẩn bị đi vấn an sư phụ, Tiểu Thiện thì ngoan ngoãn ở lại nhà gỗ tưới nước cho vườn tiên dược, nàng không phải đệ tử trong đạo quan nên không cần đi theo.
Khi hai người đến chính điện thì đã thấy lác đác vài vị sư huynh có mặt, họ theo lễ nghĩa chào hỏi nói chuyện với nhau vài câu, đợi mọi người đã tụ tập đủ Tiểu Tùng liền gõ chuông cho phép chúng đệ tử đi vào.
Bồ Đề tổ sư vẫn như cũ phong phạm thượng vị giả tiên phong đạo cốt nghiêm trang ngồi ở giữa điện, Chu Cương Liệt, Lạc Thủy cùng đám đệ tử lục tục cúi đầu hành lễ vấn an. Hắn sau khi biết rõ lai lịch của sư phụ thì càng thêm tôn kính hơn, đây từng là một vị Thánh Nhân đó nha.
“ Tất cả mau ngồi xuống, Chu Cương Liệt, Lạc Thủy hai đứa mau tới gần.” Bồ Đề nhẹ giọng hiền từ nói, hai người nhìn qua nhau rồi lập tức theo lệnh tiến lên trước.
“ Thông thường đệ tử do ta nhận đều là từ phàm giai tiến nhập tịnh thổ tu hành, nhưng hai con là trường hợp đặc biệt, Lạc Thủy đã là Địa Tiên hậu kỳ lại mang thể chất đặc thù, Chu Cương Liệt càng là tướng tinh Tiên Thiên Thần Tộc vừa sinh ra đã là tiên, tu vi của các con thậm chí còn hơn vài vị sư huynh đi trước ở đây. Nhưng ta vẫn sẽ làm theo đúng luật lệ, tân sinh vừa vào sẽ có vài năm để trui rèn tâm tính, khi nào cảm thấy thích hợp ta sẽ truyền dạy đạo thống, các con có đồng ý chứ?”
“ Nguyện nghe theo sư phụ sắp xếp.” Hai người không chần chừ vội khom người cẩn tuân theo lệnh, Bồ Đề tổ sư khẽ vuốt râu hài lòng.
“ Sư phụ, trong khoảng thời gian ở đây có thể cho phép con thi thoảng dẫn theo nương tử rời khỏi tịnh thổ ra ngoài hay không? Tiểu Thiện vốn là phàm nhân nhưng bản tính rộng lượng thương xót muôn dân, con muốn dẫn nàng đi xem thế thái nhân sinh, hành thiện cứu đời.” Chu Cương Liệt giọng điệu trầm ấm tha thiết đưa ra yêu cầu.
“ Ừm, thực ra các đệ tử ở đây ngoài tu hành ngộ đạo nghe giảng thì vẫn có thời gian được phép rời núi lịch luyện, con có tâm muốn giúp đỡ bá tánh thiên hạ thật đáng trân quý, ta cho phép cứ cách mỗi hai năm các con được phép ra ngoài một tháng.” Bồ Đề tổ sư mặt hồng cười nhân hậu đáp.
“ Đa tạ sư phụ.” Hắn mừng rơn cúi đầu lạy tạ, vị Bồ Đề này tuy nghiêm khắc nhưng cũng rất hào phóng dễ tính.
Chúng đệ tử sau đó ổn định ngay ngắn nghe sư phụ bắt đầu giảng giải đạo pháp, Chu Cương Liệt cũng chăm chú ngồi ngay ngắn, hắn là người hiện đại, đối với những lời vàng ý ngọc của Bồ Đề tổ sư như nghe thiên thư, rất may hắn là có hệ thống, chỗ nào không hiểu liền có Yêu Dục giúp đỡ.
Mấy canh giờ sau, nhìn theo bóng lưng hai đệ tử mới một nam một nữ đang nắm tay nhau rời khỏi đại điện, Bồ Đề vẻ mặt hơi trầm ngâm sau đó lắc đầu thở dài.
“ Ài, đáng lẽ có thể truyền đạo thuật cho ngươi ngay, nhưng ngặt nỗi người kia còn có mặt ở đây, thôi thì đợi thêm ít lâu nữa cũng không vấn đề gì.”
Tiếp theo sau đó là khoảng thời gian Chu Cương Liệt sống những ngày tháng yên bình cũng Tiểu Thiện và Lạc Thủy tại tịnh thổ. Hắn từ các đảo khác gom rất nhiều hoa cỏ đem về phủ xanh cả khu vườn của mình, còn tìm thêm một ít cây ăn quả, phía sau dựng lên chuồng nuôi vài con gà béo, hồ nước cũng thả thêm đủ loại cá mới. Hắn còn tự tay làm hai cái xích đu treo trên gốc đào, đóng vài cái ghế có cơ quan tự lắc lư để hai nương tử ngồi hóng mát.
Hắn đem Sơ Đạo Hỗn Độn Tháp ra giới thiệu cho các nàng, mỗi ngày đều cùng Lạc Thủy dành ít thời gian vào trong tu hành, từ đó vô tình phát hiện ra tháp này có thể thay đổi hoàn cảnh theo ý của chủ nhân, thế là hắn liền cho cải tổ tầng đầu tiên thành phòng riêng, diễn hoá ra đầy đủ tiện nghi, cũng điều chỉnh thời gian nơi đây khớp với bên ngoài, như vậy mỗi lần cùng các nàng nghỉ ngơi ân ái không cần nơm nớp lo sợ ai dòm ngó nữa, hai vị nương tử cũng có thể rên la tục tĩu thoải mái.
Cuộc sống bình dị cứ thế trôi qua, sáng tới giảng đường nghe pháp, làm vài việc vặt như gánh nước, tưới cây, chẻ củi, dành ít thời gian để tìm các sư huynh đồng môn kết thân, cùng họ đối luyện, đàm đạo, chơi cờ.
Cứ cách hai năm Chu Cương Liệt lại xin phép Bồ Đề tổ sư cùng các nàng ra ngoài du sơn ngoạn thủy, tới các nơi phồn hoa thành trấn, làm nhiều việc thiện cứu giúp rất nhiều bách tính khốn khổ, công đức chi lực thu hoạch dồi dào.
Thấm thoát mười năm trôi qua nhanh như một giấc mộng....
0 bình luận