Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 502: Lai lịch Bồ Đề
Lúc này thanh tĩnh Chu Cương Liệt mới chợt nhớ lại câu nói đầy ẩn ý của Bồ Đề tổ sư khi cho phép phu thê ba người cùng ở lại. Cái gì mà các nàng sẽ không có cơ hội để trở thành gánh nặng của hắn, sư phụ nói vậy là có ý gì?
“ Chậc, phải nghiêm túc tu hành, bao nhiêu khó khăn hiểm nguy sau này ta sẽ gánh vác hết, nhất định không thể để các nàng trở thành điểm yếu của mình.” Hắn lầm bẩm tự nhủ sau đó thò tay ra để tiểu tinh linh ngồi lên.
“ Yêu Dục, có thể cho ta biết thân phận thực sự của Bồ Đề sư phụ hay không? Ta đã khám phá tận đây rồi, hệ thống ngươi cũng không cần che giấu nữa chứ hả?”
“ Tất nhiên là được, từ khi kí chủ đặt chân đến đây thì toàn bộ tư liệu của vị tổ sư kia đều đã được hệ thống tra rõ tường tận, chỉ là sợ ngài nghe xong sẽ hết hồn đấy nhé.” Yêu Dục đung đưa hai chân trần nhe răng nanh đáng yêu cười.
“ Uầy, cứ nói đi, dù sao cũng phải hiểu thấu đáo về vị cường giả thần bí này thì ta mới an tâm tu luyện được.” Hắn tựa lưng vào gốc cây để tiểu tinh linh ngồi lên chóp mũi mình.
“ Ừm, để kể về Bồ Đề tổ sư thì phải ngược lại hơn bốn trăm năm trước khi trận chiến Phong Thần đã đi gần đến hồi kết thúc, quân Tây Kỳ dưới sự hiệp trợ từ chúng thần tiên cùng Xiển Giáo, Nhân Giáo, Tây Phương Giáo thế như chẻ tre tiến gần tới Triều Ca ép nhà Thương vào tình thế khó khăn. Bao nhiêu vị tiên và chiến tướng đắc lực được điều động đều bị liên quân Vũ Vương diệt sạch.
Vốn dĩ trận chiến này kẻ ứng kiếp nên chỉ là những tiên nhân cảnh giới từ Chuẩn Thánh trở xuống, nhưng dần dà lại phát sinh nhiều dị biến, các Thánh Nhân vốn dĩ ở sau màn đánh cờ lại lần lượt vứt đi mặt mũi mà tự mình ra tay.
Đầu tiên là Khổng Tuyên, ông ta nguyên bản là con Khổng Tước đầu tiên trong trời đất tu hành đã bao nhiêu vạn năm, một trong chín đứa con của Phượng Hoàng, tu vi đạt đến Đế Cảnh viên mãn nửa bước Thánh cấp. Vì không chấp nhận cái gì mà ý trời đã định nên hiển hoá nhân dạng phụ trợ Trụ Vương giữ ải Tam Sơn đối đầu với nhà Chu.
Khổng Tuyên bản lĩnh pháp lực đều hơn người, bên dưới Thánh Nhân không ai xứng làm đối thủ, lần lượt chúng tướng Tây Kỳ như Na Tra, Dương Tiễn, Lý Tịnh, Lôi Chấn Tử, Hồng Cẩm, Hoàng Phi Hổ... đều bại trận dưới Ngũ Sắc Thần Quang, những vị đại tiên như Nhiên Đăng, Lục Áp, Quảng Hàn Tiên Tử ra tay cũng bị Khổng Tuyên đánh chạy, pháp bảo bị đoạt mất.
Những tưởng một mình vị Chuẩn Thánh này có thể dẹp tan Tây Kỳ thì lúc này Khương Tử Nha lại mời tới Chuẩn Đề đạo nhân của Tây Phương Giáo, người này chính là Thánh Nhân thực thụ nên rất dễ dàng thu phục được Khổng Tuyên mang hắn về Tây Phương.
Tiếp theo chính là Tam Tiêu Tiên Tử bao gồm Vân Tiêu, Bích Tiêu và Quỳnh Tiêu, các nàng cùng với Triệu Công Minh là đệ tử sủng ái của Thông Thiên Giáo Chủ đứng đầu Triệt Giáo. Sau cái chết của đại ca Triệu Công Minh, các nàng bị Thân Công Báo lừa gạt đã bày ra Cửu Khúc Hoàng Hà Trận vây giết thập nhị kim tiên của Xiển Giáo khiến họ mất sạch đạo hạnh suýt hủy diệt cả căn nguyên. Nguyên Thủy Thiên Tôn vì bao che cho mười hai đệ tử mà đã tự mình ra tay trấn áp hủy đi đại trận giết chết cả ba nàng.
Sau đó phe Xiển Giáo dưới sự hậu thuẫn của Nguyên Thủy Thiên Tôn liên tục dùng pháp bảo tiêu diệt rất nhiều người bên phía Triệt Giáo, Thông Thiên Giáo Chủ đau lòng trước cái chết của chúng đệ tử đã tức giận mang ra pháp bảo Thánh Cấp Tru Tiên Tứ Kiếm giao cho Tam Yêu Hiên Viên Mộ và Thân Công Báo bày Tru Tiên Trận.
Trận pháp này uy lực kinh thế, sấm vang gió dậy, thần tiên bước vào liền rơi đầu. Rất nhiều danh tướng phía Tây Kỳ đã chết tại trận này buộc Nguyên Thủy Thiên Tôn, Đạo Đức Thiên Tôn, Tiếp Dẫn Đạo Nhân, Chuẩn Đề Đạo Nhân đông tây tứ thánh hợp lực mới phá giải nổi.
Thông Thiên Giáo Chủ sau đó lại cho bày tiếp Vạn Tiên Trận quyết sống chết với những kẻ ỷ đông hiếp ít kia, trận này so với Tru Tiên Trận uy lực còn kinh khiếp hơn khiến chư vị Thánh Nhân hoảng sợ bất lực, cuối cùng phải để Hồng Quân Lão Tổ tự mình ra tay mới có thể trấn áp. Hồng Quân này chính là sư phụ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên Giáo Chủ và Đạo Đức Thiên Tôn, cũng là người duy nhất đạt tới Hỗn Nguyên Thánh Nhân, tu vi đệ nhất Địa Tiên Giới.”
Chu Cương Liệt ngồi ngẩn người đầu to như cái đấu trước lượng thông tin cực lớn Yêu Dục vừa kể, may mà hắn từng xem qua phim Phong Thần nên ít nhiều dễ dàng tiếp thu hơn.
“ Ôi, Thánh Nhân xem ra cũng là những kẻ vụ lợi tư tâm, chả có ai tốt đẹp gì. Nữ Oa kia tuy công đức đối với chúng sinh như biển trời nhưng lại không có được sự hỉ xả rộng lượng, chỉ vì một bài thơ của Trụ Vương liền sai Tam Yêu Hiên Viên Mộ xuống đảo loạn triều cương hại nước hại dân, sau khi việc thành thì vứt bỏ thuộc hạ để khỏi vướng nghiệp quả.
Mấy cái Thánh Nhân Tây Phương miệng rao giảng từ bi nhưng lại liên tiếp dùng vũ lực trấn áp dẫn độ những kẻ ‘ có duyên’ về thế lực của mình. Mấy kẻ như Nguyên Thủy Thiên Tôn, Đạo Tổ Nhân Giáo gì đó cũng không ra gì, lấy lớn hiếp nhỏ, dùng nhiều vây ít, Thông Thiên Giáo Chủ kia quả thực tâm tư quá đơn giản không thể đấu với bọn gian xảo chơi hội đồng được.”
Chu Cương Liệt ỷ có bí ẩn phù hộ, đối với Thánh Nhân thẳng thắn buông lời chế giễu phê bình, dù sao mấy kẻ đó cũng là không thể nghe được.
“ Cơ mà chuyện đó thì liên quan gì tới Bồ Đề tổ sư?” hắn đảo mắt khó hiểu, Yêu Dục lại tiếp tục thao thao kể chuyện.
“ Vạn Tiên Trận kia cũng xem như phòng tuyến cuối cùng để quyết định cuộc chiến Phong Thần tàn khốc này rồi. Sau khi trận bị phá, Thông Thiên Giáo Chủ ôm theo thương tích cay đắng rời khỏi. Quân Tây Kỳ lúc này đã không còn trở ngại gì nhanh chóng đánh tới Triều Ca. Tuy nhà Thương đã đứng trước bờ vực sụp đổ nhưng dù gì cũng đã nắm thiên hạ suốt mấy trăm năm, hoàng đạo long khí vẫn tồn tại không ai dám hủy.
Mục đích lúc đầu của chư vị thần tiên là bắt sống Trụ Vương, ép hắn viết chiếu công cáo nhường ngôi cho Chu Vũ Vương, khi đó triều đại tự nhiên thay đổi, quốc vận sẽ chuyển qua cho nhà Chu mà không gặp phản phệ. Nhưng không ngờ khi tiến vào thành chúng tiên đều hốt hoảng khi thấy Lộc Đài chìm trong lửa đỏ, Trụ Vương đã tự thiêu, vị Nhân Hoàng cuối cùng của Nhân tộc kết thúc trong đau đớn, long mạch Thương Triều bị kẻ nào đó chủ ý móc lên xé nát.
Và tất nhiên lực lượng quốc vận bị trực tiếp hủy diệt đã làm ra phản phệ to lớn nhắm hướng chư Thánh, mấy kẻ vừa rồi còn hợp lực nhau vây công Thông Thiên Giáo Chủ đều hoảng sợ mạnh ai nấy đào thoát, nhưng dẫu sao cũng phải có kẻ sẽ nhận lãnh hậu quả.
Đạo Đức Thiên Tôn hay còn gọi là Đạo Tổ hoặc Lão Tử, đây là vị Thánh Nhân có căn cơ mỏng manh nhất đã không thể trốn kịp, một mình lãnh trọn toàn bộ phản phệ của quốc vận nhà Thương.
Lực lượng trừng phạt đến từ Thiên Đạo lên kẻ hủy đi quốc vận làm ông ta đau khổ sống không bằng chết, nó không trực tiếp giết chết mà cứ như giòi trong xương ăn mòn ý chí, Đạo Tổ dường như phải gánh lấy toàn bộ khổ đau của chúng sinh, những thứ tiêu cực vặn vẹo nhất. Các Thánh Nhân khác sau đó đã hợp lực giúp ông ta loại bỏ phản phệ nhưng rốt cuộc chỉ làm thuyên giảm bớt được chút tâm ma.
Nếu lực lượng quốc vận này còn tồn tại thì nó sẽ từng bước hủy diệt cả thân xác lẫn lý trí của Đạo Tổ, con đường Thánh Nhân của ông ta xem như đứt gánh. Sau khi suy tính kĩ lưỡng, vị Thiên Tôn đứng đầu Nhân Giáo này đã quyết đoán làm ra một chuyện để cứu lấy mình.”
“ Ông ta đã làm gì?” Chu Cương Liệt đối với chuyện xưa này vô cùng tò mò thích thú lắng tai nghe kĩ.
“ Đạo Tổ đã dùng một môn công pháp do chính mình cảm ngộ, nó có tên là Nhất Khí Hoá Tam Thanh để phân tách bản thân thành ba người. Nó không đơn thuần chỉ là ảo ảnh phân thân thuật mà thực sự là khiến Đạo Tổ diễn hoá thành ba chủ thể độc lập có suy nghĩ và hành vi riêng biệt.
Người đầu tiên mang đầy đủ đạo quả với tu vi Thánh Nhân đã rời khỏi tầng trời tìm nơi bế quan chờ ngày hồi phục. Người thứ hai chính là Thái Thượng Lão Quân đang phục vụ cho Thiên Đình, tu vi tiệm cận Thánh cấp. Người thứ ba không ai khác là Bồ Đề tổ sư, ông ta chính là chủ thể gánh vác toàn bộ lực lượng phản phệ, tu vi Chuẩn Thánh viên mãn.”
Chu Cương Liệt hai mắt mở to trừng lớn, mồm há rộng như nhét vừa quả trứng gà, cả người hơi run lên khi nghe tiểu tinh linh nói xong.
“ Bồ Đề... tổ sư là một trong ba hoá thân của Đạo Tổ? Không ngờ, không ngờ mọi chuyện lại là như vậy...” hắn ngước mắt nhìn về chủ điện đạo quan nơi sư phụ tiện nghi của mình trú ngụ, lai lịch của vị thần tiên được xem như bí ẩn nhất Tây Du hoá ra còn có câu chuyện dài phía sau như thế...
0 bình luận