Chương 496: Quay về trung thổ

Chu Cương Liệt lại tiếp tục đưa hai nàng nương tử lên đường, thi thoảng hắn lại dùng Dục Nhãn khiến các nàng sướng đến khóc thét. Chiêu này quả thật làm người ta khó phòng bị, thăng hoa từ thể xác lẫn linh hồn, Tiểu Thiện chính là đang phát chẩn tế bần ở trên một hòn đảo nhỏ nghèo đói liền bị phu quân ác độc đưa Ánh Mắt Khoái Cảm làm nàng cao trào ngay giữa đám đông, mắt lật ngược, nước lồn lẫn nước đái phun trào ướt cả váy quần. May mà hắn còn chút lương tâm dùng huyễn thuật che giấu bằng không hình tượng tiên tử thiện lương thánh khiết của nàng trong mắt dân chúng sẽ sụp đổ hoàn toàn a. “ Phu quân đáng ghét, aaa... đồ bất lương, biến thái, sao có thể làm thiếp xấu mặt trước đông người như vậy, huhu, chàng không thương người ta.... oà....” Tiểu nương tử vừa thẹn vừa tức khóc oà lên lấy hết sức bình sinh nhào tới hết đánh lại cắn, nắm râu hắn kéo mạnh ra. “ Haha, ta giỡn, không ai nhìn thấy đâu mà, yên tâm.” Chu Cương Liệt cười xoà ôm chặt nàng hôn ngấu nghiến một hồi mới làm Tiểu Thiện nguôi ngoai. Thêm một tháng nữa trôi qua, đất liền đã hiện lên phía xa xa, cuối cùng ba người cũng sắp rời khỏi Tây Hải tiến vào đại lục rồi. Núi Linh Đài Phương Thốn kia nằm ở phía Bắc của Tây Ngưu Hạ Châu, nơi họ đang đứng là gần bờ biển phía Tây, vậy là phải tiếp tục di chuyển lên hướng Bắc một đoạn thời gian nữa. Tây Ngưu Hạ Châu này cũng như ba châu khác, rộng lớn vô cùng, địa hình lại phân hoá khá phức tạp, Tần quốc và các chư hầu cũng chỉ cai trị một góc nhỏ. Phần còn lại bao gồm từng dãy sơn lĩnh nguy nga, rừng rậm xanh rợp ở phía bắc, xuôi về Tây Nam là trăm vạn dặm sa mạc cát khô cằn, cũng là địa bàn của các nước dưới chân Tây Phương Giáo. “ Yêu Dục, còn một điều nữa ta vẫn thắc mắc, thế giới này rộng gấp nhiều lần Địa Cầu, bản đồ cũng không giống, nếu vậy có ảnh hưởng gì tới lịch sử phát triển cùng thời gian sai lệch hay không?” Chu Cương Liệt gãi râu ngó qua tiểu tinh linh đang nằm lơ lửng trước mặt mình. “ Tất nhiên là sẽ có nha, Địa Tiên Giới này giống như là bản đồ của Trung Hoa và một phần Ấn Độ được phóng đại gấp trăm lần vậy. Không tồn tại các châu lục Phi Âu Mỹ Úc. Cũng bởi đất đai rộng lớn nên tiến trình lịch sử cũng sẽ bị kéo dài thêm cộng với nảy sinh nhiều sự kiện khác hẳn thế giới cũ, không có người da trắng cùng nền văn minh hiện đại xuất hiện vậy nên về sau lịch sử sẽ rẽ sang hướng khác, nếu kí chủ trở thành Giới Chủ thì mọi chuyện liền dễ dàng hơn, muốn nơi này phát triển thành dạng gì đều do ngài quyết định.” “ Ừm, có lý, tương lai sẽ có rất nhiều biến số a, không thể đem lịch sử ở thế giới cũ áp dụng lên Địa Tiên Giới này được.” Hắn tự nghĩ, trong khi đó ngũ sắc tường vân đã bay đến bờ biển đại lục. “ Đây là trung thổ rộng lớn mà người ta viết trong sách sao? Đây là lần đầu thiếp đến đất liền đó.” Tiểu Thiện phấn khích nhìn đông nhìn tây. “ Phu quân, tiếp theo liền đi đâu vậy?” Lạc Thủy ngước mắt hỏi. “ Ngược lên phía Bắc, chúng ta vừa đi vừa cho các nàng dạo chơi thoả thích.” Hắn vỗ mông hai người rồi tiếp tục cho mây ngũ sắc bay về phía Bắc. Họ băng qua từng dãy sơn mạch núi non hùng vĩ, rừng cây, ngọn núi, con sông, cảnh vật thiên nhiên tươi đẹp không thấy điểm dừng. Thi thoảng lại gặp vài làng mạc, thôn trấn, mấy toà thành trì của vài quốc gia chư hầu, Chu Cương Liệt vẫn tiếp tục công cuộc gom góp công đức của mình, từng nơi đi qua đều làm việc thiện, cứu giúp bá tánh. Tất nhiên Trung thổ vẫn đang ở thời loạn lạc, các chư hầu các cứ tranh đấu chém giết nhau liên miên, dọc đường họ gặp rất nhiều nạn dân khổ sở đói kém nghèo nàn, xác người đâu đâu cũng có. Nhiều kẻ gặp thời loạn liền chớp lấy cơ hội tụ tập băng đảng chiếm núi xưng vương, thảo khấu giặc cướp nổi lên khắp nơi. Còn có những tên học được chút đạo thuật tu vi chả được bao nhiêu đã tự xưng mình là đại tiên cứu nhân độ thế lừa gạt hàng ngàn tín đồ thành kính cúi lạy. “ Thì ra tới nơi đâu cũng vậy, cả Tây Hải lẫn Trung thổ đều là tràng cảnh khổ ải, con người vì tư lợi sẵn sàng giết hại nhau, ôi, khi nào thế gian mới có thể sống trong yên vui thái bình đây.” Tiểu Thiện hơi ủ rũ cảm thán. “ Nương tử, nàng nghĩ nhiều rồi, bản chất của con người chính là như thế, không có tham sân si liền chỉ còn cái xác rỗng, muốn độ hoá chúng sinh trở về thiện lương ở thời đại này là chuyện không tưởng a.” Chu Cương Liệt vịn vai tiểu nương tử, ba người đang bay trên một khu thôn trấn hoang tàn, nhà cửa sụp đổ cháy rụi, xác người phơi đầy đường, không có một ai sống sót, có vẻ nơi đây vừa trải qua thảm nạn nào đó. “ Chỉ tiếc chúng ta sức người có hạn, không thể cứu hết tất cả, thiếp thấy Thiên Đình thần tiên cũng rất nhiều, tại sao không ai có thể đứng ra bình định loạn lạc cho muôn dân ấm no?” Nàng thở dài một hơi, hàng mi hơi ướt ngước đầu nhìn hắn. “ Chúng thần tiên không muốn nhúng tay vào chuyện sinh tử của thế gian, thiên địa bất nhân, dưới bầu trời vạn vật đều như kiến cỏ, lớp người này chết sẽ có lớp khác sinh ra, dù khắp nơi đều có tín đồ thành tâm khấn vái lập miếu xây đình thờ phụng đủ loại thần phật, nhưng những kẻ đó cơ bản cũng chỉ khư khư giữ mình, không quan tâm thế gian ra sao, chỉ có phàm nhân cứu phàm nhân, không thể trông đợi vào thần tiên được.” Chu Cương Liệt vuốt tóc nương tử lắc đầu cảm thán. “ Tự người độ người... ra là có lý này sao?” Tiểu Thiện lẩm bẩm sau đó gật đầu. Suốt năm tháng sau đó, Chu Cương Liệt vẫn tiếp tục cuộc hành trình về phía Bắc, bởi vì vẫn thể theo nguyện vọng của Tiểu Thiện khắp nơi cứu vớt bá tánh thương sinh nên chuyến đi khá khá tốn thời gian. Trong quá trình đó hắn cũng tranh thủ sơ múi vài nữ tử xinh đẹp hợp mắt cũng như dò hỏi về núi Linh Đài Phương Thốn nhưng vẫn chưa có tung tích, có vẻ như nơi Bồ Đề ẩn cư cũng không dễ tìm như thế. Sáng hôm nay trong lúc hắn đang hì hục nhấp nhô trên thân thể mềm xốp của Tiểu Thiện thì âm thanh hệ thống lại lần nữa vang lên. “ Ting! Sáu tháng thời gian đã qua, kí chủ nhận được một lượt vòng quay nhân phẩm.” “ Chà, lại trôi thêm nửa năm rồi, nếu cứ cách một khoảng thời gian liền mở ra bảo bối xịn thì chẳng phải vài trăm năm sau ta có thể ôm một đống đồ tốt vô địch thiên hạ sao? Kẻ nào không phục liền dùng pháp bảo tự bạo nổ chết hắn...” hắn vẫn không ngừng động tác hẩy hông trong lòng thầm nghĩ. “ Kí chủ đừng có mà mơ, hệ thống đã được Thiên Đạo thiết lập cân bằng kĩ lưỡng rồi, khi ngài hoàn thành xong nhiệm vụ bái sư tiến vào giai đoạn tu luyện thì công năng vòng quay nhân phẩm sẽ đóng lại, chừng nào kí chủ xuất sơn tiếp tục hành trình chinh phục thế giới thì mới mở ra.” Yêu Dục ngay lập tức tạt cho hắn một gáo nước lạnh. “ Gì kì vậy? Nếu ta gặp Bồ Đề sau đó tiềm tu một hai trăm năm thì chẳng phải lỗ chết?” Hắn bất mãn tới nỗi dừng lại nhịp nắc làm Tiểu Thiện đang phê sắp ra tới nơi bất chợt bị tắt nứng, nàng la oai oái nắm râu hắn giật mạnh, Chu Cương Liệt liền dùng Dục Nhãn nhìn lấy nàng một cái làm tiểu nương tử thét dài, cả âm tinh lẫn nước tiểu phun như suối ướt nhẹp cả người Lạc Thủy đang nằm. “ Biết sao được, đây là do Thiên Đạo bên trên quy định, đâu thể để ngài ngồi không hưởng lợi mấy trăm lượt quay được, nhưng kí chủ yên tâm, nhất định hệ thống sẽ có quà đền bù cho ngài hợp lý.” “ Uầy, thôi kệ, mau quay luôn đi.” Hắn hơi nuối tiếc nhưng cũng đâu thể làm gì được vị Thiên Đạo ba ba kia. Cây kim quen thuộc lại xoay mấy mươi vòng rồi dừng lại ở ô màu vàng. “ Tíng tong!!! Chúc mừng kí chủ nhận được một lần triệu hoán ngẫu nhiên bất kì!” “ Hửm? Sao ta nghe cái phần thưởng này quen quen...” Chu Cương Liệt gãi râu như suy ngẫm. “ Đây là một tấm vé may rủi, chỉ cần sử dụng liền có thể triệu hoán bất cứ thứ gì ở đẳng cấp nào, có khi kí chủ may mắn bạo tạc nổ hủ còn nhận cả đồ Thánh cấp, hoặc đen đủi chỉ là thứ gì đó phế thải.” Yêu Dục bay tới bay lui giải đáp. “ Á à... con mẹ nó ta nhớ rồi, lần trước cũng từ thứ này triệu hoán ra cái quần lót của Thiên Hậu.” Hắn ồ lên nhớ tới chiếc quần chữ đinh nhỏ xíu màu tím vẫn còn giữ trong nhẫn trữ vật, là quần lót lột trực tiếp từ trong người vợ của Thiên Đế đó nha, thế gian này liệu có ai cả gan làm điều đó, nếu vị chủ Thiên Đình kia mà biết có khi còn phái thiên binh xuống tróc nã hắn cũng không chừng. “ Triệu hoán luôn đi, cầu mong ra được thứ gì tốt một chút a.” Hắn với tay bấm vào màn hình hệ thống. “ Tíng tong!!! Đã triệu hoán thành công, chúc mừng kí chủ nhận được quần lót của Thái Âm Tinh Quân...” ?!?
0 bình luận
aaa