Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 494: Công đức chi lực
Suốt một thời gian sau đó, bóng dáng của ba người một nam hai nữ xuất hiện ở nhiều nơi. Những chỗ họ đi qua đều để lại rất nhiều câu chuyện truyền miệng về ba vị tiên nhân hạ phàm cứu vớt chúng sinh khỏi khổ đau.
Chu Cương Liệt đưa theo Tiểu Thiện và Lạc Thủy một đường thong dong dạo chơi du ngoạn, hắn không có gì phải gấp gáp bởi vậy cứ ngày đi đêm nghỉ, gặp cảnh đẹp liền ghé qua, nơi nào có đặc sản ngon đều tới thưởng thức.
Hai nàng nương tử phải gọi là thích thú luôn cười tít cả mắt, cuộc sống hạnh phúc ngập tràn, họ làm tất cả những điều mình thích, ân ái ở bất cứ đâu, nơi nào cũng có thể là giường ngủ.
Chu Cương Liệt còn rất chú trọng đến việc cứu nhân hành thiện theo ý của tiểu nương tử, gặp người nghèo khó liền bố thí, gặp kẻ bệnh tật liền chữa trị, gặp ác đồ tặc phỉ hoạ hại dân chúng liền tru diệt. Nơi nào hạn hán thiếu nước sẽ lập tức ban mưa, đánh tan nhiều cơn bão biển cứu giúp hàng nghìn người khỏi thảm hoạ thiên tai.
“ Yêu Dục, ta xem phim thấy chuyện ban mưa hay hạn hán đều là do trên Thiên Đình sắp xếp để các thần tiên và Long Vương thực hiện, mưa ở đâu, mực nước bao nhiêu đều quản lý kĩ lưỡng không phải sao? Chúng ta tùy tiện cho mưa cứu giúp dân chúng như thế liệu có khiến bên trên phát giác trừng phạt hay không?” Chu Cương Liệt chợt nhớ đến vấn đề quan trọng này vội hỏi tiểu tinh linh, hắn không muốn vì vậy mà tạo ra rắc rối với đám người Thiên Đình đâu.
Hắn còn nhớ khi xem Tây Du Ký có một tình tiết Kinh Hà Long Vương vì muốn thắng cược đã cho thay đổi ngày giờ và lượng mưa, hậu quả liền bị Thiên Đình xử phạt trảm đầu, các con trai của ông ta ly tán cuối cùng trở thành một trong những kiếp nạn trên đường thỉnh kinh.
“ Kí chủ đừng lo, mặc dù Địa Tiên Giới có nhiều điểm tương đồng với thần thoại hồng hoang nhưng vẫn tồn tại khác biệt, những thứ trong phim sách ngài từng xem không có giá trị áp dụng thực tế đâu. Thế giới này tuy tồn tại thế lực siêu phàm như tu sĩ và tiên nhân nhưng nắng mưa đều vẫn chỉ là hiện tượng tự nhiên. Các thần và Long Vương là có pháp thuật dễ dàng điều khiển thời tiết nhưng họ cũng không rảnh mà bao quát hết được toàn bộ Tứ châu tứ hải, diện tích nơi này lớn hơn Địa Cầu kiếp trước rất nhiều lần đó.
Thần tiên vốn rất hạn chế can thiệp vào vấn đề của phàm giai, hơn nữa tu sĩ hạ giới cấp Tán Tiên trở lên nếu có thủy hệ linh căn cũng tùy thời tự tạo ra mưa được nên đâu cần tới các thần hay Long Vương. Trên trời cũng có thần mưa, nhưng trách nhiệm chính vẫn là quản lý sổ sách ghi chép về lượng mưa các nơi, chỉ khi hạ giới gặp đại hạn hoặc hồng thủy thì họ mới ra tay cứu giúp tránh sinh linh đồ thán.”
“ Ừm, có lý, trong Tây Du Ký mà ta xem thì chuyện làm mưa gió hoàn toàn nhờ vào Long Vương cùng Lôi Công, Điện Mẫu, Phong Bá, Vũ Sư, hạ giới cũng chỉ có phàm nhân rất hiếm thấy người tu hành. Chẳng nhẽ tương lai có đại sự gì xảy ra khiến phàm giai không thể tu luyện được nữa dẫn đến việc tu sĩ trở nên hiếm hoi?” Chu Cương Liệt đăm chiêu nghĩ ngợi.
“ Hì hì, kí chủ thật suy nghĩ quá sâu xa a, chuyện trước mắt cần làm chính là đề thăng thực lực nha, chỉ cần ngài mạnh mẽ thì dù tương lai có kiếp nạn gì cũng có thể chống đỡ. Thiên cơ bất khả lộ, có nhiều việc bổn hệ thống không thể nói cho ngài biết tường tận, đây là khảo nghiệm của thiên đạo đối với giới chủ.” Yêu Dục ngồi lên chóp mũi hắn cọ qua cọ lại câu dẫn.
“ Ừm... Ta biết rồi. À còn một thắc mắc nữa, thế gian này có Thổ Địa tồn tại hay không? Ta thấy trong Tây Du ở vùng đất nào cũng sẽ có mấy vị Sơn Thần Thổ Địa lãnh trách nhiệm quan sát mọi thứ rồi báo cáo lại. Liệu những việc ta làm ở trần gian không bị họ nhìn thấy hết rồi đó chứ?” hắn gật đầu cẩn thận dò hỏi thêm.
“ Kí chủ lo xa quá, thời đại này chưa xuất hiện Sơn Thần hay Thổ Địa đâu. Mà dù có bọn họ cũng không đủ bản lãnh để nhìn thấu ngài. Kì thực cái gọi là Sơn Thần hay Thổ Địa cũng chính là tu sĩ, khi còn sống họ ở nơi nào đó làm nhiều việc thiện, đến khi chết sẽ được dân cư lập đền miếu hương hoả thờ phụng, lực lượng công đức sinh ra từ chúng sinh giúp tu bổ linh hồn của tu sĩ kia, khi họ đến Âm Phủ phục mệnh Diêm La Vương sẽ dựa vào công đức đó phong họ làm quan hoặc thần quản lý vùng đất. Đương nhiên nếu không chịu làm thần liền cũng không thể gượng ép, họ sẽ lập tức được đầu thai vào kiếp mới tốt đẹp hơn.”
“ Ra vậy, thế thì ta yên tâm.” Chu Cương Liệt thở phào, chuyện hắn hoạ hại nữ nhân ở hạ giới quả thực không đứng đắn cho lắm, nếu bị Sơn Thần Thổ Địa phát giác báo cáo lại thì nguy to.
“ Ừm, sẵn đây bổn hệ thống nhắc nhở kí chủ luôn, ngài trong quá trình hành thiện tích đức thực ra không cần che giấu danh tính mà còn nên để phàm nhân nhìn thấy nhiều hơn, chỉ cần họ nhớ đến ngài, cầu khẩn thờ phụng thì lập tức sản sinh lực lượng công đức, càng tích cóp nhiều công đức sẽ càng có lợi cho con đường tu hành về sau của kí chủ.” Tiểu tinh linh bổ sung thêm.
“ Lợi ích gì? Không lẽ khi lên trời nhậm chức ta có công đức sẽ được sắc phong cao hơn?”
“ Ừm, đó cũng là một nguyên nhân, ngoài ra khi kí chủ được công đức chi lực gia thân kẻ muốn tấn công hay giết ngài sẽ phải suy xét thiệt hơn xem có gánh nổi nhân quả phản phệ hay không. Lực lượng công đức có tác dụng tương tự như quốc vận, kẻ cố tình tru diệt sẽ bị thiên đạo trừng phạt khắc khe.”
“ Ồ, là một tầng bảo hộ cực kỳ tốt nha, bảo sao các thần tiên trên kia đều có chùa miếu hương hoả, tín đồ đông đảo khắp nơi như thế, hoá ra là để tích lũy công đức cho riêng mình. Ừm, Lãnh Trường Phong từng nói sẽ dựng tượng lập miếu tôn ta làm thần minh tế bái, ắt hẳn đây cũng là một thiên công đức lớn a.” Hắn phấn khởi lẩm bẩm.
“ Điểm quan trọng nhất của việc nắm giữ công đức chi lực chính là có thể phụ trợ kí chủ trong việc đột phá cảnh giới thành công, mỗi lần độ kiếp đều là một lần thiên đạo thử thách kẻ truy cầu đại đạo, nếu có công đức che chở liền giúp ngài dễ dàng vượt qua hơn. Kí chủ có biết Nữ Oa Nương Nương không?”
“ Biết, vị thần nữ đó có rất nhiều truyền thuyết a, trong tay ta còn đang giữ tàn hồn của ba nàng yêu tinh Hiên Viên Mộ vốn là thủ hạ của Nữ Oa đó.” Chu Cương Liệt nhớ tới ba khoả Tụ Hồn Châu trong người vẫn đang chờ ngày hắn trợ giúp phục hồi, trong cửa hàng hệ thống tuy có bán dược liệu nhưng để luyện ra Dưỡng Hồn Lập Thể Đan cần có vài loại vượt qua cấp độ Chân Tiên hiện tại của hắn nên tạm thời chưa thể mua được đành phải để các nàng đợi thêm ít lâu.
“ Nữ Oa chính là dựa vào công đức viên mãn mà thành tựu Thánh Nhân đó.” Yêu Dục thản nhiên nói nhưng làm hắn khá giật mình, công đức chi lực lại bá đạo như thế có thể khiến người thành Thánh?
“ Thuở trời đất vừa lập thì Nữ Oa bản thể chính là một Yêu Đế tu hành lâu năm, còn có tích nói nàng là một trong ba người con của Bàn Cổ đại thần. Nàng đã dùng pháp thuật đúc nặn ra Nhân tộc sau đó còn dạy cho họ sinh tồn trong thời đại hồng hoang, lấy lửa, săn bắn, học tập, trau dồi linh trí, giảng dạy đại đạo. Có thể nói không có Nữ Oa thì sẽ không có nhân loại hôm nay.
Bàn Cổ đại thần khai thiên tích địa đã dùng thân thể của mình hoá đạo dung nhập vào giới này. Xương sống trở thành Bất Chu Sơn như cột trụ chống đỡ cho trời đất không hợp lại với nhau. Máu huyết của Bàn Cổ sản sinh ra thập nhị tổ Vu.
Năm đó không biết vì nguyên nhân gì khiến hai vị tổ Vu là Hoả Thần Chúc Dung và Thủy Thần Cộng Công phát sinh tranh đấu, hai người đánh đến thiên hôn địa ám cuối cùng khiến Bất Chu Sơn sụp đổ, bầu trời bị thủng một lỗ lớn, nước từ Thiên Hà theo đó chảy xuống nhân gian gây ra một tràng hạo kiếp có thể khiến vạn tộc tuyệt diệt.
Nữ Oa vì cảm thương lấy chúng sinh lầm than nên đã luyện hoá máu thịt cùng vảy da của mình biến thành từng khối tinh thạch ngũ sắc dùng chúng vá lại thương khung mới giúp thế gian vượt qua đại kiếp diệt tuyệt.
Các tộc ở hạ giới xúc động trước ơn đức như trời biển của nàng nên đã tôn Nữ Oa làm Mẫu Thần, khắp nơi dựng miếu xây đình hương hoả tế tự không ngớt.
Sau khi luyện đá vá trời vốn nàng vô cùng suy yếu bởi pháp lực và nhục thân đã chịu tổn thương đến căn nguyên, những tưởng một thân đạo hạnh đến đây đều đã bị hủy hết nhưng may mắn làm sao có công đức chi lực của ức vạn sinh linh thiên hạ kịp thời bổ khuyết. Nữ Oa hấp thụ toàn bộ lực lượng chúng sinh, công đức viên mãn lập tức đột phá thành Thánh.”
“ Ồ, thì ra lực lượng công đức lại bá đạo như vậy, ta cũng phải học theo làm thật nhiều việc tích đức mới được.” Chu Cương Liệt trầm trồ như thấu hiểu mình cần phải làm gì.
“ Bổn hệ thống khuyên kí chủ đừng mơ tưởng đi lại con đường chứng đạo của người khác.” Yêu Dục gõ trán hắn một cái.
“ Vì sao?”
“ Nữ Oa sở dĩ công đức viên mãn trở thành Thánh Nhân là do nàng trước đắp nặn nhân loại, sau lại lập nên công lao vá trời cứu cả thế gian khỏi hủy diệt, số niệm lực của chúng sinh tế bái dành cho nàng ta là không thể đong đếm. Kí chủ làm thế nào làm được những việc kinh thế như vậy?
Hơn nữa dù dùng công đức chi lực đột phá Thánh cảnh nhưng đây không phải là con đường sáng nhất, Nữ Oa chỉ là trong lúc đạo quả suýt bị hủy mới níu lấy một tia sinh cơ chấp nhận chứng đạo. Trong số chư thánh thực lực của nàng không hề cao cường, chỉ có điều Nữ Oa đại diện cho niệm lực của vạn tộc thế gian, kẻ nào dám ra tay hại nàng liền sẽ nhận lãnh hậu quả phản phệ thảm thiết nhất, có thể liền bị Thiên Đạo đồng hoá tan biến vĩnh viễn không chừng.”
“ Ồ, vậy chỉ cần tích trữ công đức hộ thể cho bản thân, về sau còn cần phải tìm con đường sáng nhất để chứng đạo.” Chu Cương Liệt gật đầu hiểu ý.
“ Mà nè, hệ thống ngươi sao lại biết lắm chuyện về thế giới này như thế? Đã vậy còn chưa từng kể tường tận cho ta nghe.” Hắn với tay chụp hụt tiểu tinh linh.
“ Hứ, khi vừa cùng kí chủ xuyên qua Địa Tiên Giới này thì bổn hệ thống đã được Thiên Đạo truyền tải cho tất cả thông tin kiến thức rồi, nhưng đâu thể nào nói ra tất cả cho ngài biết, như vậy thật quá dễ dàng, ngài cần phải tự mình khám phá đi, ta chỉ hỗ trợ chút ít thôi.” Yêu Dục kẹp đùi lên mũi hắn chà xát trêu ngươi.
“ Phu quân sao nãy giờ ngẩng người lâu như vậy?” Tiểu Thiện đang ngồi trong lòng hắn ngước lên tò mò nắm râu giật giật.
“ Nghịch ngợm quá, haha, ta đang nghĩ xem tối nay nên chơi nàng ở chỗ nào cho thật thú đó.” Chu Cương Liệt thoát khỏi suy nghĩ vẩn vơ đưa tay cù lét vào nách làm tiểu nương tử nhột nhạt cười vang. Mây ngũ sắc vẫn bay lững thững trên bầu trời nhắm hướng Tây Ngưu Hạ Châu.
0 bình luận