Chương 490: Kĩ phường

“ Những nữ tội nhân bị phạt thành kĩ nô sẽ vẫn được một số quyền lợi nhất định, được trả tiền lương đầy đủ, nếu khách nhân cho tiền riêng có quyền giữ hết, đó xem như vốn liếng giúp các nàng sau khi hết thời gian thụ nhận hình phạt trở về sẽ có tiền làm ăn buôn bán.” Lữ Huyên bổ sung thêm, đám đông nghe đều gật gù tán thành, đảo chủ cũng còn rất có lòng bác ái, cho những cô gái phạm lỗi được cơ hội sửa chữa sai lầm còn có thêm tiền làm vốn. Một số nữ tử trong đám dân chúng trong lòng động tâm không thôi, đi làm đĩ còn kiếm được tiền như vậy họ cũng muốn nha, xem ra cần phải tìm chút lỗi nào đó để bị phạt mới được. Kế tiếp sau đó Lữ Huyên lùi về sau để các tú bà dẫn đám nô kĩ lên, các nàng được huấn luyện bài bản, dáng đi thướt tha nhẹ nhàng, váy áo lồ lộ các mảng da thịt, vẻ mặt lúc nào cũng như khêu gợi câu dẫn trái tim đàn ông. Đã làm gái điếm thì tất nhiên diện mạo phải đẹp vậy nên trước đó Chu Cương Liệt đã dùng Thiên Địa đan lô luyện chế rất nhiều đan dược có tác dụng dưỡng nhan, những cô gái này khi tham gia huấn luyện trở thành kĩ nữ đều được phục dụng để tân trang nhan sắc, loại bỏ những khiếm khuyết, tuy tác dụng không bằng dương căn đan nhưng đối với phàm nhân cũng là một lần lột xác rồi. Mấy gã nam tử bên dưới đều hứng chí reo hò đòi kĩ phường nhanh chóng mở cửa để mình vào. Đây không chỉ đơn thuần là kĩ nữ, họ là những cô gái trên đảo vì vi phạm luật lệ nên mới tới đây chịu phạt, rất nhiều người quen bên dưới nhận ra mặt các nàng. “ Lão Tứ! Kia không phải nương tử nhà ngươi hở? Sao lại cũng tới đây làm gái điếm rồi?” Tên hàng xóm răng vẩu thúc vào hông người đàn ông kế bên chỉ vào một mĩ nhân trên đài hỏi. “ Hừ, chẳng phải tại hôm trước cô ta hung dữ xách dao rượt chém khiến ta lãnh hai vết sẹo ở lưng sao? Sau đó liền bị chấp pháp đội bắt quy án phải đi làm đĩ một năm. Ôi con vợ cọp cái đó mà cũng có ngày xinh đẹp dịu dàng mê hoặc như vậy.” Người tên Lão Tứ bộ dáng hiền lành đôn hậu gãi đầu. “ Ồ, ra thế, nếu vậy bọn ta địt vợ ngươi vẫn ổn phải không?” “ Tất nhiên, cô ta đã làm đĩ thì cho bao nhiêu đàn ông cưỡi cũng không liên quan đến ta, một năm sau còn có thể mang rất nhiều tiền về, quá hời rồi.” “ Trần thư sinh, kia chẳng phải là Mã tiểu thư mà ngươi theo đuổi suốt ba năm ròng hay sao? Hôm nay cũng bị đem sung làm kĩ nô cho bao nhiêu đàn ông hưởng rồi?” “ Ôi, cũng tại gia phụ của nàng quản lý tài vật của đảo chủ nhưng lại tham lam biển thủ công quỹ đút túi riêng, hối lộ trên dưới cuối cùng bị chấp pháp bắt được, nam nhân đều bị đưa đi làm khổ sai, nữ quyến thì phải xung vào kĩ phường, tại hạ thật lấy làm tiếc nuối.” Vị nam tử ăn vận nho nhã tỏ vẻ sầu khổ nhìn lấy cô tiểu thư mà mình yêu đơn phương. “ Haha, ngươi phải lạc quan lên, nàng ta trước đây ỷ mình là tiểu thư nhà giàu quyền thế ngất trời, ngươi theo đuổi ba năm tới một cái góc áo cũng chưa được chạm, bây giờ đã thành gái điếm rồi chẳng phải muốn chơi thế nào cũng được hay sao? Đám huynh đệ chúng ta sẽ cùng hưởng thụ xem thân thể của tiểu thư nhà giàu có khác gì với các nữ nhân khác hay không.” “ Hàn bá, kia là con gái của ông không phải sao?” hán tử lưng hùm vai gấu da ngăm đen vỗ vai một ông già gầy nhom khắc khổ hỏi. “ Ừ, ôi âu cũng là khổ cho cái thân già này vô phúc sinh ra một nữ nhi bất hiếu, con bé mới mười bảy tuổi đã bị đám bạn xấu rủ rê chơi bời lêu lổng trộm tiền của vợ chồng ta, sau khi bị bắt được tận tay còn hỗn xược chửi mắng xô bà nhà ta ngã gãy xương nên mới bị chấp pháp bắt đến đây làm kĩ nữ.” “ Ta nhìn con gái ông sau khi được kĩ phường dạy dỗ trông rất ngoan ngoãn nhu mì nha, biết đâu sau khi hết thời gian thụ phạt tính nết sẽ thay đổi trở nên hiếu thảo biết vâng lời hơn. Yên tâm, ta sẽ dẫn thêm nhiều bằng hữu tới hảo hảo ủng hộ cho con bé.” “ Ài, cũng mong là vậy.” Ông già buồn phiền nhưng chỉ bất lực lắc đầu. Đám nữ tử nhìn thấy người quen của mình trong đám dân chúng thì cũng chỉ biết cúi mặt xấu hổ, các nàng bây giờ là thân phận tội nhân đang chấp nhận án phạt làm kĩ nữ, dù quy tắc trên đảo đã được sửa đổi khiến tâm lý chấp nhận mấy chuyện như thế này dễ dàng hơn nhưng đâu phải ai cũng vứt bỏ được mặt mũi của mình. “ Hôm nay các vị nam tử đến đây quá đông mà số lượng kĩ nữ chỉ có gần trăm cho nên các nàng sẽ lựa chọn bạn tình bằng cách tung tú hoa cầu, ai bắt được sẽ có một canh giờ cùng giai nhân thoả thuê ân ái, sau khi tiếp khách nhân xong các cô gái sẽ tiếp tục tung cầu để tìm người may mắn. Nếu sau một canh giờ chưa muốn rời khỏi ôn nhu hương thì phải trả thêm phí. Nào, các tỷ muội, cho khách nhân của chúng ta xem mọi người đáng giá để họ chờ đợi hay không?” Lữ Huyên vỗ nhẹ tay ra hiệu. Đám kĩ nữ sớm đã được huấn luyện, các nàng dưới sự chỉ đạo của các tú bà bày ra những bộ dáng khêu gợi nhất, ánh mắt tràn đầy mị hoặc, môi chu lên hôn gió, có nàng còn vén nhẹ váy hoa để lộ chút da thịt, còn vài cô bạo hơn kéo cả phần trên đưa hai bầu vú đầy đặn với hai núm chĩa lên. Khỏi phải nói lũ đàn ông bên dưới như sói đói hú hét hoan hô rợp trời, không ngừng thúc giục các nàng mau ném cầu chọn bạn tình. Không để khách nhân đợi lâu, trên tay từng cô gái đã cầm sẵn tú hoa cầu màu đỏ chói có thêu tên mình, sau cái vỗ tay hiệu lệnh của Lữ Huyên từng khoả cầu tung ra khỏi tay các nàng bay xuống đám đàn ông. Họ hò nhau lao lên tranh đoạt, có kẻ vừa chụp được chưa kịp giữ đã bị người ta cướp mất, tiếng la ó mắng chửi ỏm tỏi khắp khu phố. Sau vài phút cuối cùng cũng tìm ra gần trăm nam nhân may mắn được hưởng đợt đầu, những người còn lại đành phải chờ sau một canh giờ lại tới lượt mình. “ Ahaha, lão Tứ! Ta lấy được tú hoa cầu có tên vợ ngươi rồi này, ta đi hưởng thụ trước, huynh đệ ngươi đừng giận nhá.” Tên hàng xóm nhe răng vẩu cười vang sau đó bước vào kĩ phường để lại người chồng hàm hậu đứng xụ mặt cay đắng. “ Trần thư sinh, cầu của Mã tiểu thư rơi vào tay lão già mổ lợn đầu chợ rồi, nàng ấy hình như chưa xuất giá vẫn còn trinh trắng, ài, tiện nghi cho lão ta rồi, chia buồn với ngươi a.” “ Ôi, tim ta lại đau thêm lần nữa, chúng ta đi uống rượu.” Vị thư sinh kia lại càng sầu não hơn cúi đầu đi thẳng. “ Hàn bá, ông chụp được tú hoa cầu của con gái mình rồi, haha, chúc mừng nhá.” Hán tử cao lớn vỗ vai ông già cười vang. “ Có gì đáng chúc mừng chứ, lão sao có thể để con bé phục vụ mình được, đó là loạn luân a.” “ Hầy, con bé mới mười bảy, vẫn còn một thân trinh nguyên, bây giờ lão mà không chơi để một canh giờ sau ném tú cầu lại rơi vào gã khác thì cũng thế thôi, còn nếu lão chê thì đưa cho ta đi, ta phá trinh nó thay lão cũng được.” Tên lưng hùm vai gấu chìa tay ra nhưng Hàn bá liền ôm tú cầu giữ khư khư sau đó chạy vào kĩ phường. “ Ầy, để ta vào động viên con bé vài câu.” Cứ như vậy vài tình huống oái oăm đã diễn ra, kẻ này chơi nữ nhân của người kia, vài nam nhân cay đắng nhìn vợ hoặc tình yêu của mình lọt vào tay người khác loạn xạ cả lên. Khi tất cả nữ tử đã cùng bạn tình đi vào các kĩ lâu thì mọi chuyện mới tạm thời lắng xuống, đang lúc đám đàn ông định tản ra chờ một canh giờ nữa quay lại thì bỗng ở phía trung tâm Tây Trấn vang lên tiếng pháo nổ đì đùng. Khi mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì cả lũ đàn ông lại một lần nữa trố mắt ồ lên hưng phấn còn hơn khi nãy. Tại hai toà lầu các cao đẹp nhất bắt đầu có từng bóng dáng thướt tha bước ra. Nhan sắc của các nàng ai nấy đều vượt trội gấp nhiều lần những kĩ nô phạm tội kia, cả cách ăn mặc cũng bắt mắt hở bạo hơn. Hơn ba mươi vị mĩ nữ như tiên giáng trần đứng trên đài cao hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người, họ vội vã chạy tới vây quanh đông như hội. Lữ Huyên một lần nữa xuất hiện đứng trước chúng nữ khiến đám nam nhân xì xầm bàn luận. “ Chuyện gì đây? Không lẽ kĩ phường vẫn còn một đám nữ nhân khác?” “ Chậc, nhan sắc những nàng mới ra này hơn xa gần trăm cô gái lúc nãy nha. Không lẽ kĩ nữ ở đây cũng phân chia theo cấp bậc? Hiện tại mới cho những cái hoa khôi hàng đầu xuất hiện?” “ Ài, toàn là cực phẩm mĩ nhân quốc sắc thiên hương chắc chắn sẽ không được miễn phí giống lúc nãy đâu, đám dân nghèo chúng ta chỉ biết nhìn mà ước chứ làm sao với tới được.”
0 bình luận
aaa