Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 487: Xử lý hậu sự
Không biết đã qua bao lâu, nàng từ trong cơn đau nhức toàn thân dần lấy lại ý thức, cảm nhận rõ hai mép môi dọc của mình đang bị cự vật chèn ra, cây gậy thịt quen thuộc đang đóng từng cú như muốn xuyên qua hoa tâm, không những một hay hai mà là ba con cặc đang chèn vào chung một lỗ.
“ Hơ... ư... chủ nhân... ô... á... ngài đang tàn phá thiếp... ngài muốn chơi chết người ta có phải hay không... a...á... hô ô... thô bạo quá...”
Liễu Như Yên vẫn đang bị trói trong tư thế treo lơ lửng giữa không trung, âm hộ nong rộng hết cỡ, hậu môn cũng bị nhồi cả xâu chuỗi lẫn cặc giả rung bần bật. Cùng lúc đó thì Chu Cương Liệt cũng đã tới giới hạn, cả ba cái dương vật đồng loạt công kích hoa huyệt sau đó ồ ạt xả tinh vào trong tử cung khiến bụng nàng đầy ứ đến tròn căng lên.
“ A... nóng quá... tiện nô sướng lắm, thiếp muốn cả đời tận hưởng khoái lạc, dù có thành tiên vẫn sẽ là con đĩ công cộng cho phàm nhân...ô...ư...”
Vào lúc này Thiên Địa đan lô bên cạnh cũng đã bốc lên khói xanh, nắp lò mở ra cho thấy quá trình luyện đan đã hoàn tất, Chu Cương Liệt liền bỏ dây trói thả nàng xuống rồi tiến tới quan sát.
“ Ưm, chủ nhân thật tài giỏi, vừa địt người ta sướng tới ngất xỉu mà vẫn có thể phân tâm luyện chế đan dược được.” Nàng không biết cái lò này là thần vật tự động vận hành nên nịnh nọt khen hắn nức nở, Chu Cương Liệt cũng không định giải thích.
Hắn tiến tới cầm lên một khoả đan dược to bằng ngón cái màu vàng óng ánh, bên trên còn có những đường gân chằng chịt như mạch máu màu đỏ sẫm, trong lò có tổng cộng mười hai viên như thế.
“ Ồ, còn luyện ra số lượng vượt cả ước tính, quả nhiên là đan lô đỉnh cấp a.” Hắn tự thì thầm mừng rỡ, với mười hai khoả Thăng Phú đan này thì hắn có thể để mười hai người tăng lên tư chất thành tiên, nếu dùng để tán gái chả phải các nàng vừa thấy liền quỳ liếm ngay hay sao?
Chu Cương Liệt hưng phấn cất đi Thiên Địa đan lô rồi quay sang Liễu Như Yên đang đứng ngó nghiêng với vẻ mặt mong chờ. Nàng thấy hắn nhìn thì vội thu hồi ánh mắt cười gượng gạo nhu thuận.
“ Đây, phần của nàng, ta đã nói chỉ cần ngoan ngoãn liền không thiếu cơ duyên.” Hắn đưa một viên Thăng Phú Đan cho Liễu Như Yên, còn kèm theo mấy khoả dương căn đan và nhiều loại đủ công hiệu khác.
“ Ưm, thiếp yêu ngài chết mất thôi, chủ nhân là nhất, thiếp hứa sẽ trọn đời ngoan ngoãn làm tình nô của ngài, dù chủ nhân có ra bất cứ mệnh lệnh gì đều sẽ tuân thủ không dám trái.” Nàng phấn khởi tới nỗi muốn nhảy múa lên nhào tới ôm chầm lấy hắn, Thăng Phú Đan đỉnh cấp đã vào tay, con đường chứng đạo thành tiên của nàng xem như được khai thông rồi.
“ Ta cũng không hạn chế tự do hay bắt ép nàng ở lại đây cả đời, nàng có thể quay về Nam Hải tiếp tục làm tông chủ tiên tử cao quý kiêu sa, chỉ cần sau này đột phá rồi chiếu cố những người thân thiết của ta thật tốt là được.” Hắn đưa tay vòng ra sau xoa bóp cặp mông tròn lẳn vẫn còn nhiều vết lằn roi của nàng.
“ Hì hì, thiếp chỉ mới đi khỏi Tiên Hà Tông vài ngày, không vội về sớm, ở lại đảo này tận tình hưởng thụ, lại đi làm đĩ một hai năm rồi từ từ quay lại Nam Hải cũng không vấn đề gì. Dù có trở thành tiên thì ở nơi này thiếp sẽ vẫn mãi là con kĩ nữ dâm tiện cho đàn ông tận tình chơi đùa mà thôi.” Liễu Như Yên tha thiết nói, nàng đối với hắn có một sự trung thành tuyệt đối không bao giờ phản bội.
“ Haha, nếu phàm nhân trên đảo biết mình địt một con kĩ nữ tiên nhân thì chắc sẽ hạnh phúc lắm a, nàng đúng là dâm đến độ làm người ta yêu thích a.” Chu Cương Liệt cười sảng khoái khen ngợi làm nàng cũng vui lây.
Hắn sau đó ở ngay tại chỗ dùng hồn lực phóng ra gọi Lâm Vấn Thiên, chỉ ít phút sau cả hắn và Lâm Phàm đã có mặt dưới nhà giam.
Hai người sau khi cúi chào Chu tiền bối thì ánh mắt đều đổ vào nữ tử đứng kế bên khó giấu nổi sự thèm khát mê mẩn, lại nhìn những vết đỏ hằn trên da thịt của nàng khiến họ hiểu ra ngay, tiền bối vừa chơi bạo dâm với vị tiên tử này ở đây. Liễu Như Yên cũng không ngại việc bị người ta nhìn mình trần truồng thậm chí nàng còn cười nói vui vẻ ưỡn ngực vểnh mông cho hai tên nam nhân xem rõ hơn.
“ Các ngươi đem thi thể của tên này chôn ở nơi thích hợp, thể xác Chân Tiên sau khi mục rữa sẽ biến vùng đất đó thành bảo địa tu hành, linh khí lẫn tiên khí đều nồng đậm hơn.” Chu Cương Liệt hất cằm về phía phòng giam.
Nhìn thấy thân xác lạnh ngắt không còn nguyên vẹn của gã tiên nhân chỉ ít ngày trước từng làm mưa làm gió khiến Tây Hải khốn đốn, Lâm Phàm và Lâm Vấn Thiên khẽ liếc qua nhau âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, Chu tiền bối quả nhiên không định tha mạng cho hắn.
“ Trời cũng sắp sáng rồi, thân thể nàng cũng không sạch sẽ, hay là đi cùng phụ tử Lâm gia tắm rửa nghỉ ngơi đi, họ sẽ chỉ dẫn cho nàng công việc tại kĩ viện sắp tới.” Chu Cương Liệt đẩy Liễu Như Yên đang loã thể về phía Lâm Phàm, tên này cũng không ngại ngần dang tay liền ôm lấy cười hề hề tràn đầy dâm tính.
Họ biết tiền bối đây là muốn mang vị đệ nhất tiên tử Nam Hải thưởng cho mình nên rất phấn khởi nhận lấy, nàng đối với chuyện này cũng không hề cự tuyệt còn nháy mắt mị hoặc tựa vào lòng Lâm Phàm.
Phụ tử Lâm gia sau đó mang xác Tư Không Trọng Kiều cùng Liễu Như Yên rời đi, không ai hỏi tiền bối vì sao lại mổ xẻ tên này ra như vậy, hắn không muốn nói thì họ sẽ không cần tò mò nhiều. Bản thân Chu Cương Liệt cũng không định cho họ biết rành mạch về Thăng Phú Đan, thứ này chỉ có bấy nhiêu nếu đem phân phát chắc chắn không đủ, để dành cho những người thực sự quan trọng xứng đáng thì tốt hơn, đám Lâm Phàm, Bắc Cung Nhược Giai đều có tư chất kinh thế rồi, chẳng cần phải cho thêm.
Đâu đó xong xuôi Chu Cương Liệt cũng rời khỏi nơi này, trước khi về phòng còn phải tìm chỗ tẩy sạch một thân bốc mùi nếu không sẽ bị tiểu nương tử ghét bỏ.
Lâm Vấn Thiên cùng Lâm Phàm đem xác của Tư Không Trọng Kiều đào thật sâu chôn kĩ lưỡng ở phía sau hậu trạch nơi chỉ dành riêng cho gia đình bọn hắn sinh hoạt cùng tu luyện, theo lời tiền bối thì sau này nơi đây sẽ biến thành một bảo địa cực tốt, họ cũng chẳng tham lam lấy thêm gì từ cái xác kia, những thứ Chu Cương Liệt cho đã quá đủ rồi.
“ Tiền bối thường ngày vui vẻ hoà ái nhưng một khi đã khiến ông ấy tức giận thì hậu quả khó ai gánh nổi a, tên này chết âu cũng là tự làm tự chịu, một thân đạo hạnh tiên nhân chỉ vì sai lầm mà ra nông nỗi này a.” Lâm Phàm phủi tay cảm thán.
“ May mắn chúng ta cùng ông ấy quan hệ không cạn, ngay cả thê tử nữ nhân đều dâng cho tiền bối hưởng thụ nên mới có thật nhiều cơ duyên như hôm nay, âu cũng là phước lớn.” Lâm Vấn Thiên cũng gật gù tán đồng.
“ Phụ thân, bên phía kĩ phường chuẩn bị tới đâu rồi, con bị mấy nữ quyến kia bám riết không có thời gian chú ý.” Lâm Phàm gãi đầu hỏi cha mình.
“ Haha, con đó, dù mê đắm ôn nhu hương với mấy nữ trong gia tộc cũng phải chú trọng tu hành cho tốt, đừng để hoài phí tư chất đỉnh phong đó. Mọi sự cũng sắp xong rồi, cho các nàng thêm một ngày để mấy tú bà kia huấn luyện kĩ cách phục vụ nam nhân, sáng mai liền có thể khai trương hoạt động rồi.”
“ Con minh bạch, bây giờ tận tình hưởng thụ thêm ít hôm con sẽ tiếp tục chăm chỉ tu hành cộng với song tu cùng Lữ Huyên, nhất định không phụ sự kì vọng của Chu tiền bối và mọi người.”
Lâm Vấn Thiên hài lòng vỗ vai con trai mình, thiếu niên này vẫn một bầu nhiệt huyết như cũ chưa từng vì chuyện ái dục mà đánh mất bản tâm cường giả, hắn vẫn muốn giống như Chu tiền bối, bước lên tiên lộ làm một cường giả hùng mạnh không bị bất cứ ai khinh thường.
“ Tốt, chuyện đó tính sau, bây giờ có một tiên tử thơm ngon đang chờ cha con ta tới thưởng thức đó, làm sao có thể bỏ qua cơ chứ.”
Phụ tử hai người cười ha hả sảng khoái khoác vai nhau đầy thân thiết cùng đi tới nội viện nơi đệ nhất mĩ nhân Nam Hải đang tạm trú.
0 bình luận