Chương 481: Tỷ muội chung chồng

Liễu Như Yên tiếp sau đó không còn cố kị gì nữa thoải mái mà triển lộ sự cuồng dâm của mình trước mặt Tư Không Trọng Kiều. Nàng ta cùng một đám nam nhân ở bên ngoài bày ra đủ trò tình thú nhằm trêu ngươi chọc cho kẻ bên trong lao tù điên lên. Bộ váy áo trắng tinh khôi với đai lưng thiên thanh đã khiến hắn từng mê luyến nay lại phủ một lớp dâm dịch nhớp nhúa rồi bị lột ra vứt một bên. Nàng nhanh chóng bị đám đàn ông kia cởi sạch sẽ, thân thể trần trụi đứng sát song sắt ra sức đưa đẩy gợi dục. Tiếp sau đó nàng trổ tài gãy đàn bằng núm vú và hột le khiến đám nam nhân ồ lên vỗ tay tán thưởng không ngớt, để rồi sau đó cả bọn nhào tới vây lấy nàng vào giữa. Đôi tay mềm mại vẫn thoăn thoắt lả lướt trên dây cổ cầm trong khi miệng, âm hộ cùng hậu môn tiếp nhận hàng loạt dương vật thi nhau quất cắm. Âm điệu hài hoà êm dịu của đàn cổ hoà chung với tiếng da thịt va chạm, giọng rên rỉ đầy nhục dục của nàng tất cả như tạo nên một bản hợp xướng mang đầy ái muội. “ Aaaa... lũ cẩu vật các ngươi mau cút hết cho taaaa... khốn kiếp, Liễu Như Yên! Ta nguyền rủa ngươi chết không toàn thây.” Tư Không Trọng Kiều ôm đầu ngồi bệt dưới đất, sự căm phẫn càng lúc càng lớn, tâm trí hắn căng như dây đàn, tột cùng bất lực, tột cùng đau đớn xót xa, tất cả cảm xúc tiêu cực như nhấn chìm lấy hắn. Mặc kệ những lời gào thét của kẻ thất bại ấy, Liễu Như Yên cùng đám đàn ông vẫn cứ thản nhiên mà hoan lạc xác thịt, phô bày đủ các kiểu chơi muôn loại tư thế. Từng cú giã lút cán của những con cặc thô dài vào lồn của nàng cũng là từng vết dao đâm sâu tận tim kẻ bị phụ bạc này, hắn mắng chửi, la hét thậm chí van xin họ hãy ngừng lại hoặc cút đi đâu cho khuất mắt nhưng chả ai quan tâm. Tư Không Trọng Kiều cuối cùng chỉ còn biết bất lực ngồi bệt xuống trơ mắt chứng kiến mọi chuyện xảy ra, hắn nghiến răng nghiến lợi, nếu bây giờ có thể điều động chút ít tiên lực hắn thề sẽ tự bạo toàn bộ từ thân thể, đan điền lẫn linh hồn, mang tất cả những kẻ đáng căm hận này chôn cùng mình. Một Chân Tiên tối đỉnh nếu tự bạo chỉ sợ cả hòn đảo này sẽ bốc hơi khỏi Tây Hải. Nhưng tất cả cũng chỉ nằm trong suy nghĩ của hắn, gông xiềng đá núi lửa này đã khoá hết tiên lực, hắn ngoài cái thể phách cứng rắn của tiên nhân thì không khác gì người phàm, đau đớn hơn cả là cũng vì thân thể khó bị diệt mà hắn không tự sát được, phải sống để nghe và nhìn cảnh những kẻ đáng hận trước mặt giở trò. Tư Không Trọng Kiều không phải kẻ có máu nón nô, càng không có sở thích dâng thê. Bởi vậy Liễu Như Yên có ngon lành nóng bỏng khoe hết hàng họ ra thì hắn cũng không nứng nổi còn gây thêm cảm giác khinh bỉ cùng tởm lợm. Trong thâm tâm hắn thầm nghĩ, trước đây mình là ngu dốt cỡ nào có thể yêu say đắm một con đàn bà hạ tiện đến vậy? Cô ta không những cho bất kì gã đàn ông nào chơi còn là để chúng bắn hết tinh túy vào trong, thậm chí chấp nhận làm cái bô tiểu uống cả nước đái bẩn thỉu của lũ phàm nhân mọi rợ đó. Nghĩ đến đôi môi đang ra sức bú cặc uống cả tinh trùng và nước tiểu kia từng hôn hít nút lưỡi với mình làm Tư Không Trọng Kiều bất giác muốn nôn oẹ. Phải đến sáng ngày hôm sau khi hắn đã hoàn toàn suy sụp, đôi mắt trống rỗng vô hồn nằm như thằng chết trôi thì đám người mới kết thúc trận thác loạn này, để lại bãi chiến trường đầy dâm dịch tanh hôi mà rời đi. Liễu Như Yên cảm thấy đã đủ rồi, hành hạ tâm lý một tên đạo tâm đã vỡ nát không có gì thú vị nữa, về báo cáo nhiệm vụ với chủ nhân thôi. Tờ mờ sáng tại phòng riêng của Chu Cương Liệt, hắn lúc này vẫn đang cùng cha con Lâm gia thu phục đám nữ nhân do Hà Vân Khánh đưa đến nên vẫn chưa về, trên giường chỉ có mỗi Tiểu Thiện cùng Lạc Thủy đang ngủ. Vì ở phòng riêng nên các nàng ăn mặc hết sức thoải mái. Tiểu Thiện chỉ có một chiếc váy ngủ ngắn tới đùi mỏng tang nhìn một phát là thấy hết cả ngực lẫn mu lồn rậm lông chứng tỏ bên trong không có đồ lót. Còn Lạc Thủy thì càng trực tiếp để trần thân trên, ở dưới cũng chỉ có cái quần lót ren hở đáy bé tí xíu không che đậy được gì chả khác nào trần truồng. Vị thần nữ kiều diễm nhiều nước tướng ngủ hết sức dịu dàng nghiêm chỉnh, nàng nằm thẳng người hai tay đặt lên bụng, hơi thở đều đều nhắm mắt dưỡng thần. Còn tiểu nương tử kế bên thì hoàn toàn trái ngược, nàng gác cả tay chân lên người vị tỷ tỷ chung chồng, váy ngủ bị tốc lên tận ngực khoe trọn hết thân thể loã lồ, nước dãi thì chảy dài. Dường như nàng mơ thấy gì đó thật vui vẻ nên khoé miệng khẽ nở nụ cười, hai má ửng hồng, hơi thở gấp gáp khiến bộ ngực phập phồng tưng tưng lên, đỉnh núm săn cứng lại, phía dưới âm hộ bắt đầu rỉ nước, hột le e ấp cũng chìa ra chứng tỏ chủ thể đang cực kỳ nứng. “ Ân... phu quân, thiếp nhớ chàng... ưm... cho thiếp đi... đút vào... thiếp thèm lắm... nứng... ngứa quá... ư... phu quân... thô bạo địt thiếp đi....” Tiểu nương tử vẫn nhắm mắt say giấc nhưng bàn tay lúc này đã theo cơn ngủ mớ mà tự lòn xuống nhu chà lên vùng nhạy cảm, hai đùi thì kẹp chặt chân tỷ tỷ nằm kế. Lạc Thủy bị muội tử xấu tính làm cho tỉnh giấc, nàng dụi mắt dòm qua thấy hết mọi hành vi xấu hổ của Tiểu Thiện thì chỉ tủm tỉm cười sau đó xoay người ôm nàng vào lòng. “ Phu quân... hung hăng hiếp dâm thiếp đi... a... ơ?” Tiểu nương tử tưởng là Chu Cương Liệt ôm mình liền nhiệt tình đáp lại nhưng chợt nhận ra xúc cảm không đúng, phu quân đâu có mảnh mai như vậy, trước ngực còn có hai khối đàn hồi nữa. Tiểu Thiện chợt tỉnh giấc mở choàng mắt ra ngơ ngác ngó lên thì đụng ngay khuôn mặt cười ý nhị của tỷ tỷ đang hứng thú quan sát mình. “ Tỷ... Ôi chao.” Nàng xấu hổ đưa tay bụm mặt tính ngồi dậy nhưng vẫn bị Lạc Thủy ôm chặt lấy không buông. “ Hì hì, coi muội kìa, phu quân mới đi có hai ngày đã nhớ tới dạng này rồi hở, thường ngày ai hay trêu chọc nói ta tạo ra lũ lụt cuốn trôi muội, bây giờ nhìn xem, giường cũng bị làm ướt nhẹp rồi, muội tè dầm hả?” Nàng được dịp liền trêu chọc khiến Tiểu Thiện mặt đỏ bừng lên chỉ muốn kiếm cái lỗ chui vào. “ Huu... tỷ cũng đang chảy nước đây này còn có mặt mũi nói muội sao? Nói không chừng vải giường cũng là do tỷ làm ướt sau đó đổ thừa cho muội.” Nàng thò ngón tay vào âm hộ đang rả rích của Lạc Thủy rồi kéo một mảng nước nhờn ra. “ Thể chất của ta chỗ đó luôn luôn không khô ráo, muội lúc nãy còn vừa thủ dâm vừa gọi phu quân còn dám chối sao?” “ Muội không chối, người ta chỉ là ngủ mớ thôi, tỷ thường ngày đều là dâm đãng nhất còn gì.” “ Ai dâm hả, muội đang tự nói mình sao?” Hai nàng không ai chịu ai rốt cuộc quấn lấy thành một đoàn bắt đầu trêu chọc cơ thể của nhau. Lạc Thủy biết muội tử yếu ớt nên cũng tự kìm chế sức mạnh lại, hai người là đùa giỡn vờn nhau không phải chiến đấu nghiêm túc gì. Tiểu Thiện cắn lấy núm vú của Lạc Thủy kéo mạnh thì nàng kia cũng bóp chặt hạt lựu săn cứng bên dưới của muội tử rồi vặn xoắn suýt khiến tiểu nương tử té đái. Nàng này chọc ngón tay vào lỗ đít nàng kia thì nàng kia lại nhổ mấy sợi lông lồn của nàng này trả đũa. Hai người sau một hồi vật lộn thì nằm ngược hướng nhau thở hổn hển, tóc tai rối nùi, mấy mảnh vải cuối cùng cũng đã vứt đâu mất. Hai thân thể mạn điệu trần truồng phập phồng, Lạc Thủy đối diện với háng của Tiểu Thiện đang dạng rộng, cái mu lồn múp rụp hơi rậm lông đang ướt nước toả ra mùi thơm đặc trưng liền nhịn không được mà há miệng gặm lấy, lưỡi đưa ra quét tới lui. “ Á ui da... tỷ làm gì vậy kì quá đi à...” Tiểu Thiện giật thót hét toáng lên. “ Hì hì, không có phu quân thì để ta giúp muội đỡ nứng nhé, cùng là tỷ muội chung chồng với nhau cả, đừng ngại.” Lạc Thủy nói rồi lại đưa răng cắn lên hạt đậu của tiểu nương tử rồi day day làm nàng nổi hết da gà, âm hộ bị kích thích đến thít chặt hơn.
0 bình luận
aaa