Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 473: Kẻ si tình và dâm nữ
“ Thượng tiên, tiểu nữ có lòng tốt quan tâm mới đến thăm nom, muốn giúp ngài đỡ cô quạnh, không ngờ ngài đối với ta lại thể hiện sự kì thị dè bỉu, ngài... chính ngài mới là người thay lòng đổi dạ.”
Liễu Như Yên tràn đầy thất vọng lui người lại toang quay lưng bỏ đi, Tư Không Trọng Kiều như chợt tỉnh táo vội gọi với theo.
“ Khoan, cho bổn tôn xin lỗi vì đã nặng lời, nàng dừng bước nghe ta nói đã.”
Liễu Như Yên ngưng lại không đi nữa những vẫn chưa chịu quay đầu.
“ Ngài còn gì để nói nữa, thượng tiên làm tiểu nữ thật đau lòng và thất vọng.”
“ Ta không có ý miệt thị nàng, chỉ là... là ta nhất thời không thể chấp nhận được, Liễu tiên tử, ta yêu nàng, yêu từ nhân cách đến tính tình, yêu cả hình tượng mà nàng đã khắc sâu trong lòng ta, một cô gái dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, xinh đẹp kiều diễm nhưng khí chất thanh lãnh xuất trần, chỉ một bộ váy áo kín đáo màu bạch sắc cũng đủ làm ta xao xuyến, hình ảnh đó đã không thể phai mờ trong tâm trí ta.
Nhưng... nàng bây giờ, với bộ y phục thiếu vải đó, còn không mặc... ừm... ta không thể hiểu nổi nàng sao có thể thay đổi nhanh chóng như thế, nói ta nghe, có phải tên Chu Cương Liệt kia đã ép buộc hay dùng tiên pháp nào đó thôi miên nàng hay không?”
Liễu Như Yên xoay người tới trước mặt hắn khẽ lắc đầu.
“ Thượng tiên, ngài đã quen biết ta suốt hơn hai trăm năm nhưng hoàn toàn không hiểu được con người ta rồi. Như Yên của trước đây luôn là lớp mặt nạ giả tạo mà ta xây dựng nên, gì mà tiên tử không nhuốm bụi trần, cao quý sâu kín, mọi thứ đều là diễn để lừa lấy tình cảm của ngài từ đó thu được lợi ích. Hiện tại Như Yên đã tỉnh ngộ rồi, ta muốn sống chân thật với chính mình, không dối gian, không giả tạo, hình tượng hiện tại mới là thứ ta muốn, tự do phóng khoáng không hề bị tín niệm đạo đức tầm thường quản thúc.”
Tư Không Trọng Kiều lặng người, sau đó khẽ thở dài một hơi, hoá ra đây mới là con người thật của nàng, hắn có chút nhói lòng khi nàng tự nhận bản thân sống giả tạo để lừa gạt tình cảm của hắn nhưng chuyện này bây giờ đã không còn quan trọng nữa, hắn đã thông suốt lâu rồi.
“ Có phải đã để ngài thất vọng rồi không? Tiểu nữ chính là như vậy, không phải kiểu tiên tử thánh khiết mà ngài mong muốn đâu. Bây giờ đã nói lời thật lòng, thượng tiên chắc cũng mất hết tình cảm với Như Yên rồi, ta hiểu mà...” giọng nàng hơi trầm xuống, nét mặt u sầu nở nụ cười buồn.
“ Không... nàng sai rồi, ta không bao giờ hết yêu nàng cả, không bao giờ, dù cho con người thật của nàng có ra sao, tình cảm này ta đã trao sẽ không bao giờ lấy lại.”
Bây giờ đến lượt Liễu Như Yên đứng hình, nàng cũng không ngờ đã tới mức này còn chưa thể khiến hắn từ bỏ. Nàng đưa tay qua song sắt, tự mình vén mái tóc rối bù của hắn qua một bên, sau đó vuốt ve khuôn mặt râu ria kia. Ánh mắt nàng dịu lại, môi nở nụ cười ấm áp.
“ Hì, thật không biết nên khen ngài chung tình hay chê ngài ngu ngốc nữa.”
Tư Không Trọng Kiều lần đầu được giai nhân tiếp xúc thân mật như thế trong lòng sướng rân, bao nhiêu suy nghĩ trong đầu đều vứt qua một bên hết.
“ Nàng có thể nói ta lụy tình si ngốc, ta chấp nhận hết, vì yêu nàng ta nguyện bất chấp tất cả, nàng có là người ra sao cũng mặc kệ, thứ ta yêu là bản thân nàng.”
“ Thật tiếc khi số mệnh trớ trêu khiến chúng ta lâm vào hoàn cảnh thân bất do kỷ như hiện tại, nếu như thời gian quay lại, Như Yên ước gì mình có thể quan tâm tới cảm xúc của ngài hơn, thượng tiên xứng đáng có được một tình yêu trọn vẹn chứ không phải đơn phương trong cay đắng như vậy.”
Nàng kéo hắn lại gần hơn, mặc cho song sắt nhà giam ngăn cách, môi hai người chạm vào nhau. Tư Không Trọng Kiều nội tâm như reo hò ca múa, hắn quên hết tất thảy mọi sầu muộn, quên nàng từng lừa tình mình ra sao, quên luôn hình tượng hở hang dâm dật hiện tại của nàng. Hắn chỉ còn biết đến sự ngọt ngào của nụ hôn mà nàng trao cho mình, cuối cùng với bao nhiêu cố gắng nỗ lực thì gã si tình khờ dại đã hưởng được quả ngọt, dù mọi thứ dường như đã trễ nhưng với hắn như vậy là đã quá đủ rồi.
Nụ hôn kéo dài trong suốt nửa khắc thì Liễu Như Yên mới buông ra, Tư Không Trọng Kiều liếm nhẹ môi cố tận hưởng chút dư vị ngọt ngào của nàng.
“ Để Như Yên đàn cho ngài nghe một khúc.” Nàng sau đó lấy ra một bầu rượu thơm nồng đưa cho hắn, bản thân thì ngồi xuống bắt đầu diễn tấu trên cổ cầm.
“ Hảo, haha.” Tư Không Trọng Kiều như quay lại khoảng thời gian trước kia cùng giai nhân uống rượu nghe khúc, hắn ngồi xuống đất, hơi vất vả nâng cùm tay dốc bầu rượu tu một ngụm.
Liễu Như Yên ngồi xếp bằng để đàn lên đùi say sưa thả mình theo âm luật, chiếc váy vốn ngắn và bó sát vì tư thế của nàng mà bị kéo cao gần như không che đậy được gì. Khoả mông mập ép xuống nền gạch, hai đùi trắng phau, nếu chú tâm nhìn kĩ giữa háng có thể thấy rõ ràng vùng nhạy cảm lồ lộ ướt đẫm với nhúm lông mu màu xám khói đặc trưng.
Nhưng Tư Không Trọng Kiều lại chả để ý đến những thứ đó, hắn chỉ chú tâm vào việc nghe đàn uống rượu, trong lòng thầm vui mừng. Hoá ra nàng vẫn là nàng, chỉ là thay đổi một cái phong cách ăn mặc mà thôi, vẫn là Liễu Như Yên đậm đà nhu tình mà hắn biết.
Tiếng đàn trầm bổng vang vọng khắp mấy tầng nhà ngục khiến bao kẻ ở đây đều mê mẩn, tâm thần sảng khoái vô cùng, viên quan cai ngục lấp ló nơi xa quan sát tiên tử diễn tấu mà âm thầm nuốt nước bọt trước thân hình đẫy đà tuyệt diệu của nàng.
“ Thượng tiên nghỉ ngơi đi, Như Yên xin phép đi trước.” Khúc nhạc đã hết, nàng cũng đứng dậy kiếu biệt.
“ Cho ta xin lỗi vì những gì đã nói, nàng vẫn sẽ mãi là Liễu tiên tử mà ta yêu nhất.” Tư Không Trọng Kiều uống cạn bầu rượu sau đó chân thành cúi đầu ăn năn.
“ Không sao đâu, tiểu nữ hiểu mà, lần sau lại tới mang rượu cho ngài.” Nói rồi nàng xoay người nhẹ nhàng bước đi, để lại hắn ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng xinh đẹp ấy.
“ Tại hạ thật ngưỡng mộ kẻ ở sâu trong ngục thất kia, người đã ở đó chắc chắn là tử tội vậy mà vẫn được tiên tử hàng ngày ghé thăm còn vì hắn đàn tấu.” Tên cai ngục đón nàng ở đầu cầu thang cười nịnh nọt nói, mắt hắn dâm tục không ngừng ngó nghiêng những phần da thịt lồ lộ của nàng.
“ Đa tạ quản ngục, ngài khen thì ta xin nhận.” Liễu Như Yên khẽ gật đầu, khi lên tới tầng trên nàng bỗng dừng bước chân, cai ngục kia thấy vậy đang định thắc mắc thì chợt khựng người lại tròn mắt ngạc nhiên.
“ Chỗ này thật nóng quá.” Vị tiên tử kiều diễm ăn mặc vốn đã rất hở hang lúc này lại khẽ phe phẩy tay than nóng sau đó rất tự nhiên đứng ngay giữa phòng bắt đầu lột nốt áo mỏng và váy bó sát ra. Phía trong nàng tất nhiên không mặc gì, thân thể trần truồng cứ vậy lộ sạch.
“ A... tiên tử, nàng đây là???” tên cai ngục nuốt ngụm nước bọt, hắn đang cố kìm chế dâm tính trong người, một cô gái đẹp dáng người lại ngon lành thế này ở trước mặt mình cởi sạch đồ, đây không phải là khiêu khích máu dê của hắn hay sao.
“ Sao hở? Đâu có ai cấm cởi đồ, chỗ của ngài thật nóng quá mà, cho ta xin miếng nước nhé.” Nói rồi nàng rất ung dung tiến tới bàn làm việc của tên cai ngục ngồi lên sau đó lấy bình rượu của hắn đặt kế bên đưa lên môi uống.
Tên cai ngục đứng cạnh bên vẫn chưa hết kinh ngạc trước sự tự nhiên của nàng thì Liễu Như Yên lại nhìn hắn với ánh mắt kì lạ, lưỡi nàng liếm nhẹ môi sau đó dốc bình rượu tưới lên bầu vú, từ đó những giọt rượu chảy xuôi thấm ướt làn da trắng hồng của nàng.
“ Quản ngục đại ca có cảm thấy khát không? Uống chút rượu thì thế nào?” nàng vừa nói vừa chống tay lên bàn hai đùi banh rộng nâng hông đưa cả cái mu lồn đang ướt sũng vì rượu ra trước mặt gã cai ngục.
Mặc dù ở đảo này chuyện nữ nhân phóng túng ăn mặc mát mẻ thậm chí khoả thân ra đường là bình thường nhưng cũng không ngăn nổi nam nhân sinh lòng khao khát thèm muốn, nhất là một cô gái đẹp như tiên nữ lại có hành động tràn đầy mời gọi như thế trước mặt mình, đây có thể xem như nàng đang chủ động bật đèn xanh, mà đã là đàn ông chân chính ai lại có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế.
0 bình luận