Chương 471: Lão già và tiên tử

Lão làm vườn như bị thanh âm của nàng mị hoặc, ông ta vội vã kéo quần xuống khoe ra con cặc già cỗi nhăn nhúm nhưng vẫn đang cương cứng sung mãn sau đó nhào tới chụp lấy mông đít của Liễu Như Yên há miệng vùi đầu vào mà bú liếm cả âm hộ lẫn lỗ nhị của nàng mặc kệ nó vẫn đang dính đầy hỗn hợp dâm dịch của Chu Cương Liệt trước đó. “ A... ôi... hơ ơ, đúng rồi, dùng lưỡi, ngón tay nữa làm ta sướng đi, lão già ngươi cũng có nghề lắm... a....” Nghe nàng khen mình, lão làm vườn càng hứng chí ra sức mà hút mút, ngón tay chọc ngoáy vào lỗ đít, hàm răng đã rụng cần hết vẫn cố cắn lấy hột le của nàng mà day day. “ A... ta chịu hết nổi rồi, mau đút vào đi, địt lồn ta đi.” Nàng bị kích thích đến ngứa ngáy, hai tay tự xoa bóp cặp vú, mị nhãn hướng lão già mời gọi. Lão ta cũng nhịn không được liền ngồi dậy cầm lấy dương vật quét tới quét lui dọc khe suối của nàng, như nghĩ đến điều gì đó, lão đập đập thân cặc lên mu lồn, tay giơ lên tát mạnh mấy phát vào mông đít khiến nó đỏ ửng in hằn mấy dấu. “ Kĩ nữ, ngươi còn nghĩ mình là tiên tử hay sao còn dám dùng đôi mắt trịch thượng đó ra lệnh cho ta? Dù ngươi có là tiên thì cũng chỉ là một con đàn bà cuồng dâm ti tiện mà thôi, thèm cặc lắm hả? Vậy mở miệng van xin đi.” Mọi người xung quanh nghe ông ta nói mà âm thầm sợ hãi, lão già này điên hay vừa ăn gan hùm mà lại dám thốt ra những lời đó, kĩ nữ kia dù có dâm tiện cũng là người tu tiên, không phải một phàm nhân như ông ta có thể buông lời vũ nhục. Nhưng trái với suy nghĩ của đám đông, Liễu Như Yên chỉ sững người ngạc nhiên một chút sau đó cũng mỉm cười lấy lòng, hai tay vạch rộng mép môi ra tha thiết nói. “ Phải, là Như Yên sai, ta chỉ là một cái tình nô hèn mọn đói khát cặc nam nhân, cầu xin ngài, hãy đút cặc vào giúp ta sướng đi, Như Yên nguyện làm con đĩ của ngài thưa lão gia.” Lão làm vườn cũng không ngờ nàng có thể hạ mình như vậy, lão ta nhịn hết nổi, đầu khấc ấn vào khe thịt sau đó hẩy hông thật mạnh, con cặc già cứng ngắc cuối cùng cũng đâm lút cán. “ Á...a... ôi trời, sướng... phê quá... lão gia tuy lớn tuổi nhưng khí độ sung mãn làm tiện nô thoải mái quá chừng... ô... nhanh đi, van xin ngài mạnh mẽ địt đi, đừng thương tiếc thiếp... tiện nô hôm nay sẽ là cái bồn chứa tinh của lão gia...ô...a....” Những người đứng xung quanh xì xầm bàn tán với nhau, đám nam nhân nghe nàng rên rỉ thì cảm giác tiếc nuối ganh tị càng lớn hơn, cũng tại bản thân không cố gắng lại để ông già đó chiếm sạch tiện nghi. “ Lão già này dáng vóc gầy còm như sắp chết thế mà hàng họ cũng khủng quá đi hả?” “ Người ta nói gừng càng già càng cay quả không sai, có khi vài tên thanh niên trai tráng ở đây cũng không bằng được ông ta đâu.” “ Không biết còn cơ hội nào để ta được một lần ân ái với nàng, ài thật tiếc quá.” Chu Cương Liệt ngồi kế bên quan sát mọi biểu hiện của Liễu Như Yên rồi âm thầm gật đầu vui vẻ, nàng này coi như đã sắp thu phục thành công rồi, ít ngày nữa kĩ viện mở cửa nàng xứng đáng trở thành hoa khôi hàng đầu a. “ Ô...hô...a... dùng lực, chơi thiếp nữa... lão gia ngài thật sung sức a... ôi... á á...” Lão già vẫn điên cuồng vũ động bộ xương gầy còm của mình ra sức quất cắm, cái mồm móm mém cố cạp lấy một bên vú rồi nút chùn chụt. Hơn nửa khắc sau cả Liễu Như Yên và ông ta đồng loạt hừ một tiếng lên đỉnh, con cặc già đâm lút cán, bìu dái giật giật phóng xuất tinh trùng sâu trong hoa huyệt của nàng. Xong việc lão ta còn tiếc nuối cúi xuống bú lồn nàng một phát rồi mới lui người ra. “ Tốt, hôm nay đến đây thôi, các ngươi cũng đừng thất vọng, ba ngày nữa đến khu Tây Trấn, ta sẽ để nàng đi làm kĩ nữ ở thanh lâu mới mở, ai cũng đều có thể chơi nàng cả.” Nghe Chu Cương Liệt nói khiến đám nam nhân mừng rỡ như mở cờ trong bụng, tất cả đồng loạt hoan hô vỗ tay sau đó tản ra tiếp tục làm việc của mình. Bản thân hắn thì đem Liễu Như Yên lúc này cả người nhơ nhớp bẩn thỉu quay về phòng, hắn giúp nàng tắm rửa sạch sẽ xong mới để nàng nghỉ ngơi rồi rời đi. Khi hắn mở cửa phòng mình đi vào thì đã thấy hai nàng nương tử đang loay hoay với đống váy áo trên giường. Chỗ này nằm trên lầu cao nhất, lúc nãy cùng Liễu Như Yên chơi trò bạch nhật tuyên dâm hắn đã dùng trận pháp ngăn cách âm thanh che đậy nếu không các nàng ở trên này cũng sẽ nghe hết, Tiểu Thiện chắc chắn sẽ mắng hắn một trận vì cái tội bày trò dâm loạn chốn đông người. “ Nương tử, các nàng đang làm gì...???” Hắn bước tới tính hỏi thì chợt sững người, hai nàng đang trò chuyện vui vẻ cùng với đống xiêm y cũng dừng tay hơi giật mình, Tiểu Thiện vội giấu mớ quần áo ra phía sau lưng. “ A... phu quân đã về, chàng... hôm nay về sớm vậy.” Nàng nở nụ cười gượng gạo. “ Ta về sớm thì sao cơ? Mà nàng giấu cái gì đằng sau đó?” Chu Cương Liệt lập tức nhận ra điểm bất thường nghiêm giọng hỏi. “ Đâu có, đâu có giấu gì, chỉ là đồ con gái thôi mà, chàng không nên xem, hì hì, phu quân, thiếp ở trong phòng ngột ngạt quá, chúng ta ra ngoài dạo đi.” Tiểu Thiện đảo mắt ấp úng tìm cách đánh lạc hướng hắn, điệu bộ xấu hổ như có tật giật mình. “ Hừm, nàng có biết mình nói dối rất dở hay không hả? Các nàng trên người có bao nhiêu nốt ruồi ta đều biết rõ thì còn gì mà không thể xem.” Nói rồi hắn búng tay cách không nhấc nàng qua một bên sau đó tiến lại gần giường cầm mấy món váy áo lên quan sát. Không nhìn thì thôi, xem xong đều khiến hắn giật thót, con mẹ nó, hắn quên mất ai đứng trong khu vực đảo này đều bị quy tắc kia ảnh hưởng ít nhiều, hai nàng nương tử này chính là đang thiết kế mấy bộ đồ cho hở hang mát mẻ hơn, váy ngắn cũn cỡn, áo mỏng tang không che đậy được gì, còn có yếm trong suốt và quần lót lọt khe bé xíu. Tiểu Thiện mặt mũi đỏ như gấc chín len lén quan sát biểu cảm của phu quân mình sau đó run giọng lấp liếm. “ Hức, người ta biết chàng thích nữ nhân ăn mặc tươi mát nên mới thay đổi chút xíu thôi mà, tất cả là vì làm hài lòng phu quân đó.” “ Thế này mà gọi là chút xíu hở, mau mặc thử ta xem xem.” Chu Cương Liệt nắm gáy nàng kéo lại rồi bảo Lạc Thủy giúp tiểu nương tử thay đồ, nàng kia cũng chỉ biết cười khổ đưa ánh mắt có lỗi với vị muội muội chung chồng này rồi lột đồ Tiểu Thiện ra. “ Đừng mà, thiếp sai rồi, thiếp xin lỗi...á... xấu hổ lắm... đừng....ôi chao...” Dưới sự chống cự không mấy dữ dội, nàng trước sau được hai con người tàn ác kia giúp mặc bộ đồ thiếu vải vào. Chu Cương Liệt để nàng đứng lên sàn, hắn đi vòng quanh vừa quan sát vừa vuốt râu ra vẻ trầm trồ. Vẫn là bộ váy lụa mềm với các hoạ tiết thanh nhã tuy đơn giản nhưng khiến người ta dễ chịu, bây giờ đã được cách điệu lên, phần tay áo cắt ngắn, cổ áo khoét sâu để hai vú thịt lộ ra phân nửa, thân áo chỉ ngắn tới hết ngực phô bày hoàn toàn vòng eo thon thả như rắn nước. Váy bên dưới chỉ ngắn tới giữa đùi khoe trọn đôi chân trần trắng nõn, bên trong là cái quần lót dán chặt vào khiến hai mép môi mật in hằn lên, nó nhỏ xíu còn không che nổi hết lông mu rậm rạp của nàng. Nếu bị một cơn gió thổi tốc váy thì xem như bên dưới lộ hết che như không che. “ Cái này gọi là sự quyến rũ của tội lỗi đây sao? Nương tử à nương tử, nàng quả nhiên là vưu vật thánh khiết nhất, dù có gợi cảm quyến rũ nhưng lại khiến người ta không thể nào ra tay được, ôi chà, tội lỗi quá!” Tiểu Thiện đứng rúm ró che trên che dưới nghe hắn nói vậy thì càng xấu hổ hơn, phu quân sẽ không chê nàng dâm đãng gợi dục chứ? Lúc nãy sau khi nghỉ ngơi tốt, nàng và Lạc Thủy tự nhiên không hiểu sao lại cùng nảy ra ý tưởng thiết kế váy áo cho hở hang gợi cảm hơn, không ngờ bị phu quân trở về phát hiện. Bộ đồ này quả thật quá ư mát mẻ, cộng với thân hình với những đường cong hoàn hảo đó khiến bất cứ nam nhân nào cũng muốn lập tức đè nàng ra mà phạm tội, nhưng khi kết hợp với vẻ mặt ngây thơ thánh thiện và đôi mắt trong veo của nàng lại làm người ta mặc cảm tội lỗi khó mà ra tay được. “ Nàng muốn ăn mặc như vầy đi ra đường sao?” Chu Cương Liệt ngồi xuống giọng đầy trêu chọc hỏi. “ Không đâu, thiếp chỉ mặc cho phu quân xem thôi, ai lại đi ra đường như thế xấu hổ chết.” Nàng lắc đầu nguầy nguậy. Chu Cương Liệt gãi cằm, quy tắc của hắn đặt ra trên đảo này cũng chỉ khiến mọi người cải tổ quan điểm, thoải mái tiếp nhận chuyện dâm tục một cách hiển nhiên, không tôn thờ khuếch đại nó lên như ở thôn Hoang Lĩnh. Bởi vậy mọi thứ diễn ra vẫn như bình thường, những người hôm nay ở ngoài đường mặc đồ hở hang hay thậm chí lột sạch đều là do bản tâm họ muốn thế, sau khi tiếp nhận quy tắc khiến họ vứt bỏ được tín niệm đạo đức từ đó buông thả. Tiểu Thiện cũng vậy, nàng chỉ là muốn mình gợi cảm dâm đãng trước mặt phu quân chứ tuyệt nhiên không bao giờ dám ăn mặc thế này ra đường. Bản thân hắn cũng không muốn nương tử yêu quý của mình bị đám đàn ông kia dùng đôi mắt dâm tục dòm ngó những bộ vị nhạy cảm. Hắn chính là ích kỷ như thế, cái nào của riêng mình thì sẽ tuyệt đối không chia sớt cho ai, còn đám tình nô chỉ dùng để thoả mãn xác thịt ví dụ như Liễu Như Yên thì hắn có thể thoải mái vứt cho một lão già hèn mọn làm đồ chơi. Phải phân định rạch ròi giữa nương tử và tình nô.
0 bình luận
aaa