Chương 468: Hòn đảo thiên đường

Chu Cương Liệt dùng cả buổi chiều bồi tiếp Tiểu Thiện cùng Lạc Thủy dạo chơi khắp trong thành, hết ăn uống rồi tới mua sắm đủ thứ, sau đó còn dùng ngũ sắc tường vân đưa các nàng thăm thú những chỗ có cảnh đẹp. Dưới ánh chiều tà hoàng hôn, ba người ngồi trên mõm đá ngắm mặt trời dần lặng xuống khỏi mặt biển xa xa, phía dưới là từng con sóng vỗ rì rào. Hai nàng ngồi lên đùi tựa đầu vào ngực hắn, vẻ mặt ai nấy đều tràn ngập an tường hạnh phúc. Bỗng nhiên Tiểu Thiện ngước mặt lên nhìn hắn, giọng điệu không buồn cũng không vui thản nhiên hỏi. “ Phu quân, chúng ta sẽ ở bên nhau bao lâu?” “ Ngốc, sao nàng lại lại hỏi như vậy? Tất nhiên là mãi mãi rồi.” Chu Cương Liệt véo má nàng kéo ra thành hai cái bánh bao. “ Ui ui, thiếp biết chàng và Lạc Thủy tỷ là người tu hành, tuổi thọ sẽ kéo dài trăm năm ngàn năm thậm chí vạn năm, nhưng thiếp thì chỉ là một cô gái phàm tục, làm sao có thể mãi mãi ở bên chàng được.” Nàng hơi ủ rũ xụ mặt muộn phiền. “ Coi nàng kìa, ai nói không thể, ta nói được là được, phàm nhân thì sao chứ, ta vẫn có cách để nàng tăng lên tuổi thọ, sau đó lại giúp nàng cũng có thể tu hành như vậy không phải chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau rồi sao?” hắn xoa đầu hôn nhẹ lên trán của tiểu nương tử ngốc xít này an ủi. “ Chủ nhân nói đúng đó, muội đừng có suy nghĩ nhiều, không việc gì ngài ấy làm không được.” Lạc Thủy tiếp lời, hấp háy mắt đầy hâm mộ, hắn sau đó cũng hôn nàng mấy cái cho đồng đều. Về việc này Chu Cương Liệt quả thực đã tính toán từ lâu, lúc đầu hắn cố gắng trong lúc ân ái giúp Tiểu Thiện khai khiếu nhưng nàng quả thực là phàm thể dù có sở hữu khả năng thiện tâm cùng thiện nhãn đặc biệt nhưng lại không có chút tư chất tu hành nào. Hắn đã cho nàng ăn trước dương căn đan tăng hơn gấp đôi tuổi thọ, Yêu Dục đã từng nói chỉ cần tu lên đến Đại La Kim Tiên cảnh có thể tự mình sửa đổi căn cơ của một người khiến họ dễ dàng mở đan điền cùng thức hải, vậy thì hắn sẽ tiếp tục giúp nàng tìm nhiều loại tiên quả có thể tăng cường tuổi thọ đợi đến ngày hắn đột phá Đại La. “ Ừm, phu quân, nếu như có một ngày thiếp tận mệnh, chàng sẽ làm gì?” Tiểu Thiện nghe hắn nói thế thì cũng gật đầu nhưng lại tiếp tục hỏi. “ Đừng nói xui xẻo như vậy chứ, ta muốn nàng ở bên ta trọn đời trọn kiếp không rời, Diêm La Vương cũng không thể bắt nàng khỏi ta được. Nếu như hắn dám chia cắt phu thê chúng ta, phu quân nàng thề dù có đánh xuống địa phủ san bằng Uổng Tử Thành ta cũng phải đưa nàng về. Vợ ngốc đã hài lòng chưa?” Chu Cương Liệt giọng điệu hùng tráng nghiêm túc sau đó hôn lên môi nàng một cái. “ Hức, chàng nói như thế thì thiếp cũng không dám chết đâu.” Tiểu Thiện rụt cổ mếu máo. “ Nương tử ngoan, cả Lạc Thủy nữa, mất ai trong hai nàng cũng đều khiến tâm can ta như bị cào xé, ta không biết có thể giữ nổi bình tĩnh hay không, vậy nên các nàng nhất định phải ở bên ta, giúp thiện tính trong ta cân bằng.” Chu Cương Liệt kéo hai nàng vào sát bên mình, mặt ba người dán chặt cảm nhận từng hơi thở của nhau. “ Lần trước chỉ vì hai người bọn thiếp mà chàng suýt thì khiến Tây Hải ức vạn người bị hủy diệt. Thiếp đang hoài nghi có phải hay không đại kiếp mà người trong mộng kia nói tới chính là đây, vậy thì không phải chính thiếp là một phần nguyên nhân sao?” Tiểu Thiện vẻ mặt tràn đầy khó hiểu gãi đầu thắc mắc. “ Haha, mọi chuyện xảy ra đều có nhân quả của nó, ta và nàng thiên duyên tiền định mới có thể gặp rồi kết hôn, nếu nàng không phải thê tử của ta thì kì thực ta sẽ làm ngơ trước việc tên Tư Không Trọng Kiều kia tính toán dấy lên chiến loạn. Chúng ta suýt gây ra một đại kiếp nhưng chẳng phải cũng đã ngăn chặn đi một đại kiếp hay sao? Bây giờ Tây Hải yên ổn, thiên hạ thái bình, nàng và ta hạnh phúc viên mãn, như thế không phải là kết quả tốt hay sao?” “ Ưm, phu quân nói đúng, là thiếp suy nghĩ nhiều rồi, hì hì.” Tiểu Thiện sau khi nghe hắn phân tích thiệt hơn thì cảm thấy cực kì có lý thế là lại vui vẻ. “ Hứ, hai người nói chuyện luôn đẩy người ta ra rìa, thật đáng ghét.” Lạc Thủy vẻ mặt tràn đầy bất mãn hờn dỗi quay đi. Chu Cương Liệt cùng Tiểu Thiện nhìn nhau âm thầm cười khổ, tiểu nương tử sau đó tinh ranh đưa tay nắm lấy vạt áo của vị tỷ tỷ chung chồng này kéo mạnh, vì bị bất ngờ không đề phòng nên Lạc Thủy chỉ kịp á lên một tiếng, cặp vú sữa đã tưng tưng bại lộ. Chu Cương Liệt cũng không bỏ lỡ thời cơ cúi đầu liền há miệng đớp lấy một bên vú thi triển bản lãnh bú mút còn cắn đầu ti của nàng giật mạnh. Bên vú còn lại cũng bị Tiểu Thiện nhéo ra vặn xoắn khiến nó chịu kích thích tới nỗi phún sữa. “ Á trời ơi... ô...aaaa... hai người hợp lực nhau bắt nạt ta... ưm... ân... đừng, chảy sữa rồi....” Lạc Thủy phê tê mê đến trợn mắt, thoáng giãy dụa cho có lệ rồi để mặc cho hai người họ hành hạ mình. “ Ai nói ta cho nàng ra rìa chứ, nàng là Lạc Thủy thần nữ của ta, là tiểu thiếp mà ta yêu chiều nhất còn gì, haha, không, không làm thiếp, không làm nô, cũng không làm lô đỉnh, nàng cũng là vợ ta luôn, bà vợ nhỏ nhiều nước.” Lạc Thủy tâm can mềm xốp khi nghe chủ nhân gọi mình là vợ, nàng bá lấy cổ hắn chu môi lên, hắn cũng không để nàng thất vọng, hai người tại chỗ nút lưỡi nhau, trao cho nhau hương tân ngọc dịch. “ Phu quân...” nàng cũng không gọi hắn chủ nhân nữa. “ Tốt, nương tử tốt, haha, hôm nay chúng ta nghỉ lại tại đây đi, không về nhà nữa, ta muốn bạch nhật tuyên dâm.” Trong những tia nắng cuối cùng của chiều tà, Chu Cương Liệt trải một thảm mây bên dưới sau đó nhất loạt đè cả hai thê tử của mình xuống, kế tiếp là từng hồi âm thanh dâm mĩ phát ra lấn át cả tiếng sóng biển... Sáng sớm hôm sau, Chu Cương Liệt cùng Lâm Vấn Thiên, Lâm Phàm và cả nhà nữ nhân của bọn hắn kéo nhau đi dạo phố. Hai vị thê tử sau một đêm ân ái ngoài trời đã mệt lử được hắn để lại phòng nghỉ ngơi, Liễu Như Yên thì sáng nay hắn tới tìm lại không thấy đâu, tu vi nàng ta vẫn bị phong ấn nên cũng chẳng sợ nàng bỏ chạy. Đám nữ tử Hà Vân Khánh, Hà Yên, Lãnh Nhược Hy, Bắc Cung Nhược Giai, Lâm Gia Tuệ và Lữ Huyên phải gọi là dung nhan diễm lệ oanh yến cả bầy. Các nàng mỗi người mang một vẻ đẹp khác nhau, có diễm phụ mặn mà, thiếu nữ ngây ngô, yêu nữ gợi tình, ngự tỷ mềm mại... Nhưng lại mang một điểm chung chính là trang phục trên người thật mát mẻ gợi cảm. Các nàng đồng thời ăn mặc hết sức hở hang, váy ngắn, áo trễ ngực lộ ra hết những vùng da thịt nhạy cảm từ đùi, cánh tay, lưng, eo. Đặc biệt là nữ tử cuồng khoả thân Bắc Cung Nhược Giai, bộ áo của nàng mỏng tang gần như trong suốt, phần dưới váy chỉ dài độ gang tay không che được gì, cái quần lót chữ đinh với cái mu lồn múp rụp lộ ra. Phần trên càng là không thèm mặc áo yếm, cặp vú tròn căng nhìn cực kì rõ sau lớp vải mỏng. Các nàng cứ thế cùng nhau tự nhiên đi dạo nói cười rôm rả không chút ngượng ngùng, ánh mắt của dân chúng đặc biệt là đám đàn ông đều không rời khỏi được những tấc da thịt màu mỡ kia. Những cái nhìn tràn đầy thưởng thức, ước ao cùng khen ngợi, không có chút nào dè bỉu chê bai hay khinh bỉ. Dạo quanh một vòng không khó để bắt gặp rất nhiều nữ nhân cũng đã thay đổi cách ăn mặc tương tự như đám người Hà Vân Khánh, các cô gái phóng đãng khoe ra da thịt, váy áo hở hang, có nàng còn không mặc đồ lót. Thiếu nữ hàng thịt cởi trần cả thân trên, nước da ngăm rắn chắc chỉ mặc mỗi tiết khố đang chặt một con lợn, mỗi nhát dao đều khiến cặp vú to nảy lên từng hồi, núm vú hơi thâm đen. Trong chợ không thiếu cảnh nữ nhân ngồi xổm hớ hênh lòi cả cái lồn rậm lông đang bán hàng, góc đường vắng vẻ còn có mấy nữ nhân thản nhiên kéo váy lên đái bậy. Từng tốp tiểu thư, nữ hiệp và nhiều đệ tử tu hành trên đảo cũng ăn mặc mỏng manh thiếu vải, không hề ngại ngùng phô bày những điểm nhạy cảm. Ở quảng trường trung tâm nơi bày các hàng quán vui chơi múa hát tạp kĩ còn có mấy cô gái toàn thân không mặc gì đang ra sức uốn éo biểu diễn những điệu nhảy loã thể làm đám đàn ông chảy cả nước dãi. Không sai, toàn bộ dân cư trên đảo Bách Tùng trải qua một ngày này đã bị quy tắc do hắn gieo xuống trong Dương căn thụ đồng hoá. Họ bây giờ đối với những chuyện dâm tục đều xem như bình thường hiển nhiên rồi. Quy tắc này cũng tương tự như lần hắn dùng ở Thôn Hoang Lĩnh chỉ là nhẹ hơn, dân chúng cùng tu sĩ sẽ không tôn thờ sắc dục như tập quán, họ vẫn sinh hoạt làm việc và tu hành như bình thường, chỉ là suy nghĩ phóng khoáng hơn, nhận thức về những hành vi dâm tục trở nên bình thường hoá. Ví dụ như chúng nữ hiện tại, nếu là hôm trước các nàng ăn mặc như vậy ra đường chắc chắn sẽ nhận lãnh những ánh mắt thô thiển, bị người ta xem như thứ dâm nữ vô sỉ mà mắng chửi dè bỉu, nhưng hôm nay đã khác, Bắc Cung Nhược Giai thậm chí còn mặc như không mặc thế mà dân chúng không ai dị nghị gì. Ở tầng lớp của những thường dân thấp kém cũng chẳng hề biết mặt gia đình thành chủ nắm trùm đảo Bách Tùng, họ chỉ xem như đây là một đám mĩ nhân tuyệt diễm như tiên giáng trần với phong cách khêu gợi lẳng lơ. Đám đàn ông thi nhau nhìn chằm chằm vào dung nhan và những nơi da thịt lồ lộ mà xuýt xoa ước ao. Các nàng được thể còn ưỡn ngực vểnh mông lên, nhất là Bắc Cung Nhược Giai, trước đây nàng đã từng rất nhiều lần khoả thân dạo phố nhưng đều phải che chắn dưới huyễn thuật, bây giờ có thể công khai lộ hàng trước mắt toàn dân như vậy nàng trong lòng trào dâng niềm sung sướng vô biên. “ Đúng ý các ngươi rồi chứ, bây giờ có ban luật hay mở kĩ viện công khai cho các nàng làm đĩ thì cũng không ai gièm pha gì nữa cả.” Chu Cương Liệt quay qua nháy mắt với cha con Lâm gia. “ Tiền bối quả là thần nhân chuyện gì cũng có thể làm được, tiểu tử bội phục vô cùng.” Lâm Phàm chắp tay hào hứng quan sát xung quanh. “ Vãn bối sẽ nhanh chóng soạn luật lệ mới, thanh lâu bên kia đang sửa sang lại nội trong ba ngày tới là có thể hoạt động rồi.” Lâm Vấn Thiên cũng hớn hở vô cùng, đây quả là hòn đảo thiên đường mà hai cha con nhà hắn mong ước a.
0 bình luận
aaa