Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 466: Khai phá tính dâm
Đám người làm bên dưới vẫn đang chăm chú vào công việc của mình dường như không ai nghe được âm thanh va chạm xác thịt cũng như tiếng rên xiết dâm tục của Liễu Như Yên.
Một lão già ăn mặc như gia đinh người gầy gò với hàm râu dài và cái đầu lưa thưa tóc đang cặm cụi nhổ cỏ xới đất cho chậu hoa thì bỗng dưng cảm giác được đỉnh đầu hói của mình ươn ướt, lúc lão ta vừa ngửa cổ lên chưa kịp làm ra phản ứng thì phía trên lại rơi xuống một tia nước tạt thẳng vào khiến mặt mày râu tóc lão ướt nhẹp.
“ Hừ, mấy người sống ở trên kia cũng thật là vô ý thức, sao lại tạt nước xuống dưới như thế? Ài thật là xui xẻo.” lão già làm vườn đưa tay vuốt mặt, còn liếm thử nước dính trên râu, ừm, vị cũng không tệ, sau đó tiếp tục làm việc.
Mặt của Liễu Như Yên đỏ bừng, khoé mắt ướt đẫm, nàng thế mà ở trước bao nhiêu ánh mắt người lạ bên dưới bày ra bộ dáng dâm dật còn tuyên bố mình là đĩ. Lời của nàng chắc chắn những kẻ kia đã nghe hết rồi.
Vừa rồi nàng còn vì phê quá mà cao trào bắn nước dâm xuống dưới nữa, xấu hổ chết mất thôi.
“ Đừng lo, họ không thấy được chúng ta đâu, chọc nàng xíu thôi.” Chu Cương Liệt cắn lấy vành tai đỏ ửng của nàng an ủi, nàng nghe thế cũng đưa mắt nhìn xuống, quả thực đám hạ nhân kia không ai chú ý tình huống trên này cả.
“ Ôi, chủ nhân làm người ta hết hồn.” Nàng thở ra một hơi nhẹ nhõm, nhưng chưa kịp nói gì thì hắn lại lần nữa động thân tiếp tục đâm sâu vào, lần này Liễu Như Yên biết sẽ không ai nghe thấy nên thoả sức vong tình rên la, nước lồn và cả nước đái phun tung toé vẩy xuống tưới cho vườn hoa thêm tươi tốt.
Trời đã về trưa, Chu Cương Liệt sau khi cùng mĩ nhân ân ái thoả thuê thì quyết định sẽ ở lại đây dùng bữa với nàng luôn. Một bàn ăn với đầy đủ món ngon đã được hắn dặn dò hạ nhân chuẩn bị mang lên.
“ Hửm, sao nàng lại không mặc quần áo? Lại ngứa lồn à?” Chu Cương Liệt đặt thức ăn xuống ngó qua thấy Liễu Như Yên vẫn trần truồng đang hí hoáy làm gì đó với đồng váy áo trên giường.
“ Ở trong phòng cũng chỉ có chủ nhân với thiếp, có mặc đồ hay không còn quan trọng sao? Với lại cứ loã thể như vầy thật thoải mái nha.” Nàng thản nhiên đáp còn khẽ vuốt nhẹ đùm lông lồn màu xám khói của mình như khiêu gợi hắn.
Chu Cương Liệt biết rõ đây là công dụng của quy tắc đã khiến nàng trở thành nữ nhân giống Bắc Cung Nhược Giai, thích phô bày, khoe ra thân thể mình trước mặt người khác, nếu điểm dâm dục của nàng mà đạt đầy giá trị thì sẽ chẳng còn biết xấu hổ cứ thế tồng ngồng ra đường luôn.
“ Chủ nhân, thiếp đã làm lại trang phục theo kiểu ngài thích rồi nè, ngài xem có đẹp không?” nàng đưa ra mấy chiếc váy cánh tiên được làm từ nguyên liệu quý giá đã bị cắt xẻ và may lại. Vẫn là phong cách tiên y cổ trang nhưng lại được thiết kế hở hang hơn, váy cắt ngắn quá gối, tay áo cũng lượt bỏ, phần ngực áo hạ thấp xuống.
Liễu Như Yên tại chỗ mặc vào xoay một vòng, cánh tay để trần thon thả, cặp bạch đại ngọc thỏ lộ ra gần non nửa tròn trịa đàn hồi với cái khe rãnh hút mắt, bên dưới là váy ngắn đưa ra đôi chân dài trắng tươi. Chu Cương Liệt vuốt râu chiêm ngưỡng sau đó gật gù khen ngợi.
“ Tốt, nàng quả nhiên rất hiểu tính ta, nữ nhân ăn mặc phải gợi cảm như thế này mới là tuyệt hảo, thân thể các nàng đẹp sao lại phải che giấu.”
Xong hắn lại từ cửa hàng mua cho nàng mấy bộ y phục cấp địa tiên mới với điểm chung là đều thiếu vải hở hang, có cái váy chỉ dài độ hơn gang tay, một cơn gió thoảng qua xem như lộ không sót thứ gì.
Liễu Như Yên vui vẻ thử qua hết từng bộ, rất ưng ý hài lòng mà ôm hôn hắn tạ ơn. Hai người tiếp sau đó liền cùng nhau ăn cơm, nàng lột bỏ váy áo trần truồng định ngồi xuống thì bị hắn ngăn lại.
“ Thức ăn trên bàn là của ta, đây mới là đồ ăn dành cho nàng.” Hắn vừa nói vừa cởi quần chỉ vào con cặc đã sớm cứng ngắc hùng dũng, Liễu Như Yên lập tức hiểu ra cười dâm tràn đầy ý nhị.
Tiếp sau đó hắn ung dung ngồi vào mà thưởng thức từng món ngon, nàng thì cả người trần truồng chui xuống dưới gầm bàn bò đến vục đầu vào háng hắn há miệng ngậm lấy phần ăn trưa của mình.
“ Ừm thật giỏi a, chỉ mới bú cặc có vài lần đã thành thục lão luyện như thế, nàng rất có năng khiếu dùng miệng lưỡi phục vụ đàn ông đó, thiên phú làm đĩ trời sinh, haha.” Chu Cương Liệt cười xoà đầu khen ngợi, nàng bị hắn sỉ nhục thì càng hưng phấn hơn cố nuốt dương vật xuống tận gốc.
Chốc lát sau hắn đã không nhịn nổi mà thả lỏng bìu dái để tinh trùng điên cuồng phóng xuất, Liễu Như Yên biết thức ăn của mình đến rồi, vẻ mặt hân hoan hạnh phúc nuốt lấy từng ngụm nhưng hắn bắn quá nhiều làm nàng ho sặc sụa.
Chu Cương Liệt không để phí phạm nhanh chóng cầm cặc tưới số tinh dịch còn lại bắn lên toàn bộ thức ăn trên bàn khiến chúng phủ lên một lớp trắng đục bắt mắt.
“ Haha, Mau ngồi dậy thưởng thức bữa ăn của nàng đi nào con đĩ dâm.”
Liễu Như Yên bò ra khỏi bàn sau đó ngoan ngoãn gắp lấy thức ăn dính tinh cho vào miệng ăn rất ngon miệng.
“ Đây đây, bổn tiên hôm nay sẽ phục vụ nàng tận tình, có ăn làm sao có thể thiếu uống được, mời nàng dùng trà.”
Vẻ mặt hắn tràn đầy dâm tà nói xong liền cầm lấy cặc rồi thả lỏng bàng quang đái ra đầy một ly nước tiểu màu vàng nhạt. Liễu Như Yên hơi sững người nuốt xuống thức ăn trong miệng sau đó bưng lên ly trà ngửi một hơi.
Mùi khai ngầy ngậy xộc vào mũi cực kì kích thích khứu giác, nàng cười dâm nhìn hắn sau đó đưa lên uống một hơi cạn sạch, vị nước đái tanh hôi như làm nàng mê mẩn.
“ Chủ nhân, thiếp muốn uống thêm nữa, không cần rót ra ly, ngài cứ đái thẳng vào miệng cho thiếp đi.” Nàng há mồm thật lớn đưa lưỡi ra chờ đợi, Chu Cương Liệt cũng rất vui lòng kê đầu khấc vào rồi thả lỏng để nước tiểu phun ra. Liễu Như Yên nuốt xuống từng ngụm nhưng hắn xả cũng thật nhiều, cuối cùng thành ra tưới cả lên mặt mũi đầu tóc, hắn tắm cho nàng trong nước tiểu khai tanh.
“ Ực... ô, nước đái của chủ nhân mùi vị rất ngon.” Nàng ngậm lấy đầu khấc của hắn cố hút ra những giọt còn sót lại một cách vô cùng thoả mãn.
Tất nhiên Chu Cương Liệt là tiên nhân thân thể thanh sạch không tạp chất thì làm sao nước đái lại có mùi được, tất cả đều được hắn kích thích tế bào ở bàng quang tạo ra, nếu không chỉ đái ra nước tinh khiết còn gì gọi là tình thú, phải khiến Liễu Như Yên cảm nhận dơ bẩn nhục nhã khi uống nước tiểu thì mới kích phát bản chất dâm nô của nàng ra được. Nhìn số điểm dâm dục lúc này đã đạt tới 80 liền biết, cách này vô cùng thành công.
Chu Cương Liệt dọn dẹp căn phòng cho sạch sẽ sau đó hai người lại cùng nhau tắm rửa một lần nữa.
“ Tốt, bây giờ ta có việc phải đi rồi, nàng nếu rảnh rỗi cứ ra ngoài đi dạo, muốn thăm tên si tình kia đều có thể, hắn không còn bao nhiêu thời gian nữa đâu.”
Liễu Như Yên tiễn chủ nhân rời đi xong liền thở dài đóng lại cửa phòng, nàng trần truồng nằm dài phơi lồn trên giường, lòng suy nghĩ miên man.
Nàng nhớ tới giấc mơ đêm hôm trước, hiện tại nghĩ lại nàng vẫn thấy mình cũng thật quá đáng với Tư Không Trọng Kiều. Hai người quen biết nhau ngót nghét cũng đã hơn hai trăm năm thì suốt từng ấy thời gian hắn đều chưa từng bỏ cuộc theo đuổi nàng.
Lúc trước còn mang đầy tâm cơ suy nghĩ giả tạo gian dối nên nàng chỉ biết lợi dụng hắn, dùng cái bộ dáng tiên tử thanh lãnh cùng lời nói ngọt ngào khiến hắn mê đắm mà làm đủ thứ việc vì mình. Bây giờ khi đã vứt bỏ mặt nạ sống chân thật với bản tâm thì nàng mới tự kiểm điểm và thấy mình thật sai trái. Đùa giỡn trái tim người ta còn không cho hắn xơ múi chút gì.
Tư Không Trọng Kiều tới Tây Hải rồi sa cơ thất thế lâm vào tù tội như hôm nay chẳng phải chính là vì muốn tăng tư chất cho nàng hay sao? Trong giấc mơ hắn giận dữ mắng nhiếc sỉ nhục nặng nề mà tới hiện tại nàng mới thấy thấm.
“ Ài, hắn nói đúng, mình còn không bằng một con kĩ nữ nữa, chỉ biết nhận lợi mà không hề làm gì cho hắn hài lòng.” Liễu Như Yên thở dài ảo não tự nhủ.
Bây giờ Tư Không Trọng Kiều đã cách cái chết không xa, nàng có phải cũng nên cho hắn chút ân cần để hắn có ra đi cũng không oán hận. Chủ nhân đã cho phép nàng tự do thăm kẻ tù tội kia chứng tỏ ngài ấy rất phóng khoáng. Ừm, cũng chỉ là ngọt ngào với hắn chút, cho hắn ngắm nhìn mình nhiều hơn vậy cũng đủ làm tên liếm cẩu đó thoả mãn rồi có đúng không?
Nghĩ là làm, Liễu Như Yên tới trước gương trang điểm thật đẹp sau đó chọn bộ váy áo đã được thiết kế lại mặc vào. Nàng ngắm nhìn mình trong gương, quả thực đã khác hoàn toàn với hình tượng tiên tử nhẹ nhàng kín đáo lúc trước, nàng bây giờ trông trẻ trung quyến rũ đầy sức hút hơn. Bộ váy nóng bỏng lộ ra da thịt phần tay, ngực và chân như biến nàng thành con người khác.
“ Hì hì, ăn mặc mát mẻ thế này ra đường chắc cũng không ai nói gì đâu nhỉ, thôi kệ, chủ nhân đã nói không quan tâm dị nghị thế gian, sống theo ý thích của mình là được.” Nàng mỉm cười một cái rồi rời khỏi phòng.
0 bình luận