Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 465: Dâm tặc trong bồn tắm
“ Ngoài ra ta thấy chuyện mở kĩ viện cũng như đưa một vài luật lệ mới ít nhiều sẽ gây ý kiến trái chiều và chắc chắn gặp phải phản đối bởi những kẻ có suy nghĩ cổ hủ bảo thủ.” Chu Cương Liệt vuốt râu nói tiếp.
“ Tiền bối nói chính là mối suy tư đắn đo trong lòng ta a, tuy nơi này do vãn bối cai quản, luật lệ cũng là ta đặt ra nhưng xưa nay cũng chưa từng ban bố những đạo luật quá phiến diện. Một khi kĩ viện được lập, lại đưa thêm những luật hình quá oái oăm nhắm vào phái nữ lưu sẽ khiến họ khó mà chấp nhận.
Nếu dùng vũ lực ép buộc họ vào khuôn khổ cũng không ổn, phàm nhân còn có thể khuất phục nhưng tu sĩ trên đảo thì khó. Họ nếu truyền mọi chuyện chúng ta làm ở đây ra bên ngoài thì xem như mặt mũi Mặc Ngọc Đảo mất sạch, thậm chí các nơi sẽ cho rằng chúng ta là tà ma ngoại đạo giở trò dâm uế, bởi vậy vãn bối vẫn chưa thể quyết định được đang tính thỉnh giáo tiền bối đây.”
Lâm Vấn Thiên bộ dáng suy tư khó xử liên tục gãi đầu.
“ Không sao, ta sớm tính tới chuyện này rồi, ngươi cứ tiếp tục làm theo sắp xếp tùy ý, vừa nãy khi trồng tiên thụ ta đã dùng chú pháp lên cả hòn đảo Bách Tùng này tiến hành cải tổ suy nghĩ cũng như tập tính của toàn bộ dân cư cả phàm nhân lẫn tu sĩ.
Bây giờ đối với họ những chuyện dâm dục diễn ra trên đảo đều hoàn toàn hiển nhiên. Cách ăn mặc của tất cả nữ nhân cũng thoải mái phóng khoáng hơn, từ ngày mai ngươi có cho mấy nữ nhân của mình diện trang phục mát mẻ cỡ nào thậm chí trần truồng dạo phố cũng là chuyện bình thường trong mắt dân chúng. Họ cùng lắm chỉ xúm lại xem, trầm trồ yêu thích chứ không ai có chút suy nghĩ chê bai hay dè bỉu cả.
Đặc biệt trừ phi là kẻ tu vi ngang bằng hoặc cao hơn ta, còn lại bất cứ ai sau này đặt chân lên đảo đều sẽ bị tiên pháp của ta ảnh hưởng đến nhận thức khiến họ cũng như cư dân trên đảo xem chuyện hoan dâm ái dục hết sức bình thường.”
Lâm Vấn Thiên nghe tiên nhân nói mà hai mắt sáng rỡ lên mừng đến sắp nhảy múa đến nơi, những chuyện hắn lo âu khó quyết lại được ngài ấy xử lý rất nhanh gọn.
“ Tiền bối quả thực là thần nhân tiên pháp cao thâm lại tính toán cặn kẽ mọi sự, vãn bối bái phục.”
“ Tốt, tạm thời cứ sắp xếp như vậy, đợi ngày mai ngươi sẽ thấy hòn đảo Bách Tùng này thay đổi như thế nào. Nhớ chăm chỉ tưới đây, ta đi trước.” Chu Cương Liệt nói rồi chắp tay sau lưng vụt biến mất, Lâm Vấn Thiên cúi chào xong đầu gối khẽ run một cái.
“ Ai ui cái lưng của ta, ài, cũng phải nên tẩm bổ bảo dưỡng cơ thể này thật tốt mới được. Còn phải bàn với Phàm nhi nhanh chóng xây thanh lâu, tuyển lựa thêm một đám nam nhân khoẻ mạnh để hỗ trợ thoả mãn các nàng, nếu không trước sau gì cha con ta cũng bị đám nữ nhân dâm đãng đó móc rỗng a.”
Chu Cương Liệt sau khi rời khỏi hậu viện của Lâm Vấn Thiên thì lại lững thững vừa đi vừa suy nghĩ.
“ Ừm, kế tiếp cũng nên xử lý đến tên Tư Không Trọng Kiều kia rồi. Sau đó dành một khoảng thời gian để bồi tiếp Tiểu Thiện và Lạc Thủy vui chơi, tận hưởng ở đây xong còn phải nhanh chóng lên đường đi tìm Bồ Đề tổ sư nữa.”
“ Trên người gã Chân Tiên kia tất cả đều là bảo vật, bổn hệ thống kiến nghị kí chủ nên tận dụng toàn bộ chứ đừng chỉ hủy diệt hắn ta mà bỏ phí của trời.” Yêu Dục ngồi trên đầu hắn nêu ý kiến.
“ Ồ, bảo vật gì? Mau nói ta nghe.” Hắn cũng tò mò háo hức hỏi.
“ Kí chủ từng chứng kiến tên Đồng Cốt Lâu ở trước Tuyết Liên Cung chỉ dung nhập một đoạn xương sống Chân Tiên đã mạnh mẽ như thế nào rồi. Tên Tư Không Trọng Kiều này còn là Chân Tiên tối đỉnh sắp đột phá Kim Tiên đó. Không phải lúc trước hắn nói tới phương pháp rút cốt tủy luyện đan dược tăng lên thiên phú hay sao? Trong Thiên Địa Đan lô tất nhiên cũng có loại đan phương này mà còn tốt hơn gấp nhiều lần.
Tên đó chỉ có thể rút cốt tu sĩ phàm giai có tư chất cao, thứ đan dược được luyện ra cùng lắm chỉ tăng chút ít ngộ tính. Còn đan phương của Thiên Địa Đan Lô chính là chí cao vô thượng trong vạn giới đó.”
“ Ý của ngươi là...?” Chu Cương Liệt nheo mắt dần hiểu.
“ Không sai, tên này trước sau cũng chết, vậy thì thành toàn cho chúng ta, cốt tủy của Chân Tiên tối đỉnh có thể luyện ra đan dược tăng tư chất còn vượt trội gấp nhiều lần Lâm Phàm. Ngoài ra kí chủ còn có thể rút đi đạo quả của hắn thu giữ được một phần tinh túy, người hấp thụ được chắc chắn sẽ gia tăng tu vi nhanh chóng. Thể xác máu thịt xương cốt của hắn cũng càng là vật liệu quý giá, nhưng nếu kí chủ không muốn sử dụng chỉ cần chôn xuống đất chỗ nào thì nơi đó chắc chắn sẽ trở thành bảo địa tu hành.”
“ Ồ, ra là tên đó còn nhiều thứ có thể tận dụng đến vậy, tốt, haha Tư Không Trọng Kiều, ngươi cả đời tính toán hoạ hại thiên hạ, giờ thì cũng nên trả lại nhân quả rồi.”
Chu Cương Liệt đối với chuyện giết người rút cốt luyện đan nghe có vẻ tà đạo này lại chả có chút nào phản cảm, dù sao hắn cũng không phải kẻ chính nghĩa thiện lương gì còn là một tên tội phạm nguy hiểm bị tử hình mới xuyên qua đây, những thủ đoạn tàn độc hắn đều quen thuộc rồi.
Tư Không Trọng Kiều này tuy là một tên si tình ngu ngốc đến đáng thương hại nhưng cũng không thể bỏ qua việc hắn muốn dấy lên chiến loạn, mượn hàng ức vạn nhân mạng để thành đạo, kẻ như thế nếu chỉ chết nhanh gọn thì tiện lợi cho hắn quá. Chu Cương Liệt phải để tên này chịu dày vò tâm thần, nhận lấy đau đớn nhục nhã bất lực đến tận cùng sau đó mới cho hắn nếm trải mùi vị rút cốt lấy tủy, cướp đoạt đạo quả, cuối cùng cả thể xác cũng bị người ta tận dụng triệt để. Tất cả đều là nghiệp báo mà hắn phải nhận khi dám ra tay với Tiểu Thiện và Lạc Thủy.
Chu Cương Liệt đi tới phòng của Liễu Như Yên muốn xem thử nàng này ra sao, sau một hồi gõ cửa thì bên trong liền có thanh âm kiều mị đáp lại.
“ Chủ nhân cứ tự nhiên tiến vào, thiếp đang tắm rửa không tiện đứng dậy.”
Hắn đảo con ngươi âm thầm cười gian sau đó biến mất tại chỗ, Liễu Như Yên quả thực đang nằm dài trong bồn tắm rộng rãi tận hưởng cảm giác thoải mái của dòng nước mát lạnh cọ rửa thân thể, phía trên mặt bồn còn rải đầy cánh hoa. Cặp đào tiên cỡ đại nổi lên trên mặt nước như hai cái phao cứu sinh, làn tóc màu xám khói xoã dài.
“ Chủ nhân, ngài đâu rồi, mau vào đây đi, thiếp không ngại để ngài nhìn thấy cảnh tắm rửa đâu.” Một lúc không thấy Chu Cương Liệt đi vào nàng vội ngóng cổ ra gọi với.
Bất chợt thình lình Liễu Như Yên cảm nhận rõ dường như phía dưới mặt nước bồn tắm có thứ gì chạm vào người mình, nàng giật thót chưa kịp làm ra phản ứng thì âm đạo đã bị thứ to dài chen vào đâm một phát lút cán.
“ Á...Ôi... không...ô... cái gì thế này?” nàng bất giác rên lên một tiếng thư sướng, từ dưới mặt nước Chu Cương Liệt thân hình trần trùng trục trồi đầu lên cười toe toét nhìn nàng.
“ Haha, bất ngờ chưa nào?”
“ A... là chủ nhân sao? Làm thiếp hết hồn tưởng đâu có dâm tặc...” Liễu Như Yên thấy là hắn thì thở nhẹ một hơi đưa ánh mắt gợi tình tràn ngập yêu thương.
“ Dâm tặc? Thì ta chính là dâm tặc đây còn gì, tiểu mĩ nhân mau chiều theo ý ta đi nào, hê hê.” Nói rồi hắn tay bám eo tay bóp vú, hạ thân bắt đầu ra sức quất cắm.
“ Ưm... ân... hự... á... dâm tặc... bớ người ta có dâm tặc cưỡng hiếp tiên nữ trong bồn tắm... ưm... ân... sướng... cặc của dâm tặc đội cả tử cung người ta lên rồi... không được, sẽ bị... sẽ bị hiếp đến nghiện mất...aa...” Liễu Như Yên cũng thật hiểu ý hùa theo trò đùa của hắn mà rên xiết trong sung sướng.
“ Tiên nữ? Làm gì có tiên nữ nào dâm dật nứng lồn đang tắm còn cả gan mời gọi nam nhân vào phòng thế này, nói lại, nàng là gì?” hắn dùng ngón tay kẹp lấy đầu vú của nàng kéo mạnh, bên dưới vẫn không ngừng nhấp nhổm khiến nước trong bồn sóng sánh rơi lung tung khắp sàn nhà.
“ Vâng... thiếp sai rồi... ô ô ô... thiếp không phải tiên nữ, thiếp là con đĩ... ưm á... con đĩ thèm cặc đi câu dẫn đàn ông... á chủ nhân hãy trừng phạt thiếp đi... ha ô...”
Chu Cương Liệt lúc này mới hài lòng mọc ra thêm hai con cặc nữa chơi cho nàng tận hứng, Liễu Như Yên đêm qua bị địt cho rã rời thân thể sáng nay vừa mới hồi phục chút sức lực đi tắm rửa cho sạch sẽ thì lại tiếp tục bị chủ nhân ác ôn tìm tới hành lạc, nàng tuy cả âm hộ lẫn cúc huyệt đều đang sưng tấy nhưng vẫn tùy ý hắn chơi.
Hai người quần thảo nhau từ trong bồn tắm xuống sàn nhà, lên trên giường, đỉnh điểm là hắn mở toang cửa sổ bế nàng dạng rộng háng thành chữ M rồi từ phía sau dập liên tục. Phòng của nàng nằm ở lầu ba nhìn xuống phía dưới là hoa viên, có vài người hầu thị nữ đang chăm chỉ làm việc của mình.
“ Ôi trời... chủ nhân... á... đừng, bên dưới có người... ô a...sẽ bị thấy mất... ư... á... sẽ có người thấy bộ dáng dâm đĩ của thiếp mất... ô ô ô...”
“ Thì có làm sao, haha, sống để vui thú cho bản thân mình, không cần để ý ánh mắt của bất kỳ ai, mau lên, cho bọn họ biết nàng là loại đàn bà lẳng lơ như thế nào đi.” Chu Cương Liệt cười lớn, hắn vấn tiếp tục mạnh mẽ mà giã vào hai lỗ của nàng, ở tư thế này nếu ai ngó lên phía lầu ba sẽ nhìn không sót gì, một trang tiên tử tuyệt thế vẻ mặt đĩ thoả đang rên rỉ với lỗ lồn được hai con cặc nong rộng, lỗ đít cũng có một cái dương vật đâm thật sâu.
Liễu Như Yên hơi run lên, nội tâm nàng vừa thập phần ngại ngùng sợ hãi nhưng cũng tràn đầy niềm hưng phấn khó hiểu. Bại lộ tuyên dâm trước bao nhiêu người thế này, nàng làm sao có mặt mũi nhìn người, nhưng...
“ A huhu, mọi người... mau nhìn ta đi... ta là Liễu Như Yên tông chủ Tiên Hà Tông Nam Hải... á á...ô... nhưng hôm nay không còn nữa, ta chỉ là con đĩ, một tiện nô thấp hèn dâm dật thèm cặc... ta đang bị chủ nhân chơi, ngài ấy địt nát lồn ta rồi... các ngươi nhìn cho kĩ, cái lồn này, lỗ đít này... ta raaaa....”
0 bình luận