Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 462: Khúc dạo đầu
Đại tiệc kéo dài đến tận xẩm tối mới kết thúc, đám người vui vẻ hăng hái uống rượu mạnh hết vại này tới vại khác nên ai nấy đều say mèm.
Chu Cương Liệt xem ra vẫn còn tỉnh táo nhất cáo biệt đại gia đình sau đó tay trái bế lấy Tiểu Thiện, tay phải bồng Liễu Như Yên, lưng cõng Lạc Thủy vững bước đưa các nàng rời đi.
Cha con Lâm gia cùng đám nữ nhân sau khi ngó thấy Chu tiền bối cùng ba nữ nhân đã khuất bóng mới cười nhạt đứng dậy, cửa sảnh được đóng chặt, kết giới cách âm cũng đã được bố trí, bây giờ mới là thời gian tiệc thực sự của họ đây.
Chu Cương Liệt bộ pháp nhanh như sao xẹt đã đưa được tiểu nương tử và Lạc Thủy về phòng, sau khi đặt các nàng lên giường đắp chăn gọn gàng còn hôn lên môi từng người một cái thì hắn mới bế theo Liễu Như Yên rời khỏi phòng trở về phòng nàng.
“ Hức...ức... Chu đại tiên... hô ô chủ nhân... ôm ôm, hôn thiếp đi được không?” Cô nàng này say rượu là một bộ dáng hoàn toàn khác biệt hẳn với khi tỉnh. Từ một vị tiên tử lãnh ngạo nhẹ nhàng đã vứt hết hình tượng mà bám lấy hắn, đôi mắt lim dim tràn ngập vẻ mê trai, môi chu lên đòi hỏi.
“ Coi nàng kìa, Liễu tiên tử thanh lãnh kiêu sa thường ngày đâu rồi?” Chu Cương Liệt ôm nàng trong tư thế bế công chúa rảo bước chầm chầm vừa đi vừa hỏi.
“ Hứ, người ta mới không thèm làm cái gì tiên tử cao quý tuyệt luân, thiếp chỉ muốn chủ nhân thôi, làm tình nô của ngài tốt hơn làm tông chủ đại phái nhiều.... hức...Ở bên ngài, thiếp chợt nhận ra mình không phải suy nghĩ tính toan lừa lọc gì cả, cũng không cần sống với cái bộ mặt giả tạo đó, cứ thoải mái là chính mình thật quá tuyệt vời. Chủ nhân, ngài quan trọng với thiếp lắm đó.” Liễu Như Yên đưa tay xoa vuốt hàm râu của hắn, nàng nở một nụ cười tươi như hoa, nét cười khờ khạo lại chân chất đủ để hắn biết nàng nói là tận đáy lòng.
Tuy mọi cảm xúc cũng như tính cách hiện tại của Liễu Như Yên đều là một tay Chu Cương Liệt dùng Hỗn Loạn Tâm và bổn nguyên sắc dục tác động nhưng hắn cảm thấy như vầy có vẻ tốt hơn, nàng không thể mãi sống trong toan tính lừa gạt, mang bộ mặt giả tạo nhìn đời.
“ Ta sẽ cho nàng thấy, quyết định sáng suốt nhất cuộc đời nàng chính là làm tình nô cho ta. Cùng ta tận hưởng nhân gian khoái hoạt đi, cái gì lợi ích, cái gì con đường đại đạo vứt qua một bên, chỉ cần nàng ngoan ngoãn thì ta sẽ cho nàng tất cả, haha.” Hắn hôn lên má nàng đánh chụt rồi cười sảng khoái sau đó tông cửa phòng bế lấy nàng bước vào, đêm nay nhất định phải khiến tiên nữ rơi rụng xuống phàm tục.
“ Hì hì, chủ nhân, mau đến, hôn hôn một cái.” Chu Cương Liệt vừa đặt nàng nằm lên giường thì Liễu Như Yên đã cười ngây ngô dang hai tay ra bám chặt lấy hắn kéo cho cả hai cùng ngã xuống, thân hình cao lớn vạm vỡ kia đè lên người nàng, hai vú thịt đàn hồi bị hắn ép chặt.
Hắn chống tay lên gối đầu, lấy tư thế nam trên nữ dưới mà quan sát một Liễu Như Yên khác biệt hoàn toàn với lúc trước, nàng bây giờ chỉ có tràn ngập diễm tình, ánh mắt hơi mơ màng nhu hoà mà đầy mê đắm, môi luôn treo nụ cười tươi.
Sau đó chiều theo ý của nàng, hắn cúi người xuống, hai môi lại lần nữa chạm vào nhau, một nụ hôn sâu lắng kéo dài cả khắc đồng hồ. Hắn nút cái lưỡi thơm của nàng thêm một cái rồi mới lưu luyến buông ra, một sợi tơ bạc vẫn còn kết nối, bờ môi của nàng như sưng dày hơn một tí vì bị hắn gặm.
“ Chủ nhân có biết không, hôm nay người ta cố ý uống say là để được ngài đưa về đó, thiếp muốn ngài quan tâm thiếp, yêu thương thiếp nhiều hơn nữa, đêm nay thiếp sẽ trao tấm thân xử nữ đã để dành mấy trăm năm cho ngài.” Liễu Như Yên trí lực suy giảm, những gì nàng nghĩ trong đầu đều nói sạch sành sanh ra hết.
“ Thiếp biết hết rồi, chủ nhân là thích nhìn những nữ nhân ăn mặc gợi cảm mát mẻ, càng lộ càng tốt, vậy nên thiếp quyết định sẽ thay đổi, từ nay ngài muốn thiếp mặc như thế nào người ta sẽ chiều theo hết, thậm chí... có cởi truồng thả rông cũng được.” Nàng nói rồi tự động nắm lấy váy áo kéo xuống, da thịt trắng hồng phơi bày trước mặt như muốn dụ dỗ hắn.
“ Chà, có được cô tình nô hiểu chuyện đến vậy ta còn mong gì hơn, haha, Liễu tiên tử, nàng rất hợp khẩu vị của ta a.”
Chu Cương Liệt véo nhẹ vào mũi nàng hài lòng, mọi chuyện xem như đã thành công tốt đẹp. Để có được một Liễu Như Yên phóng khoáng như hiện tại tất nhiên chính là nhờ hắn đã len lén ra tay rồi. Thứ dược thủy màu hồng lúc sáng hắn đưa cho Lâm Vấn Thiên bỏ vào rượu của nàng chính là Dương căn đan đã hoá lỏng, bên trong còn kèm một tia quy tắc nho nhỏ do hắn chuẩn bị từ trước.
Quy tắc này chỉ là cải tạo biến chuyển khiến người uống vào sẽ có tâm lý thích phô bày, cuồng khoả thân giống như Bắc Cung Nhược Giai vậy.
Liễu Như Yên sau khi uống vào rượu chứa tia quy tắc đã nhanh chóng bị nó cải tạo tâm tính khiến nàng đối với việc ăn mặc gợi cảm hay trần truồng phô bày trở nên phóng khoáng hơn. Giờ có kêu nàng loã thể đi bộ ra ngoài phố nhắm chừng nàng cũng sẽ chấp nhận ngay.
“ Chủ nhân... thiếp thấy hơi nóng, chàng giúp người ta cởi đồ đi.” Giọng điệu nũng nịu cùng vẻ mặt gợi tình đang ửng hồng vì men say của nàng càng khiến Liễu Như Yên càng thêm mê người.
“ Ô được được.” Hắn cũng không bỏ lỡ thời cơ vội vàng kéo lấy đai lưng màu thiên thanh của nàng ra, áo trắng bên ngoài sớm đã xộc xệch lập tức rơi xuống. Chu Cương Liệt thô bạo nắm lấy vạt áo xé mở toang lộ ra cái yếm trắng tinh tươm mỏng manh khó che hết được cặp ngực quy mô của nàng.
Váy dài cùng quần lụa càng là được nàng chủ động tự mình kéo xuống, đôi chân ngọc trắng dài miên man không chút tì vết, vòng ba đầy đặn nở nang với tiết khố đã sớm ướt nhẹp một mảng.
Chu Cương Liệt kéo yếm của nàng lên, đôi bạch ngọc thỏ được thả tự do nảy tưng tưng lên từng hồi, hai núm vú bị thụt vào bên trong, quầng vú hồng hào với mùi thơm thoang thoảng. Tiết khố cũng nhanh chóng bị lột vứt đi, cái động thiên thai kia ẩn hiện ngay trước mắt. Mu lồn nàng hơi cong lên đầy đặn với một nhúm lông được tỉa tót thành hình tam giác gọn gàng, điểm đặc biệt là vì tóc của Liễu Như Yên có màu xám khói nên lông lồn cũng theo đó mang màu sắc tương tự.
Hắn hứng thú đưa tay hết xoa lại chà nhẹ rồi còn bứt lấy hai cọng ra quan sát làm nàng la lên oai oái, hông vì bị tập kích mà hẩy nhẹ mấy cái.
“ Chủ nhân... ngài thật là... ôi...”
Liễu Như Yên chưa kịp trách móc hắn thì hai chân đã quíu lại, bàn tay với những ngón đầy ma thuật nhuần nhuyễn mà tiếp cận khu vực cấm. Hắn miết dọc lên khe hẹp của nàng sau đó đưa ngón tay tiến vào, cái hạt đậu thịt ẩn sâu cũng bị kích thích dần nhô ra.
“ Ha...ôi... chủ nhân, lần đầu thiếp bị nam nhân chạm vào chỗ đó đó... mong ngài thương tiếc...ưm... ân...”
Âm thanh nũng nịu rên rỉ của nàng càng làm Chu Cương Liệt kích thích hơn, hắn để nàng nằm ngửa ra còn mình ở phía trước nâng lấy phần thân dưới của nàng lên quan sát thật kĩ.
Mép môi hồng hào khép lại với dâm thủy đang rỉ rả, hắn vạch nhẹ múi thịt để lộ cái lỗ nhỏ trinh nguyên cùng với niệu đạo khép kín của nàng ra. Kế tiếp không để nàng kịp phản ứng hắn đã đưa ngón tay chọc vào thăm dò, miệng cũng vục vào la liếm.
“ Ối...á... hơ hơ... chủ nhân, ngài đừng có ăn chỗ đó... bẩn lắm... dừng lại đi mà.... ô ô...”
Miệng nàng bảo hắn ngưng nhưng thân thể lại phản ứng trái ngược, nước nôi càng chảy ra lênh láng hơn, phần hông hẩy mạnh như muốn dán luôn cái lồn vào miệng hắn.
Chu Cương Liệt với kinh nghiệm chơi gái dày dặn của mình kết hợp tay và miệng lưỡi đã làm vị tiên tử này sướng đến ngất ngây, hắn hết móc lồn rồi lại bút mút, răng cắn lấy mồng đốc mà day day khiến nàng suýt té đái vì phê. Liễu Như Yên vong tình rên rỉ cực kì thư sướng, chỉ mới dạo đầu hắn đã làm nàng ra tới hai lần rồi.
Kế tiếp hắn còn liếm một vòng toàn bộ thân thể của nàng từ chân tới tay, bụng, mông, mặt mũi và đặc biệt là thưởng thức cặp dưa thịt nảy nở, hai núm vú vốn thụt vào trong cũng bị hắn mạnh mẽ cắn lấy kéo ra khiến chúng săn cứng lên, khắp người nàng ướt nhem nước bọt của hắn.
Hàm ria mép thi thoảng lại chạm vào vùng da nhạy cảm làm nàng giật thót. Có một người đàn ông nâng niu mình tới từng đầu ngón chân thì còn gì hạnh phúc hơn, Liễu Như Yên mắt hạnh nhìn hắn càng lúc càng dịu dàng nhu hoà.
Hai người môi lưỡi lại tìm đến nhau triền miên một lần nữa, hương tân ngọc dịch trao đổi qua lại, trong lúc đó thì quần áo trên người Chu Cương Liệt cũng đã được cởi ra.
Liễu Như Yên si mê ngắm nhìn vóc dáng lực lưỡng với từng khối cơ rắn chắc của hắn, nước dãi nàng như chảy ra vì mê trai, nàng tự nhủ tại sao trước đây lại thích những tên mặt trắng lãng tử như Tư Không Trọng Kiều, thật mỏng manh ẻo lả. Thân hình như chủ nhân đây mới xứng là chỗ dựa tốt cho nàng chứ.
“ Giúp ta chăm sóc nó đi nào.” Trong lúc nàng vẫn còn đang suy nghĩ miên man thì một vật thể to dài gân guốc nằm ở giữa háng của hắn đã gác lên trên mặt đẹp của nàng.
Chỉ mới hít một hơi vị cương dương thuần túy đã khiến âm hộ nàng lập tức cao trào, tim đập nhanh bấn loạn, vẻ mặt nàng dại ra trả lời theo bản năng.
“ Vâng... Ha...a... thiếp sẽ chăm sóc nó chu đáo nhất....”
0 bình luận