Chương 461: Dự yến

Chu Cương Liệt dẫn đầu cùng ba vị tuyệt sắc mĩ nhân mỗi người một vẻ tiến vào đại sảnh, đám hạ nhân hầu cận nhất là bọn nam tử cứ phải gọi là lé mắt mà nhìn. Gặp được tiên nữ giáng trần đã là hiếm thế mà mấy ngày nay trong phủ xuất hiện cả một nhóm ai nấy đều quốc sắc thiên hương. Lâm Vấn Thiên và Lâm Phàm đã sớm đứng đợi, vừa thấy hắn liền đi tới kính cẩn chắp tay. “ A, tiền bối đến rồi, mời ngài cùng nhị vị phu nhân vào trong, cả Liễu tiên tử nữa, được đệ nhất mĩ nhân Nam Hải cùng dự yến quả là phúc phần cho Lâm mỗ.” “ Lâm đạo hữu quá lời rồi, Như Yên chỉ là một người mang tội bị bắt tới đây, đâu dám khiến các vị phải tiếp đón.” Liễu Như Yên vẫn giữ rất tốt phong độ thảo mai dịu dàng của mình làm cha con Lâm gia cứ gọi là say mê đứ đừ. “ Những người còn lại đâu rồi?” Chu Cương Liệt nhìn quanh, trong sảnh chỉ có mấy bàn tiệc đã bày biện sẵn. “ Các nàng là phụ nữ tất nhiên rườm rà váy áo phấn son hơn nam nhân chúng ta rồi, haha, mời tiền bối cùng các vị phu nhân vào nhập tiệc trước, mời Liễu tiên tử.” Lâm Vấn Thiên làm tốt bổn phận chủ nhà dẫn đầu mọi người tới vị trí đã được sắp xếp sẵn. Chu Cương Liệt cùng Tiểu Thiện và Lạc Thủy ngồi chung một bàn dài, Liễu Như Yên tuy cũng muốn ở bên cạnh hắn nhưng nàng biết ở đây không tiện thể hiện tình cảm vậy nên đành phải theo sắp xếp ngồi bàn kế cận. Hạ nhân đều được cho lui xuống, hôm nay là một bữa tiệc kín, có vài thứ người ngoài không nên biết sẽ tốt hơn. Ngay khi mọi người đã an toạ thì từ đằng sau cả một bầy oanh oanh yến yến đang nói cười rộn rã bước ra, sự xuất hiện của các nàng đã khiến hầu hết mọi người trong sảnh phòng đều ngạc nhiên trố mắt. Đầu tiên là vị nữ cường nhân Hà Vân Khánh đảo chủ Mặc Ngọc Đảo, nàng không mang bộ dáng chó cái như khi nãy mà đã quay trở lại với cách ăn diện gợi cảm lúc trước, bộ áo bó sát cơ thể tôn lên những đường cong lồi lõm đầy đủ, váy xẻ sâu đưa đôi chân dài miên man ra. Kế bên là Hà Yên phu nhân của Lâm Vấn Thiên, nàng so với mẹ mình càng là hở bạo hơn, bộ đồ nàng mặc giống như áo sườn xám sát nách, đôi tay thon thả với làn da trắng như mỡ đông hoàn toàn khoe ra, bên dưới váy càng là ngắn trên đầu gối, tà xẻ cao tận eo, đôi chân mang giày cao gót với quần tất màu da. Theo sau là vị Phiêu Miểu cung chủ Lữ Huyên, nàng này không cần phải sửa lại cách ăn mặc, cơ bản đã gợi dục sẵn rồi, váy ngắn cũn cỡn, áo trễ vai khiến cặp dưa như sắp lòi ra tới nơi. Bắc Cung Nhược Giai, Lãnh Nhược Hy và Lâm Gia Tuệ cũng đã thay đổi trang phục, vẫn là váy cổ điển sang trọng đẹp mắt nhưng lại hở hang và ngắn hơn lộ ra từng mảng da thịt, đặc biệt là vị minh châu Cổ Đảo cuồng khoả thân kia, bộ đồ của nàng mỏng tang đến mức lờ mờ có thể thấy cả áo yếm và quần lót bé xíu. Đám nữ nhân đi tới với bộ dáng hết sức tự nhiên cúi chào Chu Cương Liệt và hai vị phu nhân sau đó ngúng nguẩy mông đít quay về chỗ ngồi. “ Xì, sao lại ăn mặc xấu hổ như vậy chứ? Đúng là đám nữ nhân xung quanh chàng không ai đàng hoàng hết.” Tiểu Thiện bĩu môi khẽ ghé tai hắn chê trách, một cô gái ngây ngô thánh thiện như nàng nhìn thật không vừa mắt thứ dâm nữ phô bày da thịt như này. “ Haha, ta lại thấy rất đẹp đó chứ, nương tử đừng nên quá suy nghĩ chủ quan cổ hủ như vậy, nét đẹp nguyên thủy nhất của người con gái không phải chính là dung mạo, da thịt hay sao. Ở thế giới của ta nữ tử ăn vận còn táo bạo hơn nhiều, có nàng còn chỉ mặc mỗi nội y thậm chí không cần để ý bao nhiêu ánh mắt thế tục hoàn toàn hoà mình vào thiên nhiên nữa cơ.” Mọi người đều lắng tai nghe hắn nói, thế giới của Chu đại tiên chắc hẳn ý nói tiên giới rồi, không lẽ những tiên nữ trên kia đều là mát mẻ tự nhiên đến độ khoả thân không sợ bị phán xét hay sao? Cũng phải, họ đã là tiên chí cao chí thượng thì ai dám dị nghị những gì họ làm, có ở truồng ra đường cũng là điều hiển nhiên. Họ đâu biết thế giới mà Chu Cương Liệt nói tới là ở kiếp trước, thời hiện đại đầy rẫy mấy em gái ăn mặc gợi cảm phô bày da thịt thậm chí mặc bikini đi ra đường, có nàng còn bạo hơn lột sạch đồ thả rông nơi công cộng nữa. “ Ui, như thế thì xấu hổ chết, thiếp hiểu rồi, thiếp xin lỗi vì đã dùng ánh mắt trần tục cổ hủ đánh giá.” Tiểu Thiện nhân hậu dễ bị gạt lập tức hướng mấy nữ nhân kia ra vẻ biết lỗi. Liễu Như Yên thì chỉ tập trung nghe ngóng, chủ nhân thích nữ tử ăn mặc thoáng đãng mát mẻ, vậy thì nàng cũng nên cố gắng một chút để lấy thiện cảm mới được. “ Lâm mỗ kính tiền bối một ly, cảm tạ ngài thời gian qua đã giúp đỡ gia đình chúng ta rất nhiều thứ, quả thực không có ngài thì vợ chồng vãn bối còn không biết ngày tháng nào mới trùng phùng với Phàm nhi. Ngài còn giúp Tây Hải tránh thoát khỏi chiến loạn đại hoạ do tên tiên nhân kia gây ra nữa, ơn đức này cao như trời bể chúng ta không sao đền đáp nổi.” Lâm Vấn Thiên đứng lên nâng cốc, mọi người cũng đồng loạt hướng Chu Cương Liệt mà kính rượu. “ Haha, chút chuyện đó nào có đáng là gì, các ngươi trước sau đều là bằng hữu thân thiết với ta đừng nên câu nệ quá nhiều ơn nghĩa, nào, cạn ly.” Mọi người theo lời hắn nâng cốc uống một hơi cạn hết, Chu Cương Liệt âm thầm nhìn qua Liễu Như Yên mặt hơi phiến hồng vì rượu mạnh mà âm thầm cười khẽ. Yến tiệc cũng theo đó bắt đầu, mọi người đều vui vẻ ăn uống trò chuyện bỏ qua hết những hiềm khích hận thù khi trước, cũng không ai nhắc tới việc việc Liễu Như Yên từng muốn moi xương tủy của Lâm Phàm luyện đan, họ đều đã được Chu Cương Liệt dặn dò kĩ đối với nàng ta phải tận tình thân thiện, còn muốn trả thù thì chờ đến khi hắn biến nàng thành kĩ nữ rồi tha hồ để họ lăng nhục. “ Tiền bối tính xử lý tên kia như thế nào? Hắn dù gì cũng là tiên nhân, không biết trừ khử rồi có động tới kẻ chống lưng phía sau hay không?” Hà Vân Khánh vắt chéo chân dài tò mò hỏi. “ Yên tâm, ta nhất định không để hắn có cơ hội quay lại hoạ hại Tây Hải, cũng chẳng cần sợ ai trả thù.” Chu Cương Liệt khẳng định chắc nịch. Tư Không Trọng Kiều là đồ đệ của Bồ Đề tổ sư, trước khi rời sư môn đã được dặn kĩ nếu gây ra tai hoạ thì sống chết tự chịu. Vậy nên Chu Cương Liệt có giết tên kia thì cũng không khiến Bồ Đề ra tay trả thù, để chắc ăn hơn thì lúc giết dùng bí ẩn che giấu hành tung bản thân đi là được. “ Chuyện này Như Yên cũng cảm thấy có một phần lỗi của mình, bởi do đơn phương yêu thích ta nên hắn mới bày mưu cùng thủ hạ hãm hại các vị, tiểu nữ xin chân thành tạ lỗi với các vị.” Liễu Như Yên lúc này chợt đứng lên cúi đầu kính cẩn. “ Ài, tiên tử cũng có nỗi khổ của mình, mọi chuyện vẫn chưa gây ra hậu quả đáng tiếc gì, vậy thì cứ cho qua đi.” Lâm Vấn Thiên đại diện mọi người đáp lời nhưng nội tâm thì lại khẽ cười gằn, cho qua thế nào được, đợi tiền bối thu cô vào tay rồi thì tương lai Liễu tiên tử đệ nhất mĩ nhân Nam Hải cũng chỉ là một con kĩ nữ tùy ý hắn phân phối. “ Cảm tạ mọi người đã rộng lượng, tiệc hôm nay không có nhạc tấu cũng sẽ vô vị, để tiểu nữ đàn một khúc góp vui cũng xem như tỏ lòng thành tạ tội với mọi người vậy.” Nàng ngồi xuống lấy ra cổ cầm quen thuộc của mình. “ Liễu tiên tử đã có lòng vậy chúng ta cũng không ngại biểu diễn một tràng vũ khúc giúp vui cho tiên nhân và cả yến tiệc.” Hà Vân Khánh cầm đầu đứng lên, theo sau đó là Hà Yên, Lữ Huyên, Lãnh Nhược Hy và Bắc Cung Nhược Giai. Lâm Gia Tuệ chỉ biết lắc đít nguẩy mông nên không tiện đi lên làm xấu mặt. Tiếp sau đó giữa đại sảnh là tràng cảnh năm vị mĩ nhân mỗi người một vẻ duyên dáng yêu kiều thướt tha thi triển vũ khúc, đám nam nhân từ Chu Cương Liệt tới cha con Lâm gia đều không thể rời mắt dõi theo từng cái đưa tay nhấc chân, vòng eo mảnh khảnh uốn éo, các nàng là thuần túy biểu diễn vũ đạo chứ không phải hẩy lồn lắc vú như lúc trước. Mấy bộ váy áo ngắn ngủn hở bạo càng làm vũ điệu của các nàng thêm phần cuốn hút. Liễu Như Yên vừa say sưa theo âm luật vừa âm thầm quan sát hết biểu cảm của Chu Cương Liệt vào mắt, hắn trông vô cùng thích thú với những trang phục hở hang của mấy nữ nhân kia. Muốn đạt được cảm tình của hắn nàng cũng phải thay đổi bản thân, tuy hơi xấu hổ nhưng có vẻ cũng không thành vấn đề.
0 bình luận
aaa