Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 460: Tận dạ thật tâm
“ Hửm? Chó cái này tới đây từ khi nào?” Chu Cương Liệt nhìn qua Hà Vân Khánh đang vui sướng bò trên đất dáng điệu không khác gì con chó thật.
“ Tầm một canh giờ trước, vừa về tới đã nứng lồn đến chịu không nổi một hai bắt cha con vãn bối phải chơi nàng ta, Phàm nhi dứt khoát cho cả nàng lẫn tiện nô kia thành hai con mẫu cẩu, trông cũng thật hợp mắt haha.” Lâm Vấn Thiên đáp.
Sau khi đi một vòng triển lãm, Lâm Phàm mới cho phép hai đầu chó mẹ bỏ đi rọ mõm, Lữ Huyên liếc qua nhìn vị Thập Vương đồng cấp với mình đang rất nhập tâm vào vai súc vật hết sủa lại nguẩy mông.
Nàng không ngờ Hà Vân Khánh cũng có một chân trong chuyện loạn dâm gia đình này, cô ta dù gì cũng là nữ cường nhân hàng đầu Tây Hải, thế mà lại chịu làm chó mẹ cho con rể và cháu trai của mình.
“ Ngươi nhìn ta bằng ánh mắt dè bỉu đó là sao? Chê ta làm chó có đúng hay không? Hứ, nhìn lại bộ dạng tú bà nhà ngươi đi, cũng chó không kém gì ta đâu, sau này chuyên tâm mà làm nô lệ đi.” Hà Vân Khánh bắt gặp ánh mắt của Lữ Huyên đang khinh bỉ mình thì lập tức phản pháo ngay.
Lữ Huyên chỉ liếc mắt sau đó không nói gì thêm, đúng là hiện tại nàng cũng đâu khác gì Hà Vân Khánh, cùng là hai con chó nuôi của Lâm Phàm, tư cách đâu mà chê bai người ta.
“ Tốt, tập trung đầy đủ rồi thì nghe ta nói kế hoạch mà thực hiện.” Chu Cương Liệt vỗ bàn tay tập trung sự chú ý của mọi người sau đó một hơi nói về tính toán của mình.
“ Yến tiệc? Ôi trời, chủ nhân nếu muốn thu phục Liễu Như Yên đó chẳng phải chỉ cần dí cặc địt cho cô ta tung lồn nát cúc, chơi đến khi nữ nhân giả tạo đó thuần phục là được rồi, sao phải bày lắm trò.” Hà Vân Khánh thắc mắc.
“ Như vậy thì còn gì thú vị chứ, cứ theo kế hoạch ta vạch ra mà làm, xong việc này chúng ta có thể mở kĩ viện được rồi.” Chu Cương Liệt phét vào mông đít chó mẹ này mấy phát vì cái tội nói leo.
“ Đã rõ thưa tiền bối, chúng ta đi sắp xếp thiết yến ngay.”
“ Khoan đã, đem thứ này bố trí vào trong rượu của Liễu Như Yên.” Hắn đưa cho Lâm Vấn Thiên một loại dược thủy màu hồng nhạt, tuy không biết là gì nhưng họ Lâm vẫn vâng dạ tuân theo, hắn là biết thứ này chắc chắn dùng để đối phó Liễu tiên tử kia rồi.
Dặn dò đâu đó xong xuôi Chu Cương Liệt liền thong dong quay về phòng báo với Tiểu Thiện và Lạc Thủy chuẩn bị đi ăn tiệc. Sau đó hắn lại đi tới phòng của Liễu Như Yên, phải xem sau giấc mơ đêm qua thì nàng có thay đổi gì hay không.
Vừa nghe tiếng của hắn thì vị tiên tử vốn nhẹ nhàng thanh thoát kia vội vội vàng vàng mở cửa ngay, vẻ mặt của nàng nhìn hắn đã khác với hôm qua, gò má có chút phiến hồng, đôi mắt như biết cười.
“ Chu đại tiên mới sáng sớm đã nhớ đến dành chút thời gian ghé thăm tiểu nữ, Như Yên thật lấy làm vinh hạnh.”
Nàng mời hắn vào trong, cử chỉ cũng dịu dàng chân thật hơn, hắn liếc mắt nhìn điểm dâm dục trên đầu của nàng đã đạt tới 45 mà hài lòng không thôi. Chỉ một giấc mộng đã làm vị tiên tử hai mặt này chịu mở lòng mình hơn, như thế mới tốt a.
“ Đêm qua nàng ngủ có ngon không? Sao ta thấy khoé mắt nàng hơi đỏ?” Chu Cương Liệt giọng điệu quan tâm hỏi han.
“ Ưm, đã khiến Chu đại tiên nhìn thấy hình ảnh xấu của tiểu nữ rồi, quả thực hôm qua ta có một giấc mơ kì lạ, không biết nên gọi là mộng đẹp hay là ác mộng, điều đó khiến Như Yên khó lòng an giấc.”
Sau đó nàng rất nhiệt tình kể lại giấc mộng của mình, Chu Cương Liệt nghiêm túc tập trung lắng nghe, thi thoảng còn ra vẻ gật gù. Nàng này đối với hắn đã nảy sinh yêu thích tin tưởng nên mới chịu thành thật như vậy.
“ Chu đại tiên, người ta nói giấc mơ thường đi kèm điềm báo... ngài là tiên nhân liệu có nhìn ra huyền cơ gì hay không? Thiếp sợ lắm.” Liễu Như Yên đôi mi khẽ cụp xuống hơi u sầu, một bộ dáng tội nghiệp khiến bất cứ nam nhân nào cũng thương tiếc.
“ Không phải còn có ta hay sao? Dù trong mơ hay ngoài đời thực ta đều sẽ ở bên bảo vệ cho nàng, tên Tư Không Trọng Kiều kia không nhấc nổi sóng gió lần nữa đâu, nàng chớ lo lắng.” Hắn tiến tới gần nắm lấy bàn tay của nàng mà vuốt ve, Liễu Như Yên cũng không hề kháng cự hành động này còn khẽ tựa đầu vào người hắn như tìm chỗ dựa tinh thần.
“ Chu đại tiên, tiểu nữ xin lỗi vì trước đây đã từng muốn tính kế lợi dụng ngài, nhưng bây giờ ta đã nhận ra rồi, ngài chính là người đàn ông xứng đáng để ta trao trái tim này, Như Yên biết ngài đã có nương tử, nhưng ta vẫn muốn được ở bên cạnh ngài, làm thiếp làm nô gì ta cũng chấp nhận. Chỉ cần ngài quan tâm đến tiểu nữ, san sẻ chút yêu thương thì Như Yên đã mãn nguyện rồi. Ngài chấp nhận ta có được không?”
Đây là lời chân thật từ tận tâm can của nàng, bị Hỗn Loạn Tâm và cả sắc dục bổn nguyên tác động đã làm tâm tính của nàng thay đổi, giấc mơ đêm qua lại như một sự kích thích khiến nàng hoàn toàn sống thật với bản thân hơn.
Trước lúc Chu Cương Liệt đến thì Liễu Như Yên luôn trong tâm trạng thập phần thấp thỏm, nàng đã suy nghĩ rất nhiều cách để có thể bày tỏ với hắn, nhưng vì trí lực đã bị giảm sút khiến nàng không thể quyết định được gì, cuối cùng chỉ có thể chọn cách nói thật lòng mình.
“ Được giai nhân yêu thương làm sao ta có thể chối từ, chỉ là sợ sẽ ủy khuất cho nàng, chúng ta chỉ vừa gặp ít lâu, còn là quan hệ đối địch, nàng chấp nhận chuyện này sao?” Chu Cương Liệt vẫn giả vờ đắn đo.
“ Thiếp không quan tâm tới điều đó, thiếp và tên kia không có quan hệ gì cả, Chu đại tiên ngài mới là chân ái, là chỗ dựa mà thiếp cần chứ không phải tên kia. Như Yên cũng không dám cầu Chu đại tiên phải dốc hết lòng yêu thương ta, chỉ cần ngài đừng bỏ rơi thiếp, cho thiếp chỗ nương tựa là đã mãn nguyện lắm rồi.”
Vào thời khắc này, điểm dâm dục của Liễu Như Yên đã chính thức đạt đến 50, nàng đối với hắn đã thật dạ hết lòng. Chu Cương Liệt cũng không ngờ Hỗn Loạn Tâm kia lại bá đạo như vậy, biến một vị tiên tử thanh cao mưu mô giả tạo trở thành một tiểu nữ nhân yếu đuối mềm xốp như nước.
“ Thậm chí là làm tình nô cho ta nàng cũng chấp nhận sao?” Hắn nâng cằm nàng lên nhìn thẳng dò hỏi.
Liễu Như Yên lòng hơi run lên, nàng biết làm tình nô là như thế nào, nhưng không hiểu tại sao nàng lại không hề phản cảm với lời của hắn.
“ Chỉ cần được ở bên ngài, thiếp nguyện ý làm nô.” Nàng nhẹ nhàng nói, vẻ mặt si mê hấp háy mắt.
Chu Cương Liệt cũng không nói gì thêm, hắn cúi đầu xuống, Liễu Như Yên trong lòng mừng rỡ đến nhảy nhót, như vậy là ngài ấy đã đồng ý, nàng cũng nhanh chóng nâng cánh môi ướt át mềm mại của mình lên. Nụ hôn đầu của vị tiên tử lãnh diễm hôm nay đã được trao cho nam nhân như thần minh này.
Hai bờ môi say sưa quấn quýt lấy nhau, lưỡi Chu Cương Liệt lòn vào trong khoang miệng đuổi bắt lấy chiếc lưỡi nhỏ thơm mềm của nàng, Liễu Như Yên sau ít phút ngập ngừng cũng đã nhiệt tình đáp lại chủ động dâng lưỡi ra cho hắn hút nút.
Nàng ngồi hẳn vào lòng hắn, phía trên hai người nút lưỡi nhau, bên dưới thì bàn tay hắn theo thói quen loạn động sờ mó nắn bóp lấy cặp ngực nảy nở của nàng, còn luồn tay vào sâu bên trong se se núm vú khiến nàng ưm lên mấy tiếng.
Một khắc đồng hồ sau thì hai người mới thoả mãn mà rời môi nhau. Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật với nam nhân làm Liễu Như Yên nội tâm thập phần cảm xúc mới lạ, vừa xấu hổ nhưng lại muốn thêm nữa.
“ Chu đại tiên, thiếp vui lắm.”
“ Sao còn gọi là Chu đại tiên, đã chấp nhận làm tình nô cho ta rồi thì phải đổi cách xưng hô sao cho ta nghe êm tai coi nào.” Hắn véo má nàng một cái.
“ Chủ... chủ nhân, tiện thiếp Liễu Như Yên sau này sẽ nguyện theo ngài làm nô suốt đời suốt kiếp.” Nàng đỏ mặt cúi đầu lí nhí nói.
“ Tốt a, thật ngoan quá.” Chu Cương Liệt hưng phấn bế lấy nàng đặt nằm lên bàn trà chuẩn bị hành sự, nàng cũng hết sức phối hợp nâng người để hắn kéo áo ra.
“ Cốc cốc...”
Vào lúc hai người đang định tiến xa hơn thì bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa cắt ngang.
“ Ai...ai đó?” Liễu Như Yên ngập ngừng ngồi dậy hỏi.
“ Phu quân có ở bên trong không? Chàng nói đi dự yến sao lại lâu như vậy?” là thanh âm nhẹ nhàng thánh khiết của Tiểu Thiện.
“ Ầy, coi đầu óc ta kìa, Lâm Vấn Thiên lúc nãy có tới mời chúng ta thiết yến, nàng mau chỉnh lại y phục rồi cùng ta đi nào.”
“ ...” Liễu Như Yên hơi xụ mặt, vào lúc quan trọng thế này vậy mà lại bị phá đám, cô nàng chính thất kia là cố tình gây khó dễ có phải hay không? Nhưng nàng cũng không dám tỏ thái độ gì vội vàng đứng lên chỉnh sửa váy áo cùng trang điểm.
Hắn mở cửa đi ra ngoài đã thấy Tiểu Thiện chống nạnh cố gắn nhòm ngó vào bên trong, Lạc Thủy chỉ biết cười khổ đứng bên cạnh.
“ Nàng làm gì vậy?”
“ Hừ, chàng làm gì trong đó mà lâu như thế? Có phải lại cùng tiên tử kia tằng tịu hay không? Người chàng toàn mùi của cô ta kìa. Hôm trước chàng còn mắng cô ta là giả tạo xấu xa lừa tình, còn chê tên tiên nhân kia ngu ngốc, vậy mà nay chàng cũng bị ả đó dắt mũi rồi hay sao? Có biết xấu hổ hay không?
Hừm, thiếp không cấm chàng có tình nô hay nữ nhân mới nhưng nhất quyết cô gái đó phải thật dạ tận tâm với chàng, còn nếu có ý nghĩ lừa gạt chiếm tiện nghi thì đừng hòng qua mắt được thiếp.”
Tiểu nương tử phụng phịu trách móc một tràng, còn đưa mũi hít hít ngửi ngửi.
“ haha, hiểu lầm mà thôi, Liễu tiên tử cũng chẳng qua là bị tên kia đơn phương đeo bám, ta đã điều tra kĩ rồi, nàng ấy không xấu xa đến vậy đâu.” Chu Cương Liệt gãi đầu nói đỡ cho Liễu Như Yên.
“ Chu phu nhân đừng nên trách lầm đại tiên, tất cả là do Như Yên trước đây không tốt, nhưng bây giờ tiểu nữ đã rất hối hận, lại được ngài ấy thấu hiểu thương tình mà xá tội. Như Yên nguyện đời này kiếp này hầu hạ đại tiên để chuộc lại lỗi lầm của mình, còn mong phu nhân lòng dạ cao thượng chấp nhận cho tiện nô này.” Lúc này Liễu Như Yên đã chỉnh trang xong nhẹ nhàng bước ra cúi đầu tha thiết.
Tiểu Thiện chớp chớp cặp mắt trong veo ngó tiên tử trước mặt từ đầu đến chân sau đó khẽ gật đầu.
“ Ừm, rất thành thật, không lừa dối như lúc trước, vậy thì được. Chỉ cần tiên tử không có ý đồ xấu với phu quân thì ta cũng không ý kiến.”
“ Đa tạ phu nhân đã thấu hiểu.” Liễu Như Yên rất biết cách đối nhân xử thế liền cúi đầu kính trọng, mặc dù nữ tử trước mặt là phàm nhân nhưng dù gì cũng là bà cả trong nhà, phận tình nô như nàng cần phải có đủ lễ phép.
“ Được rồi, đã là người một nhà thì không cần lễ tiết câu nệ, mau đi dự yến thôi.” Chu Cương Liệt nắm lấy bàn tay cả hai nàng dắt đi, Lạc Thủy tủm tỉm cười duyên theo sau, lại một nữ tử tuyệt trần rơi vào ma trảo của chủ nhân rồi.
0 bình luận