Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 456: Nhất tiếu khuynh thành
Là một kẻ đến từ thời hiện đại, Chu Cương Liệt quá quen với loại nữ nhân này rồi. Sống giả tạo, xây dựng hình ảnh đẹp đẽ hoàn mỹ khiến bọn đàn ông say mê đứ đừ rồi sẽ thi nhau dâng hiến bao nhiêu của cải vật chất cho các nàng.
Khi còn là một tên tội phạm ngoài vòng pháp luật hắn cũng đã hiếp không ít loại gái tương tự, thậm chí còn từng bắt cóc một cô nàng hot girl được cho là thần tượng của giới trẻ, trong lúc theo dõi hắn đã thấy cô ta qua lại với rất nhiều gã đàn ông giàu có khác nhau. Bằng cái mác xinh đẹp dịu dàng thanh thuần đó, cô ta đã kiếm bộn tiền cho mình, hưởng thụ cuộc sống sang trọng.
Và tất nhiên Chu Cương Liệt ghét nhất loại đàn bà này, vậy nên sau khi bắt được hắn đã gian dâm cô ta suốt một tuần trời, sau đó lột sạch quần áo treo cô ta trần truồng lên trước một trung tâm thương mại. Còn viết hết tội trạng của hot girl đó trên khắp bụng, đùi và cả mu lồn. Khỏi phải nói lúc đó cả xã hội và dân mạng dậy sóng như thế nào.
Những tưởng chỉ có thời hiện đại mới xuất hiện những cô gái thực dụng giả tạo không ngờ đến thế giới tu tiên cũng gặp được Liễu Như Yên, hắn không tiếc cho những nữ nhân của mình bất cứ thứ gì, nhưng đối với loại người như cô ta hắn nhất định phải dạy cho một bài học, trên đời không có bánh ngon nào miễn phí cả, vọng tưởng dùng lời ngon tiếng ngọt cùng nhan sắc để dụ dỗ hắn?
Và nếu chỉ đơn giản biến Liễu Như Yên thành tình nô thì không có gì thú vị, hắn đã có một kế hoạch tỉ mỉ cho cả nàng ta và tên si tình ngu dốt Tư Không Trọng Kiều trong tù kia. Để xem khi thấy người mình yêu không còn là tiên tử thanh cao diễm lệ ngọt ngào như mật đào thì tên kia có còn mù quáng để thích nữa hay không.
Hắn không định ngay lập tức biến nàng ta thành tình nô quy phục mà sẽ làm từ từ từng bước, để tên kia chứng kiến người yêu mình thay đổi theo từng ngày. Phải hành hạ tâm trí hắn, cuối cùng mới khiến hắn sụp đổ hoàn toàn. Đây là sự trừng phạt vì ngày đó hắn dám ra tay với Tiểu Thiện và Lạc Thủy khiến Chu Cương Liệt suýt thì tâm trí vỡ vụn. Ngay từ đầu hắn đã không hề có ý định tha cho Tư Không Trọng Kiều, còn Liễu Như Yên, chẳng qua là món đồ chơi sang trọng, đùa nghịch chán thì vứt cho cha con Lâm gia, chắc chắn họ sẽ rất vui lòng có một tình nô tiên tử như vậy a.
Sắc dục bổn nguyên càng hoà nhập vào thân thể thì Chu Cương Liệt càng hiểu rõ hơn rất nhiều thứ mà nó có thể làm, đây có lẽ là cơ duyên lớn nhất hắn từng sở hữu. Mấy ngày trước hắn thức tỉnh thần thông của Tham Lang càng là nghiệm ra nhiều pháp thuật của Tinh chủ, trong đó có một thứ rất phù hợp để làm sa đoạ Liễu Như Yên.
Lúc này, nàng ta đã kết thúc tấu nhạc, Chu Cương Liệt vỗ tay nức nở khen tặng, nàng cũng e thẹn khẽ mỉm cười duyên dáng. Hắn khẽ xoa nhẹ hai ngón tay sau đó một luồng tiên vụ vô sắc âm thầm rơi vào trong tách trà của Liễu Như Yên nhưng nàng lại không hề hay biết.
“ Hồng nhan vì ta gãy một khúc, ta cũng vì hồng nhan mà lấy trà thay rượu, mời nàng.” Chu Cương Liệt sảng khoái nâng ly trà thơm uống cạn, nàng cũng phụng bồi tế nhị nâng mép khăn che lên khẽ nhấp môi. Hắn cũng chỉ cần như thế, tiên vụ kia đã theo nước trà đi vào trong người Liễu Như Yên một cách thầm lặng.
Hai người tiếp tục trò chuyện đối ẩm, Chu Cương Liệt kể cho nàng nghe đủ thứ chuyện trên trời dưới đất chọc cho giai nhân vui vẻ cười không ngớt, Liễu Như Yên dần dần cảm nhận, người đàn ông trước mặt này cũng thật thú vị, rất biết cách tạo bầu không khí khiến nữ nhân thoải mái.
Điểm dâm dục của nàng cũng từ 5 dần nhích lên đến 10, cơ mà không phải tự nhiên nàng này đổi tính có hảo cảm với hắn mà là do Chu Cương Liệt dùng lực lượng bổn nguyên dẫn dắt khiến tâm lý của Liễu Như Yên thả lỏng, nàng tập trung vào cuộc trò chuyện của hai người chứ không còn suy tính mưu đồ thành ra mới khiến điểm số tăng chút ít.
Bản thân nàng cũng tự cảm nhận vị tiên nhân trước mặt này có cái gì đó cuốn hút nàng, khiến nàng dần sinh ra suy nghĩ muốn thân cận hắn, nghe hắn nói nhiều hơn.
“ Liễu tiên tử, nàng có nhan sắc thật sự xinh đẹp hơn cả tiên nga trên trời, nó làm ta say đắm chỉ muốn mãi ngắm nhìn. Khổng tước xinh đẹp nhất là khi nó xoè đuôi, tại sao nàng không bỏ đi khăn lụa, khoe trọn vẹn dung nhan của mình cho thiên hạ thấy thế nào là nhất tiếu khuynh thành diễm áp quần phương?” hắn đưa ánh mắt ấm áp nhẹ nhàng gợi ý.
“ Chu đại tiên thấy như vậy thật sao? Ưm... tiểu nữ quả thực bất kính khi cứ che mặt như thế này. Được, Như Yên nghe theo ngài.” Nói rồi nàng nhẹ nhàng kéo khăn lụa xuống đặt trên bàn, sau đó môi xinh hé mở nở một nụ cười tươi toả nắng.
Chu Cương Liệt hơi ngẩng người sau đó bạo dạn cầm lấy khăn lụa đưa lên mũi ngửi, mùi hơi thở thơm lừng vẫn còn vương vấn trên miếng vải mỏng.
“ A! Chu đại tiên người thật xấu bụng, sao lại có thể làm như vậy? Ngượng chết người ta mất.” Liễu Như Yên cũng không ngờ tới hành động này của hắn, hai má phớt hồng đưa tay muốn giành lại khăn lụa nhưng Chu Cương Liệt đã nhanh tay cất vào ngực áo, nàng bị hụt đà lập tức ngã vào vòng tay của hắn.
Hai người ôm sát rạt, cặp dưa thịt đàn hồi tròn trịa ép vào người hắn, tay nắm tay, mặt cũng rất gần tới nỗi hai chóp mũi chạm nhẹ vào nhau.
“ A, tiên nhân, ngài đã thề không chạm vào tiểu nữ cớ sao lại nuốt lời?” Liễu Như Yên giật thót vội lui ra ngồi ngay ngắn, đôi mắt đẹp nhìn hắn tràn đầy thất vọng cùng cảnh giác.
“ Ài, cái gọi là ‘Nhất tiếu khuynh nhân thành, tái tiếu khuynh nhân quốc’ chắc cũng chỉ tới thế này, Liễu tiên tử xin chớ hiểu lầm, ta chỉ muốn đỡ nàng mà thôi, nụ cười của nàng quả nhiên như rượu ngon ủ lâu năm khiến ta say đắm đến thất thần rồi.”
( Cười lần thứ nhất khiến thành quách nghiêng ngả, cười lần thứ hai khiến quốc gia sụp đổ.)
Nghe câu khen ngợi tận đáy lòng kia của hắn, tâm tình đang giận hờn của nàng bỗng chốc bay biến đâu mất, nét ngài cũng dịu lại, môi cong lên cười e lệ.
“ Tiên nhân quá khen làm tiểu nữ xấu hổ không dám nhận.”
Nhìn điểm dâm dục của nàng lại từ từ tăng lên 15 Chu Cương Liệt khá hài lòng, hai người tiếp tục trò chuyện thêm một canh giờ nữa thì Chu Cương Liệt mới đứng dậy cáo từ.
“ Nếu Liễu tiên tử thấy nơi này gò bó có thể ra ngoài đi dạo, ta không hạn chế tự do của nàng đâu. Với lại ta nghĩ nàng cũng nên đi thăm kẻ si tình kia, tính mạng của hắn ta chắc chắn không thể lưu lại, nàng tranh thủ thời gian còn lại có thể cùng hắn nói vài lời xem như không phụ đoạn tình cảm đơn phương kia của hắn.”
“ Như Yên đã rõ, ta và hắn chỉ đơn giản là quen biết, không hề có tư tình, xin Chu đại tiên yên tâm.” Nàng khẽ cúi người chào, Chu Cương Liệt hài lòng quay người rời đi.
Liễu Như Yên nhìn theo bóng lưng hắn bước dần xa rồi khẽ thở dài đóng lại cửa, hôm nay quả thật nàng hơi thất thố rồi, Tư Không Trọng Kiều kia theo đuổi hơn hai trăm năm nhưng còn chưa từng cầm được bàn tay ngọc của nàng, vậy mà lại để người họ Chu này ôm trọn cơ thể còn suýt hôn lên nữa.
Chu Cương Liệt chắp hai tay sau đầu rảo bước thoải mái, tâm trạng cũng hả hê vô cùng, kế hoạch khiến Liễu Như Yên sa ngã bước đầu xem như thành công.
0 bình luận