Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 449: Toan tính của Liễu Như Yên
“ Ting ting... Đã kết toán xong phần thưởng triệu hoán nguyên liệu phục sinh Chân Hoàng, kí chủ nhận được: Cửu Diệu Phượng Thạch, Nhánh Ngô Đồng Thụ, Chân Hoả bản nguyên và Phượng Hoàng Sào.”
Chỉ chốc lát sau màn hình hệ thống lại lần nữa xuất hiện cùng một loạt vật phẩm hiện lên, Chu Cương Liệt đang ôm ấp nương tử cùng tiểu thiếp thấy vậy thì háo hức tập trung chú ý.
“ Hửm, số vật phẩm này hình như có chút sai lệch với những nguyên liệu trước đây ngươi nói ta biết để phục sinh Chân Hoàng? Chuyện này là sao vậy Yêu Dục?” hắn vuốt ria mép thắc mắc.
“ Tất nhiên, những nguyên liệu này toàn là hàng Chuẩn Thánh, nó thậm chí còn cao cấp hơn thứ chúng ta cần nữa đó, kí chủ nên vui mừng đi. Nếu như chỉ ấp nở bằng nguyên liệu bình thường thì khi sinh ra Chân Hoàng chỉ có thể đạt tới ngưỡng tu vi của Phượng Tổ năm đó là cùng. Nhưng bây giờ đã có số nguyên liệu đỉnh cấp này vậy thì thứ được phục sinh còn có tiềm năng kinh khủng hơn vượt qua cả Phượng Tổ.”
Nghe tiểu tinh linh giải thích mà mắt Chu Cương Liệt mở to sáng rỡ, nội tâm kích động hân hoan khôn xiết, một sủng thú còn kinh khủng hơn Phượng Tổ, thế thì còn mạnh mẽ tuyệt luân đến cỡ nào a, có được nó bên dưới Thánh Nhân hắn còn phải sợ ai nữa?
“ Kí chủ cũng đừng có ý tưởng dựa vào Chân Hoàng để đi ngang thiên hạ, nó tuy có tiềm năng vượt qua Phượng Tổ nhưng vẫn cần rất nhiều thời gian, tài nguyên và công sức nuôi dưỡng mới từ từ thăng tiến được, không phải mới nở ra đã mạnh đâu.” Yêu Dục như hiểu ý nghĩ của hắn nên thẳng tay tạt một gáo nước lạnh.
“ Ài, biết sẽ không có chuyện gì dễ dàng rồi mà, thế bây giờ ấp nở nó ra sao?” Chu Cương Liệt xụ mặt hỏi.
“ Chờ đi đến địa bàn của Mặc Ngọc Đảo rồi tính, nơi này nhiều người mắt tạp không nên hành động tự tiện đâu. Sẵn đây bổn hệ thống nhắc nhở kí chủ, thời gian để Chân Hoàng phục sinh có lẽ sẽ kéo dài rất lâu, khi nó chuẩn bị nở ngài phải tìm cách che dấu khí tức, sau khi có được nó cũng nên điệu thấp mà nuôi dưỡng không cho bất cứ ngoại nhân nào nhìn ra thân phận của nó. Phượng Tổ sống lại là một chuyện kinh thế hãi tục, nếu để các thế lực tiên giới biết về sự tồn tại của nó thì họ sẽ tìm mọi cách để tranh đoạt, thậm chí cả Thánh Nhân cũng sẽ thèm muốn.”
Nghe Yêu Dục nói khiến Chu Cương Liệt rùng mình, cũng phải, một trong ba Tổ Yêu mạnh nhất hồng hoang mà sống lại sẽ là một tin tức chấn động cả Địa Tiên Giới, chắc chắn rất nhiều đại năng tiên giới sẽ muốn có được Phượng Tổ làm thú cưỡi, hắn phải cẩn trọng tuyệt đối mới được.
Lúc này Tiểu Thiện bỗng như sực nhớ ra cái gì vội nhìn ngang ngó dọc rồi ngước lên hỏi hắn.
“ Phu quân, chó trắng đâu mất rồi? Thiếp quên khuấy đi mất.”
Những người biết sự thật nghe nàng nói thì âm thầm liếc qua Hà Vân Khánh, chó cái ở ngay đây chứ đâu.
“ À, lúc nãy tình thế thiên địa hỗn loạn khiến nó sợ hãi chạy đi rồi, ta đã nhờ Lãnh đảo chủ tìm kiếm, chắc chắn không sao đâu, nương tử yên tâm đi.” Hắn xoa đầu nàng bịa chuyện, Tiểu Thiện nghe vậy thì hơi tiếc nuối nhưng cũng không thắc mắc gì nữa.
“ Kĩ nữ ngươi lại đây.” Chu Cương Liệt ngoắc tay gọi, Lữ Huyên đang ngồi phía sau nhanh chóng vui vẻ bò như mèo con tới còn rất ngoan ngoãn cọ mặt vào đùi hắn, chất giọng nũng nịu dâm đãng hỏi.
“ Tiền bối gọi nô gia sao?”
“ Bớt làm mấy hành động lẳng lơ đó trước mặt nương tử ta, ngồi thẳng người lên.” Hắn ghét bỏ đẩy mặt của Lữ Huyên đang muốn rúc vào háng mình ra.
“ Ây da, người ta chỉ muốn thể hiện chút lòng thành thôi mà.” Nàng ta cười lỏn lẻn nhưng cũng rất nghe lời ngồi dậy.
Chu Cương Liệt kế tiếp dùng hai ngón tay đặt lên trán Lữ Huyên sau đó tập trung cảm nhận thăm dò hết một lượt thể nội của cô ta.
“ Hì hì, Chu tiền bối à, hai ngón tay của ngài hình như đặt sai chỗ rồi, nếu như là móc vào chỗ khác thì người ta sẽ rất vui lòng đó.” Tú bà này vẫn theo thói quen giở cái giọng điệu dâm đãng nháy mắt đưa tình với hắn.
“ Xì, yêu nữ không biết xấu hổ.” Liễu Như Yên ngồi ở phía sau vốn tâm trạng đang cực kì tệ vì bị bắt không ưa nổi thứ kĩ nữ tục tằng mở miệng là gợi tình dâm dật nên hừ nhẹ chê bai.
“ Hứ, còn tốt hơn thứ tiên tử lừa tình đào mỏ như ngươi gấp nhiều lần đó, ta làm đĩ nhưng thuần túy thanh cao cũng không có che dấu việc mình bán dâm. Còn Liễu tiên tử thì hay rồi, dùng nhan sắc đưa giá cao dụ dỗ nam nhân đầu tư cho mình, loại người như ngươi người ta gọi là đã làm đĩ còn treo bảng trinh liệt đó haha.” Lữ Huyên không phải dạng vừa liền dùng lời thô tục đốp chát lại.
“ Ngươi...” Liễu Như Yên tức đến muốn hộc máu, một vị tiên tử kiêu sa cao quý như nàng trước giờ làm gì có ai dám dùng lời ô uế như thế để nhục mạ, vậy mà hôm nay đã lọt vào tình huống thảm thương còn bị gọi là đĩ, thật tức chết mà.
“ Bớt có chọc phá lại, để ta tập trung.” Chu Cương Liệt lên tiếng cắt ngang đưa tay vỗ lên mông đít tú bà này mấy phát như trừng phạt.
“ Ừm, hừ, thân thể tràn đầy tạp chất, cảnh giới không ổn định, ngươi đây là tu luyện cái loại công pháp rác rưởi gì? Vậy còn đòi dựa vào tiên khí của ta để ngộ con đường thành tiên?” hắn nhíu mày đánh giá.
“ Ây nha người ta cũng tự biết dùng song tu thải bổ để tu luyện Thái Âm lực sẽ có nhiều di chứng nhưng biết làm sao được, Chu tiên nhân ngài có thể giúp đỡ nô gia hay không?” Lữ Huyên giở giọng nũng nịu hấp háy mắt mong đợi.
“ Trước uống vào đan dược thanh tẩy tạp chất, trùng tu gân mạch cốt cách, sau đó ta sẽ truyền cho một bộ công pháp song tu mới, kết hợp với pháp môn luyện Thái Âm lực sẽ càng khủng bố hơn.”
Phiêu Miểu Cung chủ lập tức nhanh chóng theo lời Chu Cương Liệt mà làm, trước ăn dương căn đan để loại bỏ hết mọi di chứng, sau đó nàng ta được hắn truyền cho Âm Dương Hợp Hoan Công, nàng vui mừng khôn xiết khi được công pháp này. Nó vừa có thể giúp nàng tu hành Thái Âm lực lại không gây hại cho nam tử còn ngược lại giúp bạn tình cùng hưởng lợi, nếu như để tất cả nữ đệ tử tu luyện thì từ nay các nàng sẽ không phải mang tiếng yêu nữ hút dương tinh thải bổ nữa, ngược lại sẽ có rất nhiều đàn ông tự nguyện giúp các nàng tu hành.
“ Đa tạ Chu tiên nhân, cả Phiêu Miểu cung trên dưới đều mang ơn ngài, chúng ta có thể thoải mái vừa tu hành vừa hưởng lấy ái dục mà không sợ bị người đời xa lánh nữa.” Nàng rối rít dụi đầu vào giữa háng hắn hôn lấy hôn để, nếu không ngại ở đây nhiều người có khi đã bạo gan kéo quần xuống mà bú rồi, ực, chỉ chạm sơ qua nhưng nàng biết hàng họ của Chu tiên nhân rất khủng bố a, thèm muốn chết rồi.
Liễu Như Yên ngồi một góc đằng sau âm thầm đảo mắt đánh giá, vị tiên nhân này trông cục mịch thô lỗ tuy không được cái nét anh tuấn trắng trẻo lãng tử như Tư Không Trọng Kiều nhưng ông ta lại rất yêu thương nữ nhân của mình và đặc biệt là giàu chảy mỡ a.
Những thứ ông ta tùy tiện lấy ra đem cho tặng lung tung đều khiến bất cứ Địa Tiên nào ao ước, nào là bí điển ghi chép tâm đắc lãnh ngộ của tiên nhân, rồi tiên dược tăng hơn gấp đôi tuổi thọ, tẩy tủy phạt cốt, còn có pháp bảo các loại.
So với ông ta, những thứ Tư Không Trọng Kiều tặng cho nàng dường như không thể sánh bằng, hừm, cùng là tiên nhân như nhau sao lại có sự chênh lệch nhiều như thế.
Liễu Như Yên đâu hề biết Chu Cương Liệt là có hệ thống, điểm sắc dục do hắn chơi gái tích trữ bây giờ đã lên con số hàng tỷ rồi nên mới mạnh tay chi tiền mua quà tặng như vậy, còn Tư Không Trọng Kiều kia chỉ là một kẻ bị nhốt trong núi tu hành suốt hai trăm năm mới ra đời, căn cơ nông cạn lại không có thế lực thì làm sao giàu có được.
Liễu Như Yên trong lòng bắt đầu hình thành ý nghĩ so sánh, người họ Chu này từ thực lực, tài phú đến địa vị tiên giới toàn bộ đều bỏ xa gã Tư Không Trọng Kiều kia tít tắp. Và hắn hình như cũng rất mê luyến nữ nhân, lúc mất đi hai cái nữ tử xinh đẹp kia hắn điên đến suýt hủy diệt cả Tây Hải. Ừm, nếu như nàng dùng chút thủ đoạn quen thuộc để câu dẫn thì liệu hắn có động lòng sau đó tha mạng cho nàng hay không?
“ Ôi...” nàng khẽ thở dài,cơ thể ngồi bệt xuống trên mây.
“ Liễu tiên tử nàng bị sao vậy?” Tư Không Trọng Kiều đang khoanh chân kế bên thấy giai nhân có vẻ khổ sở nhanh nhảu hỏi han, sau tất cả những gì nàng đối xử với hắn thì tên này vẫn một mực lo lắng cho nàng không chút oán trách.
“ Đan điền thức hải của tiểu nữ bị phong ấn, giờ cơ thể không khác gì phàm nhân, ngồi một chỗ lâu quá khiến ta mỏi người mà thôi.” Nàng hờ hững đáp, giọng lại hơi lớn cốt yếu để người phía trước nghe thấy.
Chu Cương Liệt nhạy bén phát hiện ánh mắt Liễu Như Yên nhìn mình hơi thất thường, có vẻ như phức tạp lại ao ước, còn khi nàng liếc qua Tư Không Trọng Kiều thì chỉ còn lạnh nhạt cùng thất vọng chê bai. Hắn biết nàng này đang nghĩ gì, đối với loại nữ nhân đam mê vật chất như nàng ta thì cực kì dễ đối phó.
0 bình luận