Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 438: Lập đạo thành Tiên
Liễu Như Yên mục nhãn ánh lên vẻ tự hào cùng khen ngợi, nàng đối với sự mạnh mẽ trấn áp của Tư Không Trọng Kiều rất tán thưởng, mặc dù không thường xuyên thể hiện thái độ ân cần với hắn nhưng trong thâm tâm nàng đã đưa ra lựa chọn. Người đàn ông vừa tuấn tú lại mạnh mẽ như vậy lại nhất kiến chung tình với nàng, hai trăm năm nay vì nàng mà làm đủ mọi chuyện, nàng cũng nên đáp lại tình cảm của hắn rồi.
“ Chết tiệt, tưởng ta cứ thế dễ dàng ngồi yên chờ chết sao?” Chu Cương Liệt hai tay vận chuyển chân khí dồn nén thành chưởng ấn xông tới.
“ Ngươi giãy dụa có ích gì? Không thể bay, lôi pháp bị cấm chú, đến nhảy khỏi Vương Lộ cũng là chuyện không tưởng, ngươi lấy gì thắng bổn tôn đây, Phù Vương Chi Đạo – Thiên Tử Kiếm!”
Tư Không Trọng Kiều đắc ý khua tay, từ cơ thể hắn phóng xuất kim quang tạo thành hình chiếu một thanh kiếm vàng điêu khắc Chân Long. Đại kiếm vừa hình thành lập tức nhắm về hướng Chu Cương Liệt đang xông tới mà vung chém trực diện.
“ Khụ... đáng ghét.” Chu Cương Liệt hai chưởng va chạm trực tiếp với lưỡi kiếm lập tức bị phản chấn bay ngược về phía sau, hổ khẩu rách một đường dài máu chảy lênh láng, hắn chống tay giữ bản thân không bị sức ép thần hồn và trọng lực của Vương Lộ làm quỳ gối, hàm răng nghiến chặt, tới bây giờ hắn đã biết bản thân khuyết thiếu thủ đoạn công kích có hậu hoạ như thế nào.
Kì thực hắn học rất nhiều loại công pháp cao giai nhưng tất cả dường như không có tác dụng trong tình huống này. Huyễn thuật Man Thiên Quá Hải cùng lắm chỉ có thể che mắt không có tác dụng trấn áp, Mộng Giác Tiên Tung Đại Pháp tuy có thể công kích thần hồn nhưng tầng cuối cùng hắn vẫn chưa học được, còn Cửu Đầu Trùng thì... không lẽ giữa đương trường kéo quần khoe ba cái dương căn như xúc tu để doạ địch.
“ Hừ, cùng lắm ta bỏ qua nhiệm vụ dùng Trảm Tiên Phi Đao hái đầu ngươi xuống, ta không tin bảo khí cấp Chuẩn Thánh không giết nổi một Chân Tiên hậu kỳ như ngươi.”
Trong lòng hắn âm thầm nảy sinh suy tính ác độc, bản thân hắn cũng không phải chính nhân quân tử gì, đánh không lại thì xài bảo khí thôi, nhất đẳng huyền đai không bằng dao phay chém lén, trận đầu chiến đấu với tu sĩ đồng cấp lại gặp phải tên có tiên pháp khó nhai như vậy thật quá mất mặt với đám người đứng xem rồi.
“ Một tên Chân Tiên gà mờ chỉ biết mỗi lôi pháp như ngươi làm sao hiểu cái gì là lãnh ngộ đại đạo chí cao vô thượng, bổn tôn không chỉ tu luyện công pháp mà còn học cả tâm pháp Phù Vương và dùng nó để chứng đạo, không phải cứ đồng giai đồng cấp thì ngươi có thể ngang hàng được với ta.”
Tư Không Trọng Kiều vênh mặt lên cao, hắn đã tìm về được cảm giác siêu việt của mình, cách hắn nhìn Chu Cương Liệt hiện tại cũng không khác gì lúc nãy nhìn đám người Thập Vương, xem mọi thứ dưới chân đều thấp hèn như sâu kiến.
“ Cái gì mà tâm pháp với cả đại đạo, bớt nói lời nhảm đi.” Chu Cương Liệt vận chuyển chân khí chữa lành bàn tay.
“ Giờ thì ta có thể khẳng định ngươi đúng là một tên tiên nhân dã man ngu độn không có chút kiến thức, haha, đằng nào cũng đang rảnh, để bổn tôn nói cho ngươi và cả đám kiến cỏ bên kia nghe thế nào là con đường đại đạo, để ngươi có chết cũng không bị mơ hồ.
Khi đột phá từ Địa Tiên độ kiếp phi thăng lên Chân Tiên nếu chỉ cần chuyển hoá hết linh khí thành tiên khí thì dù các ngươi có thành tiên cũng chỉ là thứ tầm thường, nhưng nếu trong quá trình độ kiếp xác định được đạo mà bản thân muốn lập nên thì lúc vượt qua thiên kiếp sẽ nhận được thiên đạo chúc phúc tán thành.
Các ngươi nghĩ tại sao ta nhất định phải giúp đỡ Nam Cung Vẫn lật đổ Hoàng Triều Đại Chu lập nên Đế Triều mới? Đó là vì đạo mà bổn tôn lập gọi là Phù Vương. Phò trợ Quân chủ, kiến lập tân triều, đến khi bá nghiệp hoàng vị nhân gian hoàn thành thì chính là lúc thiên đạo công nhận, ta sẽ trở thành Kim Tiên. Bởi vậy ta cần phải ở sau màn tìm mọi cách nâng đỡ một phương chư hầu gồm thâu thiên hạ, một khi Đại Chu sụp đổ thiên hạ đổi chủ thì cũng là lúc đạo của ta thành.”
“ Ra là vậy, bổn hệ thống hiểu rồi.” Yêu Dục lại xuất hiện ra vẻ gật gù thông suốt.
“ Hửm? Ngươi hiểu cái gì nói thử, ta vẫn còn đang hoang mang đây. Cái gì là lập đạo? Phò tá quân chủ đoạt thiên hạ cũng có thể thành Kim Tiên điều này không phải quá ảo rồi sao?” Chu Cương Liệt nghiêm túc liếc qua nhìn tiểu tinh linh thắc mắc, Yêu Dục trần truồng lại theo thói quen vừa cọ háng vào mũi hắn vừa giải thích.
“ Đúng như tên đó nói để thành tiên có rất nhiều cách, chuyển hoá hết linh khí thành tiên khí là đơn giản nhất nhưng cũng là phương pháp kém cỏi nhất. Nhưng nếu trong quá trình thiên kiếp giáng xuống có thể xác định được đạo mà bản thân theo đuổi thì sẽ được Thiên Địa cộng minh ban cho phước lành. Sau đó khi đạt đến cảnh giới Chân Tiên tối đỉnh lập nên lời thề thiên đạo làm một việc theo đúng đạo mà mình đã lập nên thì sau khi hoàn thành việc đó sẽ được ơn trạch đột phá Kim Tiên.
Ví dụ tên Tư Không Trọng Kiều này lập đạo chính là Phù Vương, vậy thì khi hắn đạt tới Chân Tiên hậu kỳ phải tìm cách giúp đỡ phò tá một quân chủ nhân gian lên làm Thiên Tử, thay triều đổi vị thì hắn mới được thiên đạo công nhận. Bởi vậy hắn đã lập đủ loại mưu kế nhằm giúp Nam Cung Vẫn lật đổ Đại Chu.
Nhưng việc lập đạo này không phải ai cũng có thể làm được, nếu tự nghiệm ra con đường của riêng mình thì người đó phải sáng chế ra tâm pháp tương ứng, còn may mắn hơn có thể sẽ được truyền thừa. Kẻ này dùng công pháp toàn là hàng cấp tiệm cận Chuẩn Thánh tức là đạo do hắn lập là có người chỉ dạy.”
“ Ồ, vậy ta đang ở Chân Tiên hậu kỳ cũng sắp đột phá Kim Tiên có phải cũng cần lập đạo hay không?” Chu Cương Liệt đưa ra thắc mắc.
“ Không cần, kí chủ là loại tiên đặc biệt hơn, Tiên Thiên Thần Tộc do thiên địa thai nghén khi sinh ra đã là tiên thì đâu cần phải lập đạo. Và ý chí của kí chủ sớm đã được Thiên Đạo công nhận, ngài là nhận lãnh nhiệm vụ trở thành Giới Chủ, đạo của ngài là Sắc Dục Chi Chủ, cứ một đường hát vang thôi.” Yêu Dục khoanh tay nâng vú lên đáp.
“ Ra là vậy.” Chu Cương Liệt như hiểu ra gật gù rồi gạt chuyện này qua một bên, cái hắn cần làm trước mắt là tìm cách giải quyết tên Tư Không Trọng Kiều này.
Đám người bên kia im lặng tự mình ngẫm nghĩ những gì tên tiên nhân kia vừa nói, muốn trở thành tiên cần phải tìm ra đạo của bản thân. Cái này cần phải nghiên cứu thật kĩ lưỡng. Không ai trong số họ muốn bản thân chỉ là một tiên nhân tầm thường cả, nhất là Lâm Phàm, hắn bây giờ tràn đầy quyết tâm hơn cả.
Vào lúc này, một âm thanh thở dài mang theo buồn bã và oán trách vang lên.
“ Ôi, chỉ vì thành đạo của bản thân lại không tiếc gây ra chiến loạn khiến thiên hạ thương sinh lầm than, ức vạn người vô tội gặp phải kiếp nạn tranh đấu, thây chất thành núi, máu chảy thành sông... Đạo này liệu có đáng hay không?”
Mọi người đều im lặng nhìn qua khổ chủ, cả Liễu Như Yên đứng xa xa lẫn Tư Không Trọng Kiều và Chu Cương Liệt đều dời mắt quan sát. Người vừa phát biểu chính là Tiểu Thiện.
“ Hừ, một cái nữ phàm nhân có chút nhan sắc mà thôi, đừng có lấy tâm địa đàn bà tầm thường đánh giá đại đạo chí cao vô thượng. Chiến loạn dù không có bổn tôn cũng sẽ diễn ra hằng ngày, chư hầu tại trung thổ đang đánh giết nhau liên miên, Thiên Tử Đại Chu vô năng bất tài, ta chỉ là ở đằng sau làm cái xúc tiến để thiên hạ sớm đổi chủ. Với lại, hàng vạn con sâu kiến phàm tục có thể hi sinh để thành toàn cho Phù Vương Chi Đạo của ta cũng là phúc phần của chúng, ta đâu có rảnh mà để ý những sinh mệnh thấp kém đó.”
Tư Không Trọng Kiều khinh khỉnh đáp, lời hắn nói làm mọi người ở đây đều ngứa răng khó chịu vô cùng, tiên nhân là vậy sao? Xem mạng phàm giai bọn họ như chó cỏ chết thì thôi không đáng tiếc, kẻ thế này cũng có thể làm tiên?
“ Chỉ thoả chí đạo của riêng mình lại hại cả thiên hạ lầm than, đây là chuyện chỉ có tà ma ác độc làm ra, ngươi không xứng được xem là tiên.” Tiểu Thiện tiếp tục nói, vẻ mặt nàng không chút nào sợ hãi, đôi mắt trong veo ánh lên tia sáng tràn đầy thánh thiện khiến mọi người xung quanh đều sinh ra cảm xúc đồng tình.
0 bình luận