Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 431: Thăng Phú Đan
“ Thượng tiên có còn chuyện gì để nói hay không, nếu không xin thứ lỗi tiểu nữ đến lúc phải bế quan tham ngộ rồi, không thể tiếp ngài lâu hơn được.” Vị tiên tử lãnh ngạo lạnh lùng này coi bộ không hề để ý thân phận tiên nhân của kẻ trước mặt, nàng thẳng thừng có ý trục khách.
“ Khoan đã, ta hôm nay đến đây kì thực đúng là còn một việc khác muốn nói với nàng, cũng xem như chút tâm ý ta muốn dành tặng cho nàng. Ta hiểu, tiên tử muốn tìm lại phong quang vô hạn của Tiên Hà Tông trước thời phong thần, truyền thừa của tổ sư nàng để lại không chỉ giới hạn ở cấp độ Địa Tiên hậu kỳ như bây giờ, đáng lý ra các đời tông chủ sau này đều có thể đăng đỉnh thành tiên nhưng nàng có biết tại sao vẫn không ai đột phá nổi lạch trời kia hay không?”
Nghe nam nhân này nói chuyện nghiêm túc, Liễu Như Yên cũng ngồi lại không có ý định rời đi nữa, nàng lắc đầu thở dài.
“ Là tại chúng ta tư chất thấp kém không thể thấu hiểu hết truyền thừa của Tiên Hà tổ sư khiến nó dần mai một.”
“ Đúng vậy, nhưng không phải nguyên nhân chủ quan ở nàng mà còn có huyền cơ khác, sau khi Phong Thần kết thúc, chúng tiên rời khỏi trần thế thì cũng là lúc thiên địa biến đổi khiến tiên lộ trở nên mịt mờ, hơn bốn trăm năm qua người thành tiên thật hiếm có khó tìm, đó là do tư chất của phàm giai đã bị hạ thấp khiến các Địa Tiên đạt tới tối đỉnh thì không thể tiếp tục tham ngộ đại đạo chí cao nữa. Nếu như tư chất của nàng cao hơn thì truyền thừa Tiên Hà Tông đủ để nàng độ kiếp phi thăng.” Nam nhân khẽ vuốt hàm râu nghiêm túc giải đáp.
“ Ra là vậy, ài, con đường phía trước thật là mờ mịt.” nàng khẽ thở dài âu sầu.
“ Tiên tử cũng đừng quá sớm muộn phiền, không phải ta đã nói sẽ mang đến cho nàng tin tức tốt lành hay sao?” Nam tử kia khẽ cười mỉm bí ẩn.
“ Ta xin lắng nghe, ngài cứ nói.” Nàng không hề tỏ ra chút hồ hởi tò mò nào, cứ vậy mắt đẹp khẽ khép hờ chờ đợi.
“ Ta từ phía thủ hạ ở Thập Vương Thành Tây Hải biết được có một bảo vật gọi là Trắc nghiệm thạch có thể đo lường được tư chất tu sĩ phàm giai. Chỉ cần truyền vào chân khí nó sẽ hiển thị cấp độ thiên phú theo thang màu từ trắng, lục, lam, tím, cam, đỏ và cao nhất là hoàng kim. Kẻ có tư chất càng cao thì con đường tu tiên cũng sẽ càng thuận lợi, khi tham vấn tìm ra đạo của bản thân cũng thập phần trót lọt như nước chảy mây trôi.
Tuy ta không có Trắc nghiệm thạch nhưng theo đối chiếu với những tin tức ta biết thì Liễu tiên tử nàng khả năng cao là tư chất cấp cam, đây cũng là mức độ chung của các vị chủ thế lực. Và ở đẳng cấp đó dường như cũng chỉ đủ tu hành đến Địa Tiên tối đỉnh. Muốn tiến xa hơn cần phải có thiên phú cấp đỏ trở lên, và trong thời đại thiên địa thuế biến này những kẻ như vậy cực kì hiếm thấy.”
“ Theo lời của thượng tiên vậy tiểu nữ thật vô duyên với tiên lộ rồi.” Liễu Như Yên tuy dáng vẻ vẫn lạnh nhạt bình thường nhưng nội tâm nàng đang cực kì lo âu, bàn tay dưới bàn khẽ nắm chặt.
“ Quả là như vậy, nhưng tiên tử đừng lo, hôm nay ta tới chính là để giúp nàng. Có thể nàng chưa biết, thiên phú của mỗi người gần như là cố định khó thay đổi, nhưng ta đã sớm nghiên cứu ra một loại phương pháp có thể khiến tư chất tăng cao, ta hôm nay đến chính là để chia sẻ với nàng.”
Nghe tới đây Liễu Như Yên trong ánh mắt đã trở nên sáng ngời hơn nhưng biểu cảm vẫn giữ nguyên không đổi. Nàng biết vị tiên nhân trước mặt có ý với mình, hắn sẽ không phải muốn vịn vào việc này ép nàng phải thuận theo đấy chứ?
“ Thượng tiên thật có lòng, chỉ là Như Yên dù muốn cũng không có gì để báo đáp ngài, chỉ sợ sẽ làm ngài phật ý.”
“ Liễu tiên tử a, chúng ta đã quen nhau hơn hai trăm năm, trước giờ ta cho nàng có khi nào cần được đền đáp đâu, nàng nói vậy thật quá xa lạ với bổn tôn rồi. Yên tâm, ta tuy là tiên nhân nhưng cũng không bao giờ dùng lực lượng của mình để ép buộc nàng. Chuyện hôm nay ta làm là để thể hiện tâm ý của ta với nàng, không đòi hỏi gì bù đắp.” Nam tử như hiểu rõ suy nghĩ của mĩ nhân vội vàng giải thích, Liễu Như Yên nghe xong cũng thả lỏng cơ thể, đôi mắt lạnh lùng có phần dịu lại.
“ Nếu có thể tăng lên tư chất để tiếp nhận truyền thừa tiên tổ, vậy Như Yên nợ ngài một lần này, nếu... nếu ta có thể thuận lợi vượt qua độ kiếp phi thăng, chuyện ngài nói ta có thể suy xét lại.”
Nàng giọng điệu hơi lúng túng, vẻ mặt sau lớp khăn che như e lệ thẹn thùng làm vị nam tử tiên nhân kia hồ hởi vô cùng, trước giờ hắn rất hiếm khi thấy nàng biểu cảm như thế, lại còn có lời hứa hẹn đó, nàng chấp nhận cho hắn hi vọng rồi.
“ Chỉ một câu nói này của nàng, bằng mọi giá bổn tôn cũng phải giúp nàng đăng đỉnh siêu thoát khỏi phàm giai. Tiên tử, trong tay ta có một đan phương lưu truyền rất lâu, chỉ cần dùng gân cốt và tủy sống của một người có tư chất cao phối hợp với dược liệu có thể luyện thành Thăng Phú Đan, người uống vào sẽ nhanh chóng cường hoá toàn bộ gân mạch cốt cách, tư chất sẽ thăng tiến vượt trội.
Vừa hay ta đã tìm được ở Tây Hải một kẻ thiên kiêu sở hữu tư chất Hoàng Kim hiếm như phượng mao lân giác, chỉ cần lấy ra cốt tủy của hắn luyện chế đan dược thì dù nàng không thể tăng tiến lên Hoàng Kim nhưng cấp Đỏ vẫn là chắc chắn. Nhiêu đó cũng đủ để nàng tham ngộ truyền thừa phi thăng thành tiên rồi.”
“ A... rút đi gân cốt tủy sống để luyện chế đan dược, đây không phải thủ đoạn của tà ma ngoại đạo hay sao? Thượng tiên ngài sao lại nghĩ ra phương thức ác độc như vậy?” Liễu Như Yên đuôi lông mày khẽ nhíu, Tiên Hà Tông xưa nay nổi tiếng là tông môn chính đạo, đệ tử được dạy dỗ không hại người hay chủ động kết thù với ai, còn phải thường xuyên hành thiện tích đức, khi nghe tới chuyện móc tủy luyện đan nàng có phần hơi phản cảm.
“ Haha, tiên tử tu hành cũng đã mấy trăm năm vì sao lại còn giữ lối suy nghĩ cổ hủ ngây thơ như vậy chứ? Cái gì gọi là chính đạo và ma đạo? Khi nàng lên tới cấp bậc của ta thì sẽ biết chỉ có tiên đạo mới là chân lý. Người không vì mình thì trời tru đất diệt, chỉ cần tấn thăng lên Chân Tiên thì xá gì cái gọi là tà đạo.” Nam nhân bá đạo cười lớn.
“ Nhưng để thành toàn cho ta thì phải hi sinh đi một kẻ tuyệt thế thiên kiêu tư chất Hoàng Kim, người như vậy không phải tiên lộ tiền đồ rộng mở hay sao? Nếu để người trong thiên hạ biết được đường đường tông chủ Tiên Hà Tông danh môn chính phái lại vì tăng lên tư chất mà giết người rút cốt tủy... Như Yên không thể gánh được tiếng xấu muôn đời.” Nàng lắc đầu, bên trong khăn lụa hàm răng trắng đều cắn chặt môi dưới đắn đo.
Nam tử tiên nhân kia quan sát toàn bộ biểu hiện của nàng, hắn cười khẩy biết rõ nàng đây tuy ngoài miệng nói thế nhưng tâm tình đang dao động. Nàng không thể bỏ được mặt mũi, vậy thì hắn sẽ tự tay làm là được.
“ Liễu tiên tử cứ an tâm, mọi chuyện đều có bổn tôn và mấy thủ hạ kia gánh hết, chuyện rút cốt tủy luyện Thăng Phú Đan tất cả đều trong vòng bí mật sẽ không ai biết ta làm cho nàng, đây chính là thành ý của ta. Nàng chỉ việc chờ đợi cho đan dược hình thành rồi phục dụng, đến khi nàng độ kiếp thành tiên rồi thì làm gì có ai dám dị nghị nữa.”
Liễu Như Yên nhắm mắt ngồi yên thật lâu như đang suy nghĩ, nam tử kia cũng không nói gì thêm tự rót rượu uống từng chén chờ đợi.
“ Nếu là như vậy... trăm sự nhờ vào thượng tiên, ân tình này Như Yên hứa khi thành tiên sẽ đáp đền theo ý ngài muốn. Bây giờ ta xin đàn thêm một khúc xem như cảm tạ ngài trước.” Nàng thở ra một hơi khẽ cúi đầu, đôi mắt nhìn hắn cũng nhu hoà thêm một chút, bàn tay thanh thoát lại lướt trên cổ cầm, âm điệu lần này dịu dàng sâu lắng khiến người ta vui vẻ.
“ Haha, được, tốt lắm, thủ hạ của ta giờ này chắc đã cầm được kẻ có tư chất Hoàng Kim vào tay rồi, nàng cứ chờ tin vui của ta đi.” Nam tử kia sảng khoái nâng chén uống cạn, hắn biết nàng sẽ đồng ý, bao nhiêu năm nay dù nàng có chút xa cách lãnh đạm nhưng lại chưa từng từ chối ý tốt của hắn.
Tuy là tiên nhân cao cao tại thượng nhưng đối với vị tiên tử như hoa như ngọc này hắn không bao giờ có ý bất kính hay dùng vũ lực cưỡng ép tình cảm, quả xanh chưa chín hái sẽ bị chua, hắn tận tâm dùng thành ý từng bước muốn nàng thật dạ đáp lại hắn. Hôm nay xem như mọi chuyện đã có khởi sắc, Liễu Như Yên đã ậm ừ đưa ra hứa hẹn coi như hắn đã thành công. Giờ chỉ cần tận tình giúp nàng tăng lên tư chất thì hắn tin chẳng mấy chốc tiên tử sẽ ngã vào lòng mình.
“ Hửm.” Giữa lúc nam tử tiên nhân kia đang đắm chìm trong ảo mộng hạnh phúc thì ngọc bài màu vàng trong người hắn bỗng bay lên rồi vỡ vụn thành nhiều mảnh.
“ Thượng tiên, xảy ra chuyện gì?” Liễu Như Yên dừng đàn ngó qua nghi hoặc.
“ Chà, xem ra mấy thủ hạ và đệ tử của ta gặp chút phiền phức ở Tây Hải, ta phải về xem một chút, không thể để kế hoạch bị bất trắc gì được.” Nam tử đứng dậy đang tính cáo từ nhưng chợt như nghĩ đến cái gì.
“ Liễu tiên tử, hay là nàng theo bổn tôn đi Tây Hải một chuyến.”
“ Thượng tiên có việc gấp thì cứ đi, Như Yên phải ở lại tông môn không thể đi xa như vậy được.” Nàng lắc đầu từ chối.
“ Ầy, chuyện lần này là liên quan đến kẻ có tư chất Hoàng Kim kia, nàng nên đi theo ta quan sát tình huống, sau khi bắt hắn về tay có thể tới động phủ của bổn tôn luyện chế Thăng Phú Đan ngay để nàng phục dụng.”
Nghe giọng điệu nghiêm túc của hắn, Liễu Như Yên cũng âm thầm suy xét, cũng đúng, chuyện giết người lấy tủy luyện đan phải ở trong vòng bí mật, chọn động phủ của hắn sẽ tiện hơn.
“ Ừm, được, vậy thì ta theo ngài một chuyến.” Nàng đứng dậy thu hồi cổ cầm sau đó nhắm mắt truyền âm cho những cao tầng khác của Tiên Hà Tông.
“ Ta có việc ra ngoài một thời gian, mọi người ai làm việc nấy chăm sóc tốt tông môn.”
“ Vâng, Tông chủ.” Những người khác cũng nhanh chóng truyền âm đáp lời, họ cũng không cần thắc mắc nàng là muốn đi đâu.
Liễu Như Yên thả dáng nhẹ nhàng bước đến gần nam tử tiên nhân, hắn âm thầm ngửi mùi thơm ngây ngất trên mái tóc nàng, đây là lần đầu hai người gần nhau đến vậy. Hắn cứ thế mang nàng cưỡi trên hồng vân bay nhanh về phía Tây Hải.
0 bình luận