Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 424: Lọt vào phục kích
Đằng sau đám người Chu Cương Liệt khoảng trăm dặm là Lữ Huyên vẫn đang theo sát sao, cô ta cẩn thận hạ thấp khí cơ vừa bay vừa quan sát kĩ động tĩnh xem có biến số gì xảy ra hay không, rất may là đến giờ này mọi thứ đều ổn thỏa.
Nhưng vị cung chủ tú bà này làm sao có thể biết được hành tung của mình đều đã nằm trong mắt Chu Cương Liệt, hắn chỉ cười nhạt rồi tiếp tục cùng Tiểu Thiện và Lạc Thủy ngắm cảnh.
Giữa phong cảnh đại dương bao la bát ngát, từng con sóng gợn lăn tăn, dưới biển từng loài hải tộc bơi lội lâu lâu lại nhảy lên khỏi mặt nước, trên bầu trời từng cánh chim đang tự do bay lượn, thi thoảng lại xuất hiện vài hòn đảo, bãi cái, mõm đá nằm lẻ loi giữa trời nước bao la, còn có vài thuyền chài cùng những người dân chăm chỉ kéo lưới thả câu.
Từng cơn gió mát thổi qua mang theo vị biển khiến Tiểu Thiện vô cùng hân hoan, tâm trạng nàng thả lỏng tận hưởng giây phút êm đềm yên bình bên cạnh phu quân.
Lạc Thủy cũng tựa đầu vào vai Chu Cương Liệt khẽ ngân nga khúc hát êm dịu, chỉ cần ở bên chủ nhân thì nàng luôn cảm thấy hạnh phúc.
“ Bành bạch... phập... ót...”
“ Ứ... á...á á... con rể, Phàm nhi cháu ngoan... ối á... chủ nhân... gâu gâu... ứ... cặc... cặc to quá... chơi chết... phải chết... á... chó cái sắp bị địt chết rồi... ô ô ô... ọc... cặc... ta muốn cặc... huyệt dâm muốn bị cặc bạo địt... tử cung nội bắn... nữa.... ra... ôi raaaa....”
Giữa nơi cảnh vật nên thơ trữ tình như thế nhưng lại có nhiều tạp âm khiến người ta nghe xong nóng máu vô cùng, tiếng da thịt va chạm cùng âm thanh nữ nhân rên xiết đủ thứ ngôn từ thô tục hoàn toàn phá hư đi sự yên bình của hải dương mây nước.
Hà Vân Khánh trong bộ dạng cuồng dâm cực độ cả người thấm đẫm tinh trùng vẫn đang gào thét vì sung sướng, cha con Lâm gia thay phiên nhau không biết mệt mỏi mà ra sức thô bạo địt tất cả các lỗ có thể đút cặc vào.
May mà Tiểu Thiện không nghe thấy nếu không làm nàng mất hứng nhất định Hà Vân Khánh sẽ bị Chu Cương Liệt hành hạ một phen.
“ Phụ thân, lỗ lồn của chó cái bà ngoại này thật tốt co giãn, banh rộng nhét cả bàn chân vào vẫn vừa này. Khi nào phải thử xem đem nàng treo lên cọc giữa chợ làm đồ trang trí cho vạn dân chiêm ngưỡng a.” Lâm Phàm lúc này đã tháo giày mang chân trần ra sức đẩy vào nộn huyệt của Hà Vân Khánh.
Lồn nàng vì thế bị kéo giãn hết mức, hạ thân co giật từng hồi, mấy ngón chân của hắn xâm nhập thấu vào tử cung khiến nàng hét toáng lên, lỗ đái nhịn không nổi cứ thế phún xả.
“ Ừm, ngoài mở kĩ viện chúng ta cũng thử một chút xây dựng nhà vệ sinh công cộng, đặt thêm luật lệ mới, dù sao đảo đó cũng là do ta quản lý, nữ nhân phạm tội cứ đem đến chấp nhận hình phạt trở thành xí tiện nô, làm bô tiểu và lỗ xả tinh, tùy theo tội trạng mà xác định thời gian phạt.” Lâm Vấn Thiên cười gằn đưa ra ý kiến, tay hắn cầm lấy dương vật, bàng quang mở rộng rót lấy nước đái vào miệng Hà Vân Khánh đang há lớn.
“ Ọc... ục... ực... ô ô... ực...” vị đảo chủ chó cái đưa lưỡi ra, mồm há lớn cố nuốt từng ngụm nước tiểu của con rể mình, ánh mắt dâm đĩ tràn ngập vui thích với những gì hai phụ tử Lâm gia vừa nói.
“ Phu quân, thiếp thấy hình như có gì đó hơi lạ.” Tiểu Thiện ái ngại nói nhỏ vào tai Chu Cương Liệt.
“ Chuyện gì? Không lẽ thiện tâm của nàng có cảm ứng ?” hắn cẩn thận dò hỏi.
“ Không, chỉ là thiện nhãn của thiếp nhìn thấy hai cha con họ Lâm ở sau trên đầu bốc lên yên vụ màu xanh lục càng lúc càng nhiều, xưa nay thiếp rất ít khi thấy người có khí thể màu này. Còn có chó trắng kia xuất hiện màu hồng phấn y hệt mấy nữ tình nô của chàng nữa, thật kì lạ.”
“ Úi trời, mấy chuyện nhỏ nhặt cứ mặc kệ họ đi, trần đời nhiều thứ chúng ta chưa hiểu lắm, mau xem bên kia có cá côn lớn chưa kìa.” Chu Cương Liệt vội vàng ôm lấy cô vợ nhỏ đánh lạc hướng nàng, hắn làm sao không hiểu màu sắc khí cơ mà thiện nhãn nhìn thấy là gì.
Hà Vân Khánh thân mang dâm tính đang sung sướng hân hoan trong bể dục tất nhiên sẽ có khí thể màu hồng phấn. Còn màu xanh lục kia hắn đoán chừng là do cha con Lâm gia cả ngày suy nghĩ cách để nữ nhân của mình dâm loạn với những tên đàn ông khác, hai tên thích đội nón xanh này thì có khí cơ màu lục bốc lên cũng dễ hiểu.
Đoàn người đi với tốc độ không quá nhanh cũng không chậm chạp nề hà, theo lời Chu Cương Liệt cố gắng bày ra trạng thái bình thường nhất, bởi vậy đúng theo thời gian đã dự tính cuối giờ chiều họ đã thấy phần địa hình khá bắt mắt của rừng san hô Bảo Bình phía xa xa.
Chu Cương Liệt âm thầm toả ra thần thức quan sát mọi biến động.
“ Năm tên chia ra ở các đảo lân cận, bên dưới những dãy san hô kia chôn giấu rất nhiều nguyên liệu bố trận đỉnh cấp, haha, quả nhiên chúng tiếp đón ta đủ nồng nhiệt a.”
“ Tiền bối, tiếp theo nên làm thế nào?” Lâm Vấn Thiên lúc này đã quần áo chỉnh tề khẽ truyền âm.
“ Cứ tự nhiên mà đi vào, làm theo những gì ta dặn dò là được.” Chu Cương Liệt bình thản trả lời.
“ Phu quân, khu vực phía trước nhìn thật đẹp, nhưng hình như có gì đó làm thiếp thấy bất an, khí cơ tà ác tham luyến lập lờ.” Tiểu Thiện với bổn mạng thần thông của mình đã nhanh chóng có cảm giác.
“ Yên tâm, có ta ở đây không sao hết. Haha, một đám Địa Tiên tối đỉnh bày mưu đặt kế thế mà không thể qua nổi mắt một phàm nhân như vợ ta, đúng là lũ phế vật, nương tử ta là số một.” Hắn bế lấy nàng hôn chụt chụt mấy phát làm Tiểu Thiện được khen đỏ ửng cả mặt.
Theo ngũ sắc tường vân do hắn điều khiển, đoàn người tiếp tục tiến thẳng đến rừng san hô, ai nấy đều vô cùng tự nhiên không chút sơ hở.
“ Đại ca, phát hiện mục tiêu rồi, chúng đang đi vào trận.” Tên béo Trương Bàn nhận nhiệm vụ nhìn chằm chằm biến động trên biển đã nhanh chóng phát giác đám người Chu Cương Liệt.
“ Sao lại có một con chó trắng to như thế? Lữ Huyên chưa hề báo gì về con vật này?” Quan Thao nhíu mày thận trọng.
“ Không, chó trắng kia hình như chỉ là sủng thú hay vật cưỡi, đệ xem nữ nhân kia chẳng phải đang ngồi lên lưng nó, không có gì quá lo ngại.” Lưu Ấp truyền âm trấn an.
“ Chúng tiến vào trong bãi san hô rồi, Lý đạo trưởng mau chuẩn bị, đừng bỏ lỡ thời cơ.” Nam Cung Vẫn ẩn sâu khí tức khẽ nhắc nhở.
“ Ừm.” Lý Đạo Thành âm thầm nắm chặt lá cờ hiệu trong tay.
Đoàn người vẫn một mực giống như không biết nguy hiểm đang kế cận, Tiểu Thiện cùng Lạc Thủy rất thích thú với hoàn cảnh địa thế nơi đây, các nàng chỉ trỏ nói cười một cách vô tư vô lo.
Cho đến khi họ đã đi qua mấy dặm dần tiến sâu vào vùng trung tâm thì Chu Cương Liệt bỗng nhiên đứng bật dậy quan trắc tứ phía một cách đầy cảnh giác.
“ Hừm, hình như có vấn đề....”
“ Hắn hình như nảy sinh nghi ngờ rồi, Lý đạo trưởng mau hành động!!!” Nam Cung Vẫn nghiến răng đứng bật dậy quát lên.
“ Âm Dương Lưỡng Nghi Nhãn, thu!!!” Lý Đạo Thành cũng rất nhanh chóng ném trận kì trên tay lên không trung.
“ Không xong, có kẻ bố trận mai phục, mau rời khỏi nhanh!” Lâm Vấn Thiên bộ dáng hối hả định cưỡi mây thần tốc rời khỏi rừng san hô nhưng hắn chưa kịp động chân khí thì phía dưới đáy biển đã bay lên tám mươi mốt cây cờ lệnh màu đỏ tươi.
“ Muốn rời đi, muộn rồi!!!”
Tất cả cờ lệnh đồng loạt nhất hô bá ứng với trận kì của Lý Đạo Thành, những nguyên liệu bố trận cũng cùng lúc bốc lên vân vụ hình thành một vòng tròn bao quanh lấy phạm vi ba mươi dặm.
Từng cột ánh sáng trắng đen đan xen bừng lên chia vòng tròn này thành hai nửa như hình âm dương Thái Cực. Người ở bên trong có thể cảm nhận rõ ràng áp lực thao thiên như Thái Sơn đè ép của đại trận này.
0 bình luận