Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 420: Sắp lên đường
Phía Nam Thập Vương Thành, nơi đây là đại khu sầm uất nhất, giàu có nhất, phố xá hoa lệ, nhà cửa san sát, đèn đóm sáng trưng. Từng dòng người tấp nập đi trên đường, tu sĩ lẫn phàm nhân đều có đủ.
Đây cũng là nơi toạ lạc của đại viện Phiêu Miểu Cung, trong mười toà đại trạch của thập đại thế lực thì chắc chỉ có nơi đây náo nhiệt đông đúc kẻ ra vào nhất.
Cũng đúng thôi, Lữ Huyên sau khi xí được khu vực đắc địa này đã cho xây dựng nơi đây thành một tổ hợp thanh lâu quy mô lớn bậc nhất Tây Hải, lầu các cao tầng trang trí hết sức lộng lẫy.
Bên ngoài cửa là hai hàng đệ tử váy áo xúng xính xinh đẹp ra sức ưỡn ẹo mời chào khách nhân. Những kẻ tới đây đủ các thể loại thành phần, từ các bậc đại lão, tu sĩ cấp cao, quan chức quyền quý, thương gia giàu có cho đến những tầng lớp thường dân, người tu hành cấp thấp thậm chí cả cùng đinh nghèo mạt đều được chào đón hết sức nồng nhiệt.
Bên trong đại trạch chia làm nhiều khu, từ bình dân đến cao cấp và siêu cấp. Khắp nơi là tiếng nói cười, tấu nhạc, ca múa cùng âm thanh rên rỉ của nữ nhân, tiếng va chạm của xác thịt tất cả như một bản hợp tấu dâm mĩ của thế lực lầu xanh số một Tây Hải.
Khu vực bình dân chủ yếu tiếp đón những phàm nhân tầm thường và các tu sĩ cấp thấp, nơi này kĩ nữ ca cơ tuy hơi kém sắc một tí nhưng được cái không mất tiền nên lúc nào cũng đông như hội. Thứ họ phải trả cho mấy nữ nhân kia chính là tinh khí của bản thân, chấp nhận để các nàng vắt cạn chỉ để hưởng thụ gái miễn phí.
Khu cao cấp hơn thuộc về lớp đệ tử, chấp sự có nhan sắc, ai nấy đều trang điểm lộng lẫy, cử chỉ khêu gợi nhu tình, khách nhân đến đây thường là những kẻ có tiền hoặc tu sĩ tầm trung. Dù họ biết đám yêu nữ này sẽ hút tinh của mình để tu hành nhưng đối mặt với ôn nhu hương mềm mại cũng không thiếu kẻ muốn chết dưới váy nữ nhân.
Khu vực cao cấp nhất tất nhiên là do các hoa khôi đệ nhất của Phiêu Miểu cung quản lý, các nàng đều là trưởng lão, chấp sự và thân truyền đệ tử bậc nhất, muốn được ngủ với các nàng một đêm không chỉ phải trả cái giá trên trời mà còn phải đủ mặt mũi thân phận.
Hoan Lạc Tháp tầng lầu cao nhất, đây là nơi ngự toạ riêng của vị cung chủ tú bà tuyệt sắc Lữ Huyên. Đàn ông muốn ngủ với nàng không phải là có tiền hay quyền lực là có thể được. Nàng chọn nam nhân hoàn toàn là theo ý thích, đôi khi chỉ một tên phàm nhân nhưng tướng tá vóc dáng khiến nàng thích thì đêm đó kẻ kia nhất định sẽ hưởng đủ sung sướng.
Lúc này đây Lữ Huyên chính là đang được một lúc năm gã trai trẻ bao quanh, họ nâng niu phục vụ nàng từng chút một. Tuy phải hấp thu dương tinh để tu hành nhưng đối với những phàm nhân này nàng cơ bản chỉ tận hưởng thú vui xác thịt chứ không hấp thụ họ, nếu không dưới công lực của một vị Địa Tiên hậu kỳ chắc chắn kẻ kia sáng mai sẽ thành cái xác khô.
Từ Linh Linh với váy ngắn cũn cỡn nhẹ bước tiến vào, thấy sư phụ mình đang rên xiết với năm con cặc bao quanh cũng khẽ nuốt nước bọt.
“ Sư phụ cho gọi đệ tử.” Nàng hơi cúi đầu hỏi.
“ A... Linh Linh tới rồi sao... ưm... ân... dập mạnh lên, các ngươi phải dùng hết sức để thoả mãn nô gia đó... ưm... sướng... á... Linh Linh mau lại đây....”
Lữ Huyên vẫn không dừng lại trận thác loạn, nàng đưa mị nhãn vừa rên rỉ vừa nói.
“ Thám báo có thu được tin tức gì mới chỗ Mặc Ngọc Đảo không? Phụ tử Lâm gia và tên họ Chu kia không có dị biến gì chứ?” tuy đang hưởng lạc nhưng nàng vẫn là không quên chính sự, nhiệm vụ của Lữ Huyên là ở lại thành quan sát nhất cử nhất động của kẻ địch tránh việc có biến số xảy ra.
“ Ân, bẩm sư phụ không có gì khác lạ, gia đình của Lâm Phàm vẫn ở trong đại viện, người họ Chu kia có tới thăm uống trà đàm đạo, ừm... nếu mà nói khác lạ thì thêm một con chó có được tính hay không?” Từ Linh Linh miệng thì báo cáo nhưng mắt lại không rời mấy cái côn thịt cứng ngắc kia.
“ Chó? Đây là có chuyện gì?” Lữ Huyên hơi nhíu mày nghi ngờ.
“ Chẳng là người họ Chu kia lúc trưa có tặng Lâm Phàm sủng thú, là một con chó lông trắng to bằng người trưởng thành, nghe nói còn có chút huyết mạch yêu cẩu nên mới cao lớn như thế. Mọi người ở đó đều rất thích thú dẫn nó đi dạo nữa.” Từ Linh Linh tường tận nói ra tin tức mình nghe được.
“ Con chó đó có gì khác lạ không? Nó có tu vi hay điểm đặc biệt gì không?” Lữ Huyên vẫn cẩn trọng dò hỏi kĩ.
“ Ngoài việc nó hơi lớn chút, có thể nhảy xa, thể lực tốt hơn chó bình thường thì cũng không có gì khác biệt, cũng không phải đại yêu hoá hình, nó rất thân thiện gặp ai cũng liếm láp quẫy đuôi, còn giơ chân tè bậy giữa sân nữa nên có vẻ linh trí cũng không cao.”
“ Ừm, nếu thế thì không sao, chỉ là một sủng vật súc sinh, không có gì đáng lo, tiếp tục quan sát động tĩnh cẩn thận là được. Còn bây giờ, sư phụ đã chuẩn bị sẵn cho con món quà rồi.”
Lữ Huyên vứt chuyện con chó ra sau đầu, đưa tay ngoắc nhẹ, từ phía sau hậu đường lại đi ra thêm năm tên đàn ông cao lớn toàn thân lực lưỡng không mặc quần áo, từng con cặc đậm vị cương dương làm Từ Linh Linh chỉ ngửi nhẹ đã nứng đến muốn đái cả ra.
“ Sư phụ, người thật là hiểu ta, đệ tử yêu người nhất.” Nàng hưng phấn nói xong lập tức đã bị năm gã đàn ông kia vây lại.
“ Tận hưởng đi, đêm nay sư đồ ta phải chơi tận hứng, các ngươi dùng hết sức cho ta, không làm ta và Linh Linh thoả mãn thì ta vắt khô các ngươi.”
Mười gã nam nhân hò nhau xông trận, âm thanh rên rỉ đĩ thoã của hai nữ nhân lại vang vọng khắp Hoan Lạc Tháp.
Hai ngày sau đó đối với Chu Cương Liệt vô cùng nhàn nhã, sáng hắn rời nhà đi tới chỗ của đại gia đình Mặc Ngọc Đảo cùng họ tiệc tùng ân ái, còn cùng nhau đi dạo phố mua sắm đủ thứ đồ.
Hắn cùng cha con Lâm gia bày đủ thể loại trò chơi trên thân thể chúng nữ, các nàng trong hai ngày không ai được mặc quần áo, riêng Hà Vân Khánh chính là luôn trong bộ dáng mẩu cẩu, nàng cũng sớm quen thuộc với bản tính của loài chó rồi.
Trần truồng mang máy rung trong lồn dạo phố, địt nhau giữa chốn đông người, cùng một đám đàn ông xa lạ nào đó ngẫu nhiên thác loạn, dâng lồn và đít cho đủ thứ súc sinh từ heo chó bò lừa ngựa, dùng bữa bằng tinh trùng, uống chính là nước đái.
Chỉ trong hai ngày này năm nử tử đã cho không biết bao nhiêu người đút buồi vào trong mình. Đêm đến khi Chu Cương Liệt về với thê tử thì bên kia vẫn tiếp tục với trò chơi gia đình.
Thiên Phần chiều hôm đó hoảng hốt suýt thì té ngửa vì chứng kiến trước mặt mình là vị nữ cường nhân cấp Địa Tiên tối đỉnh Hà Vân Khánh, nàng bò bốn chân như một con chó cái đích thực vểnh lồn lên mời gọi hắn. Tên này sau phút giây sốc nặng thì vui mừng mà xách cặc cật lực dập vào lồn vị cường giả thực lực sánh ngang với sư phụ của hắn.
Vậy là mấy nữ nhân quan trọng xung quanh Lâm Phàm đều đã bị hắn mạnh mẽ địt cho rên xiết, tâm lý trả thù của hắn xem như đã thoả mãn, tất nhiên Thiên Phần sẽ không dại nói chuyện này cho ai, hắn đã hứa với các nàng rồi, chỉ cần giữ kín thì sau này muốn địt nhau lúc nào cũng được.
“ Chủ nhân, đoán xem đêm qua em đã làm gì?” Bắc Cung Nhược Giai vẻ mặt hưng phấn ngồi trong lòng Chu Cương Liệt khoe khoang.
“ Ầy, ngoài mấy chuyện dâm dục ra thì các nàng có thể làm gì cơ chứ.” Chu Cương Liệt lắc đầu.
“ Tối hôm qua phụ thân hình như uống rất say, em tiến vào vấn an liền bị ông ấy tưởng nhầm là mẫu thân... ông ấy... đã đè em ra đút cặc vào mà địt suốt nửa canh giờ... Còn bắn hết vào trong nữa.” Nhược Giai ngữ điệu nhấn nhá hết sức vui vẻ kể lại.
“ Ồ, nhạc phụ đại nhân thế mà lại hiếp dâm con gái ruột rồi? Chuyện sau đó thế nào?” Lâm Phàm chồm người phấn khích thúc giục nàng kể tiếp.
“ Thì... Sau khi phụ thân tỉnh lại một mực ôm đầu đau khổ thống hận liên tục trách cứ bản thân... sau đó muội... muội đè ngửa ông ấy xuống rồi tiếp tục cưỡi ngựa thêm hiệp nữa, phụ thân lúc đầu còn không chấp nhận, nhưng sau đó cũng không kìm chế được thế là lại đè muội ra chơi tiếp. Muội sau đó giảng cho cha đạo lý tu tiên không cần chú ý đến luân lý của chủ nhân, ông ấy hết sức đồng tình.”
“ Ồ, thế là xem như Bắc Cung Thượng đã chấp nhận chuyện ân ái loạn dâm này rồi, tốt, haha, rất tốt.” Chu Cương Liệt cười lớn hài lòng, Nhược Giai dâm nữ này hành động rất hợp lý.
Tất nhiên chuyện Bắc Cung Thượng say rượu hiếp dâm con gái ruột là do dương căn đan chứa quy tắc kia đã cải tổ suy nghĩ khiến hắn mê đắm tình dục không làm chủ được bản tâm. Sau đó thì không còn đường lùi nữa thế là thả lỏng cho dâm tính chiếm ngự.
“ Tốt a, khi nào chúng ta cũng rủ Bắc Cung đảo chủ đó giao lưu, chắc hắn rất vui lòng được nếm thử lồn nương tử và nhạc mẫu của ta a.” Lâm Vấn Thiên cười đến độ ria mép rung rung.
“ Người ta làm việc chính là năng suất như vậy, đâu như tỷ tỷ vẫn chưa tiến triển gì với Lãnh minh chủ kia cả.” Nhược Giai hếch mũi tự cao cà khịa Nhược Hy.
“ Đại ca ta đang tu luyện Ngũ Hành Thuật dung hoà, đã sớm cấm dục mấy mươi năm, không thể vì câu dẫn mà làm huynh ấy tẩu hoả nhập ma, nhưng cơ bản suy nghĩ và nhận thức đã thay đổi rồi. Tối qua ta kể chuyện tẩu tẩu ở nhà sớm đã tìm mấy nghìn nam nhân gian dâm nhưng huynh ấy chỉ run lên vì hưng phấn chứ không hề tức giận, còn tự trách bản thân bỏ bê nương tử nên chấp nhận để cô ta quan hệ ngoài luồng thoả thích nữa.”
Lãnh Nhược Hy cũng chống tay khoe khoang chiến tích của mình, Lãnh Trường Phong lúc này cũng đã thành một tên nón nô, nghe tin vợ mình dạng háng ngửa lồn cho hàng tá đàn ông địt hắn cũng chỉ vui vẻ chứ không chút ghen tuông nào.
“Tốt a, giải quyết nốt chuyện bọn Nam Cung lão cẩu thì các ngươi có thể thoải mái mà hưởng lạc thú rồi, chuẩn bị cho tốt, sớm mai chúng ta sẽ lên đường.” Chu Cương Liệt dặn dò mọi người kĩ lưỡng sau đó rời khỏi đại viện, ngày cuối cùng này hắn muốn bồi tiếp Tiểu Thiện và Lạc Thủy. Ngày mai rời khỏi đây không biết năm nào tháng nào mới quay lại...
0 bình luận