Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 415: Dâm thủy tạo công đức
Tiểu Thiện run rẩy cả người cắn răng ái ngại nhìn vị tỷ tỷ thân thiết với mình đang chịu tội. Nàng cũng không ngờ phu quân lại nặng tay đến như vậy.
“ Phu... phu quân, chàng từ từ, nhẹ nhàng lại, rút bớt dương căn ra đi, chàng làm rách chỗ đó của tỷ ấy mất, thiếp không giận nữa đâu, chàng tha cho Lạc Thủy tỷ đi mà, nếu còn làm nữa sẽ chết người đó.”
Tiểu Thiện nắm lấy cánh tay của Chu Cương Liệt vẻ mặt như sắp khóc tới nơi, lần đầu nàng chứng kiến phu quân mình làm tình một cách tàn bạo đến vậy, nó khiến tam quan nhận thức của một cô gái ngây ngô trong sáng như nàng không chịu nổi.
“ A... ô... đừng... mặc kệ ta đi... ô ô ô... sướng... sướng chết, nữa đi... em muốn nữa... chủ nhân bạo dâm em nữa đi... chơi nát cái lồn dâm của em đi... á á á... vừa thốn vừa sướng.... muội không hiểu được cảm giác này đâu... ưm... ưm... địt em... tàn phá cái tử cung của em đi... chủ nhân... em yêu cặc... em raaaaa.....”
Tiểu Thiện trợn tròn mắt cắn môi ngồi im, ba cái côn thịt giã vào một lỗ nhìn đã thấy đau rồi, vậy mà tỷ ấy lại rên rỉ sướng khoái như thế. Thì ra cơ bản Lạc Thủy muốn bị trừng phạt, quả nhiên là dâm nữ.
Chốc lát sau, Chu Cương Liệt hừ nhẹ rồi dập liên hồi như giã gạo mấy mươi phát mới đồng loạt ba cặc cùng phóng xuất. Sau tiếng thét của Lạc Thủy, cơ thể nàng bỗng nhiên phát ra ánh sáng màu xanh lam nhàn nhạt rồi từ từ chuyển sang thể lỏng hoá hình thành một người nước.
Thân thể Chu Cương Liệt vẫn dính chặt vào âm đạo trong suốt kia, sau đó hắn dần dần chìm vào bên trong nàng, cơ thể bằng nước của nàng bao bọc lấy hắn.
Cảm giác mát lạnh cùng sự thoả mãn đến từng lỗ chân lông khiến Chu Cương Liệt hưng phấn không thôi, Lạc Thủy đang dùng thể chất của mình thực hiện Thủy Biến.
Tiểu Thiện ngây cả người ra không biết phải làm gì, tự dưng Lạc Thủy tỷ hoá thành nước rồi phu quân chìm luôn vào trong cơ thể tỷ ấy. Đây là chuyện gì xảy ra? Người tu tiên làm tình cũng phải độc lạ như thế hay sao?
Nửa khắc sau, Lạc Thủy lại hoá trở lại thành cơ thể bình thường, Chu Cương Liệt cũng tách ra khỏi nàng, toàn thân hắn bốc lên mùi thơm y hệt dâm thủy của nàng tiết ra.
“ Chủ nhân thấy sao?”
“ Haha, tốt, ngâm mình trong cơ thể nàng làm ta thư giãn vô cùng, quả nhiên là thể chất lô đỉnh trời sinh, nàng là báu vật quý giá nhất mà ta nhặt được đó nha.” Chu Cương Liệt ôm lấy thân thể nàng hôn thêm mấy phát.
“ Hai người làm cái trò gì khó coi vậy hả? Làm người ta sợ muốn chết, chăn gối ướt hết rồi.” Tiểu Thiện xáp tới đưa tay nhỏ đánh lên ngực hắn tức giận.
“ Hì hì, đây là thần thông chuyên dùng để phục vụ chủ nhân của tỷ đó, muội không thấy ngài ấy thoải mái tới cỡ nào sao? Chủ nhân chính là thích nữ nhân chủ động hư hỏng một chút, muội cố gắng đi.” Lạc Thủy mỉm cười nháy mắt ra hiệu sau đó phất tay thu hết toàn bộ hơi nước về cơ thể mình trả lại ga giường sạch sẽ khô ráo.
“ Nàng đừng nghe nàng ta nói bậy, ta vẫn thích tiểu nương tử hiền ngoan thánh thiện này hơn, đừng có vì ta mà cố gắng làm trái lương tâm hiểu chưa?” Chu Cương Liệt vòng tay ôm cả hai nàng nằm xuống giường.
“ Thiếp biết rồi, cơ mà... khịt khịt... hừm, thiếp nhận ra mùi này rồi.” Tiểu Thiện đưa mũi lên khẽ ngửi rồi nghiêm mặt liếc xéo hắn.
“ Hở, mùi gì cơ?” Chu Cương Liệt ngơ ngác chưa hiểu vấn đề.
“ Chính là cái mùi nước dâm lúc nãy của Lạc Thủy tỷ, nó giống hệt mùi từ cơn mưa phước lành ở điển lễ, hừ hừ, rõ ràng hồi sáng không phải mưa gì hết, là chàng và tỷ ấy giở trò tưới dâm thủy xuống tạo thành mưa có phải hay không? Hèn gì thiếp ngửi thấy rất quen.” Tiểu Thiện chồm người dậy nắm lấy râu dưới cằm hắn tra hỏi.
“ Úi úi, hiểu lầm, hiểu lầm, sao mũi nàng thính như thế chứ?” hắn lúc này mới tá hoả, cô nàng này phát giác ra rồi.
“ Còn gì hiểu lầm nữa, chàng đúng là đồ xấu xa, tỷ cũng thật là nữ nhân dâm đãng, sao có thể dùng thứ nước đó tưới khắp thành như vậy... bao nhiêu người đã uống vào rồi, là dâm thủy của tỷ đó, thật không biết xấu hổ.”
“ Để ta nói nàng nghe, ta chính là muốn giúp vị thành chủ kia giương cao uy phong mới tạo cơn mưa điềm lành ấy. Nàng có thấy cả thành đều nhất hô bá ứng rất nhiệt tình hay không. Lạc Thủy sở hữu cả một hồ nước trong cơ thể, chính là thủy thần tái thế cứu giúp vạn dân, nước của nàng ấy vừa ngon vừa mát uống vào còn có thể giảm bệnh trừ tai ương. Nương tử nàng không phải thích cứu giúp bá tánh làm thiện tích đức sao? Sau này chúng ta có thể nhờ nước của Lạc Thủy tạo mưa giải trừ hạn hán, đây là một công tích vô cùng lớn lao đó, không phải chỉ là hành động phô dâm tầm thường đâu.”
Tiểu Thiện rất nhạy cảm với chuyện thiện quả công đức, lời của Chu Cương Liệt như gãi đúng chỗ ngứa của nàng, mặc dù hơi khó tin nhưng không hiểu sao nàng vẫn nghe rất xuôi tai.
“ Có thật như vậy không?”
“ Tất nhiên là thật, sau này nhất định dân chúng sẽ ca tụng một vị thủy thần ban ơn trạch cứu nguy cho họ lúc hạn hán đói khát, người tu tiên chúng ta cả cơ thể đều là bảo vật đối với phàm nhân, nàng đừng trông thấy là dâm thủy thì nghĩ nó không sạch sẽ. Nước trong lồn của Lạc Thủy đây còn tinh khiết và dễ uống hơn tất cả các loại mĩ tửu nào khác. Nếu ta trợ giúp nàng ấy tiếp tục đột phá thì thứ dâm thủy này thậm chí còn có khả năng trị được bách bệnh trên thế gian nữa đó.”
Chu Cương Liệt khẽ nheo mắt ra hiệu cho Lạc Thủy, nàng này mỉm cười ý nhị rồi cũng gật đầu phụ hoạ.
“ Ồ, tỷ tỷ thật là thần kì, tốt thôi, nếu sau này có thể dựa vào thứ nước kia để cứu giúp bá tánh thế gian thì thiếp ủng hộ cả hai tay.”
Tiểu Thiện đúng là Tiểu Thiện, ngây thơ dễ dụ, chỉ vài câu nói có phần ba hoa của Chu Cương Liệt đã khiến nàng tin răm rắp. Xem như chuyện lấy nước lồn làm mưa đã được tha bổng.
Tiểu Thiện khẽ cắn môi đảo đôi mắt trong veo như nghĩ đến điều gì sau đó lại tràn đầy quyết tâm. Trời cũng đã về khuya, ba người lại cùng nhau ôm ấp rồi tiến vào mộng đẹp....
Tờ mờ sáng, tiểu viện thuộc đại trạch của La Sát Môn, Thiên Phần vẫy vẫy tay chào về phía cửa nơi bốn thân thể diễm tuyệt vừa trần truồng bước ra. Hắn sau đó thở dốc một hơi, mắt hơi thâm quần, vẻ mặt có phần hốc hác.
“ Ài, cuối cùng cũng tiễn được bốn bà cô nãi nãi đi rồi, nếu làm thêm mấy hiệp nữa nói không chừng vết thương không làm ta chết nhưng là bị bọn họ hút khô a.” Thiên Phần chắp tay lên trán âm thầm cảm thán.
Sau khi đại điển nhậm chức xong xuôi, Ninh Hồng Chí lập tức sắp xếp nhân thủ quay về địa bàn của La Sát Môn ngay trong ngày, là một kẻ sát phạt quyết đoán lại rất chăm chỉ, vị môn chủ này không để bỏ lỡ bất cứ thời gian quý báu nào. Phải tiếp tục huấn luyện địa ngục ban bố thêm nhiệm vụ đào tạo đệ tử.
Đáng lý ra Thiên Phần cũng phải quay về nhưng hắn lấy lý do vết thương chưa lành cần nằm tĩnh dưỡng nên Ninh Hồng Chí chấp thuận cho hắn ở lại Thập Vương Thành, còn mình dẫn phần lớn đệ tử đã rời đi từ chiều.
Kì thực đúng là Thiên Phần còn cần phải tĩnh dưỡng nhưng nhờ có đan dược tốt nên hắn cơ bản đã có thể ngồi dậy, chỉ là chưa thể hoạt động mạnh. Hắn kiếm cớ ở lại thêm ít lâu chính là vì muốn ngủ với nữ nhân của Lâm Phàm kia thêm vài lần.
Và quả nhiên tối qua Bắc Cung Nhược Giai và Lãnh Nhược Hy, hai cô tân nương tử của Lâm Phàm đã đến. Càng làm hắn hân hoan vui sướng hơn nữa chính là lần này còn có cả Hà phu nhân cùng Lâm Gia Tuệ, chính là mẫu thân và muội muội ruột thịt của tên Lâm Phàm kia.
Khỏi phải nói Thiên Phần đã hưng phấn ra sao, hắn trước thì chơi hai cô vợ chưa cưới của đối thủ, sau còn địt luôn cả mẹ và em gái. Cảm giác thoả mãn tâm lý vô cùng, hắn bất chấp thân trên còn đau nhức mà uống vào Cường dương đan, xách con cặc khủng bố gai góc giã vào lồn và đít từng người một.
Cuộc hoan lạc kéo dài từ đêm đến gần sáng, bốn cái nữ nhân kia ai ai đều dâm tính vô cùng lớn, bị con cặc như cánh tay địt cho tung lồn nát đít vẫn cứ rên rỉ khát cầu đòi hỏi.
Thiên Phần không còn nhớ bản thân đã xuất tinh bao nhiêu lần, hắn như con thú hoang động dục rong ruổi trên thân các nàng hết lần này đến lần khác. Mãi khi gà gáy sáng các nàng mới thoả mãn mà tha cho hắn.
Trước khi đi, Bắc Cung Nhược Giai còn để lại một câu khiến hắn trợn tròn mắt không tin vào tai mình.
“ Thiên Phần ca ca cứ nghỉ ngơi ôn dưỡng cho tốt. Lần sau muội sẽ mang cả bà ngoại của Lâm Phàm đến cho huynh địt.”
Bà ngoại của Lâm Phàm, không phải chính là Hà Vân Khánh, vị đảo chủ tối cao của Mặc Ngọc Đảo, cũng là cường giả Thập Vương cấp Địa Tiên tối đỉnh ngang với sư phụ Ninh Hồng Chí của hắn.
Lúc trưa nghe mấy tên đệ tử đi tham dự điển lễ về kể lại Hà Vân Khánh uống được đan dược phản lão hoàn đồng đã trở thành một tuyệt đại mĩ nhân hàng đầu Tây Hải.
Thiên Phần không dám tin một người vừa có nhan sắc thân phận lại khủng khiếp đến thế lại có thể dâng lồn lên cho hắn địt. Nhưng Nhược Giai chưa từng nói gạt hắn, nàng đã đưa Lãnh Nhược Hy, Hà Yên và Lâm Gia Tuệ đến theo lời hứa. Vậy... vậy nàng kì thực có thể để hắn được đút vào lồn vị chủ đảo cấp Địa Tiên tối đỉnh kia. Hắn âm thầm nuốt nước bọt.
“ Lâm Phàm a Lâm Phàm, không lẽ đến cả bà ngoại của ngươi cũng sắp trở thành con đĩ rên rỉ dưới cặc ta hay sao? Thật đáng chờ mong nha.”
0 bình luận