Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 414: Dự tính
Chu Cương Liệt lúc này đã trở về Bạch Phủ từ lâu. Hắn như một khán giả đang xem hài kịch dùng hồn lực quan sát hết toàn bộ cuộc họp kín của bè lũ Nam Cung Vẫn, còn vừa xem vừa gật gù khen ngợi tính toán của chúng.
Đều là những kẻ đầu đầy sạn, tinh vi độc ác vô cùng, nếu như hắn là Địa Tiên thật thì có lẽ cũng khó mà đối phó nổi, nhưng tiếc thay, hắn lại là Chân Tiên hậu kỳ.
Thông tin mật báo về hướng đi ba ngày sau tất nhiên chính là do Chu Cương Liệt cùng gia đình Lâm Phàm cố ý thả ra. Chỉ cần để một ít đệ tử và hạ nhân ở phụ cận nghe được thì chắc chắn sẽ rất nhanh tới tai của bọn mật thám.
Quả nhiên chỉ trong nửa giờ Nam Cung Vẫn đã biết chuyện và lập tức triệu tập đồng minh bàn bạc đối sách, bây giờ Chu Cương Liệt đã nghe rõ kế hoạch của chúng, tiếp theo chỉ cần giả vờ sa lưới để chúng vây công mình thế là hắn có đủ lý do để tự mình ra tay không sợ bị bên trên dòm ngó.
Điều Chu Cương Liệt băn khoăn lúc này là chiến lực của tên sư phụ bí ẩn sau màn kia, hắn là tiên nhân nhưng là thuộc cấp độ nào? Nếu chỉ là Chân Tiên đồng giai hoặc cỡ Kim Tiên thì vẫn có thể đánh thắng, nhưng nếu cao hơn có vẻ sẽ khó nhằn.
“ Ký chủ cứ yên tâm, hệ thống đã thay ngài quét qua ba tên đệ tử của tên tiên nhân bí ẩn đó. Đã là đệ tử thì nhất định có tu luyện pháp môn của sư phụ. Công pháp của những kẻ kia quả thật đã vượt qua cấp độ phàm giai nhưng cũng chỉ xấp xỉ Chân Tiên trung kì và nó thuộc thể loại tự ngộ mà thành. Tức là chủ nhân của công pháp cũng chỉ sáng tạo ra nó lúc tu vi ở ngưỡng tương đương. Từ đó có thể suy đoán gã tiên nhân kia cũng chỉ đạt cao nhất là Chân Tiên hậu kì giống kí chủ mà thôi.”
Yêu Dục xuất hiện ngồi trên đầu hắn ôn tồn giải thích trấn an. Chu Cương Liệt thở ra một hơi gật gù.
“ Ừm, thế thì ta an tâm rồi, nhưng vẫn có vài vấn đề khá khó hiểu. Theo những gì mấy kẻ kia bàn luận thì tên tiên nhân đứng sau màn đang có kế hoạch nào đó muốn mượn lực của Tiềm Long Các thao túng Tây Hải, đã là tiên nhân bình thường sẽ không bao giờ nhúng tay đến chuyện nhân gian tránh vướng vào nhân quả, vậy hắn mạo hiểm như thế là muốn làm gì?”
“ Kí chủ đoán thử xem.” Yêu Dục điệu bộ không đứng đắn thách thức hắn, Chu Cương Liệt cũng không để ý mà tiếp tục trầm ngâm suy nghĩ.
“ Ừm, ta đã phân tích qua vai trò của Tiềm Long Các, lão già Nam Cung đó mục đích chính vẫn là nắm trùm Tây Hải, sau đó sai sử chín lộ thế lực khác cùng nhau mưu tính quay về trung thổ lật đổ Hoàng Triều Đại Chu. Vậy xem ra kẻ bí ẩn đằng sau kia đối với việc diệt Chu cũng có dính líu. Có thể cũng là một kẻ trong đại chiến Phong Thần năm xưa thống hận Tây Kỳ muốn trả thù, hoặc đơn giản là hắn muốn tiếp tay cho việc thay đổi triều đại một lần nữa với mục đích nào đó.”
“ Kí chủ phân tích cũng có điểm đúng, nhưng không phải chỉ cần ba ngày sau xử lý ba tên huynh đệ kia là sẽ biết mưu đồ của chúng hay sao? Cần gì phải tốn trí óc để suy nghĩ.” Yêu Dục gõ lên trán hắn mấy phát.
“ Ừm, ngươi nói đúng, chỉ cần biết tu vi tên tiên nhân kia không hơn ta là ổn rồi, đánh với kẻ địch đồng giai ta nắm chắc phần thắng.”
Chu Cương Liệt ném những chuyện rắc rối ra sau ót, chuyên tâm cảm nhận sự thoải mái trên thân thể. Nãy giờ hắn đang nằm sấp trên giường để Tiểu Thiện và Lạc Thủy giúp mình xoa bóp.
“ Phu quân nghĩ gì mà trầm tư nãy giờ vậy?” tiểu nương tử lúc này đang ngồi trên lưng hắn ra sức mà bóp vai, Chu Cương Liệt thả lỏng hết toàn thân cho nàng dễ làm việc, bằng không với sức vóc phàm nhân đó làm sao lay chuyển nổi cơ bắp của Chân Tiên như hắn.
“ Ừm, đại hội cũng sắp kết thúc rồi, ta định trong ít ngày tới sẽ khởi hành rời Thập Vương Thành tiếp tục con đường vân du, nàng tính thế nào?”
Tiểu Thiện nghe hắn nói sắp phải rời đi thì bàn tay khẽ khựng lại sau đó tiếp tục xoa bóp.
“ Còn tính thế nào nữa, kiếp này thiếp định sẵn là sẽ ở bên cạnh chàng, vậy thì phu quân đi đâu thiếp sẽ theo đó.”
“ Còn Bạch Phủ và mấy gia nhân kia thì sao?” hắn quay đầu qua hỏi.
“ Thiếp đã có tính toán hết rồi, lần này đi theo chàng chắc cũng không bao giờ quay về đây nữa, thiếp cũng không có gì luyến tiếc với cơ ngơi này. Vậy nên sẽ bàn giao hết lại cho Lão Vinh và Bà Tôn, hạ nhân ai muốn thì có thể ở, ai rời đi thì bán bớt gia sản cho họ lộ phí. Mặc dù cũng hơi buồn khi phải xa cách những người thân thuộc với thiếp từ nhỏ, nhưng trọng trách cùng chàng đối mặt đại kiếp nhân gian quan trọng hơn.”
Nghe giọng điệu có chút sầu bi của nàng, Chu Cương Liệt mỉm cười xoay người lại bế lấy nàng ôm vào lòng an ủi.
“ Nàng đúng là nương tử hiểu chuyện, an tâm, ta sẽ để lại cho họ đủ tài vật sống sung túc cả đời, nương tử theo ta sẽ không để nàng thiệt thòi đâu.”
“ Ưm, chỉ cần được cùng chàng đi muôn nơi cứu vớt thật nhiều nạn tai thì thiếp sẽ không bao giờ hối hận.” Tiểu Thiện tựa đầu vào ngực hắn ấm áp nói.
“ Cả nàng nữa.” Chu Cương Liệt cũng ôm lấy Lạc Thủy âu yếm, không thể vì yêu thương một người mà để người kia có chút tủi thân nào.
Bởi vì hôm qua và sáng sớm đã hành Tiểu Thiện đến khóc lóc thảm thiết nên tối nay Chu Cương Liệt đặt cách tha cho nàng, chỉ dùng miệng lưỡi giúp nàng lên đỉnh mà thôi. Lạc Thủy sau khi đột phá tu vi lẫn thể chất thì càng mê người hơn, cũng đòi hỏi nhiều hơn nên không thể bỏ qua được, hai người để Tiểu Thiện nằm một bên rồi hành sự.
“ A... chủ nhân... dùng lực...cho thêm cặc đi... ô ô... em chịu được mà... nữa đi... em nứng... á... chủ nhân là nhất... em nghiện cặc ngài mất rồi... ha....á... ôi trời... nữa đi...sâu quá... chạm tới hoa tâm rồi.... ưm... tử cung em đang nở rộng vì ngài... hô ô....em tan ra mất....”
Tiếng rên rỉ tràn đầy dâm tình của Lạc Thủy khiến Tiểu Thiện nằm kế bên đỏ cả mặt, nàng với tay vỗ vào bầu vú tưng tưng của đối phương một cái trách móc.
“ Tỷ tỷ nói bậy quá chừng.”
“ Ô... muội... đừng có mà chọc ta... ưm... ư... chủ nhân chính là thích nữ tử phóng đãng thả lỏng dâm tính như vậy... Ô... muội nên học một chút thứ hư hỏng.... chắc chắn ngài ấy sẽ vui lắm đó... a... ô... sâu quá... ngài địt tung lồn em rồi....ha á....”
“ Hứ, người ta mới không thèm, làm chuyện đó đã xấu hổ muốn chết, sao có thể kêu rên tục tĩu như tỷ được.” Tiểu Thiện đỏ bừng mặt quay người qua hướng khác.
“ Nào, dâm nữ nhà nàng, đừng có dạy hư Tiểu Thiện trong sáng thánh khiết của ta chứ.” Chu Cương Liệt cũng vỗ bôm bốp mấy phát vào mông đít nàng như trừng phạt.
“ Ô... hô... chủ nhân... địt em... địt chết em đi... cuộc đời này em dành hết cho ngài, chủ nhân... cặc của ngài chính là lẽ sống của em... A... ôi... muội tử, đừng có quá cứng nhắc... ưm... chủ nhân một đêm có thể ngự ba ngàn nữ nhân... á... nếu muội vẫn cứ bảo thủ... mè nheo không chịu chiều chuộng ngài ấy...a... thì chủ nhân sẽ không thương muội nữa đâu...a...ưm... Chủ nhân cũng đừng bao che muội ấy nữa... ngài chính là thích biến những cô gái ngoan hiền gia giáo lễ độ thành diễm nữ dâm dật không biết xấu hổ còn gì...”
“ Hừ, hôm nay nàng lớn mật dám không nghe lời ta hở? Ta thấy từ khi đột phá thì lá gan nàng càng lớn rồi, rất đáng bị phạt. Ai trở nên dâm đãng đĩ điếm ta không cần biết, nhưng Tiểu Thiện của ta thì luôn luôn trong sáng nhớ chưa?”
“ Đúng đúng, phu quân mau trừng phạt tỷ ấy đi, người ta lúc nào cũng ngoan ngoãn hiền thục sao có thể trở thành dâm nữ được. Chàng mau đánh cái mông của tỷ ấy.” Tiểu Thiện tâm hồn như mềm xốp vì sự yêu chiều của Chu Cương Liệt, nàng ngồi dậy hấp háy mắt vỗ tay cỗ vũ.
Hắn gật đầu rồi kéo dương vật từ lỗ hậu của Lạc Thủy ra, bốn ngón tay lòn vào kéo cho âm đạo của nàng rộng thêm, kế tiếp sau một tiếng hét lớn vừa đau khổ lại xen lẫn sung sướng, lồn Lạc Thủy đã bị ba con cặc khủng bố của hắn chen chúc mà đút vào tận gốc.
Tiểu Thiện há mồm tròn xoe mắt đứng hình không nhúc nhích, nàng nhìn rất rõ bụng dưới của vị tỷ tỷ chung chồng này đang cộm lên hình dáng ba cây gậy thịt rất rõ ràng, âm hộ thì bị bành rộng, lông mu còn vì thế dựng đứng lên, hột le giật giật, niệu đạo chảy nước tiểu.
Lạc Thủy hai tay bấu vào ga giường, chân dạng rộng, nàng nấc lên từng hồi, mắt cũng trợn ngược, hơi thở gấp gáp. Dưới âm đạo của nàng ứ đầy tới cực hạn, thì ra cảm giác bị chơi ba con cặc dồn một lỗ là như thế.
“ Này thì đói cặc này, này thì dâm đãng, này thì dạy hư Tiểu Thiện của ta này...”
Mỗi câu nói cũng là mỗi lần hắn dập cặc sâu vào, Lạc Thủy cả thân hình lay động theo nhịp nắc của hắn, hai vú săn cứng phún cả sữa ra.
“ Ứ... ối... á...á...á... trời ơi... chết... phải chết... chủ nhân... em... em chỉ muốn tốt cho muội ấy thôi mà... á... không.... ức... hức... ngài xé rách em ra mất... ôi... ưmmm... tha... tha cho em....”
Mặc kệ những lời giải bày van xin của cô nàng tiểu thiếp tội nghiệp, Chu Cương Liệt vẫn mạnh bạo dồn sức mà dập từng cú thấu tận tử cung.
0 bình luận