Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 408: Giai nhân hiến vũ
“ Hít hà, hai tiểu nương tử cả người đều thơm như vậy, xúc cảm chạm vào cũng rất mềm mại nữa, Lâm huynh đệ quả nhiên có phúc hưởng thụ nha, haha.” Chu Cương Liệt tay trái lòn vào vạt áo của Nhược Hy nhào nặn bầu vú, tay phải xoa xoa mông trần của Nhược Giai rồi vỗ mấy cái, âm thanh da thịt ai cũng có thể nghe rõ.
“ Tiền bối quá khen, đúng là lấy được hai nàng ấy là phúc khí của tiểu tử quá tốt.” Lâm Phàm nhấp chén rượu đồng tình.
Lúc này hai nàng bỗng ngồi dịch qua một bên, Chu Cương Liệt ngước mắt lên đã thấy Hà Yên đứng trước mặt đang cầm ly rượu, vẻ mặt nàng hơi ửng hồng, môi thơm hé mở.
“ Tiền bối, thiếp thân được đoàn tụ với con trai, gia đình xum vầy hạnh phúc như hôm nay tất cả là nhờ vào ơn điển của ngài, thiếp thân không bao giờ dám quên, hôm nay nguyện vì ngài hiến một vũ khúc.”
“ Ồ, phu nhân có lòng rồi, ta làm sao có thể từ chối, mời.” Hắn và nàng cùng uống cạn ly rượu, sau đó Lâm Vấn Thiên lấy từ đâu ra một chiếc đàn tranh, Lâm Phàm thì cầm sáo trúc, hai cha con cùng nhau hoà tấu, âm điệu nghe rất trữ tình.
Hà Yên nương theo tiếng nhạc mà bắt đầu thể hiện tài diễn vũ. Từng động tác đưa tay nhấc chân, vòng eo uốn lượn, cặp ngực nâng lên, mông tròn khẽ hẩy, mái tóc thướt tha cùng với biểu cảm gợi tình khiến đã là nam nhân thì ai cũng phải si mê đứ đừ.
Chu Cương Liệt ánh mắt hơi dại ra, hai tay hắn ôm hai mĩ nhân, được các nàng hầu hạ từng đũa thức ăn từng ly rượu nồng. Hắn hứng chí lại nâng ly miệng ngân nga.
“Giai thoại xôn xao vẻ diễm tình
Nhân gian truyền tụng nét thành khuynh.
Hình nàng sắc nước làm điên đảo
Ảnh dáng hương trời khiến biến sinh.
Thường nữ mỹ nhân sao sánh vẻ,
Mãi nàng kiều bóng dễ điêu linh?
Đẹp duyên, đẹp dáng, người trong mộng,
Mỗi nét mỗi ngời, mỗi tuyệt xinh!”
“ Thơ hay, thật là tuyệt phú, Chu tiền bối không những là tiên gia cao quý lại còn văn võ song toàn, nô gia thật ngưỡng mộ.” Hà Vân Khánh che miệng cười duyên, đôi mắt ánh lên chút phức tạp.
“ Chút tài mọn mà thôi, không dám nhận.” Chu Cương Liệt khiêm tốn đáp lại, quả thật là hắn đang làm màu, kì thực hắn thì biết cóc khô gì về thơ ca đâu. Nhưng đã là Chân Tiên thì trí nhớ sẽ không tồi, vừa rồi hắn đọc là một bài thơ đã từng xem qua ở kiếp trước mà thôi.
Hà Yên nghe hắn xuất khẩu thành thơ tâm trạng phấn chấn hơn hẳn, nàng bạo gan hơn thể hiện những động tác có phần lẳng lơ thôi tình, hai vai áo kéo trễ xuống lộ ra non nửa bộ ngực phập phồng.
Khi cha con Lâm gia kết thúc hoà tấu cũng là khi nàng lướt tới ngã vào vòng tay của hắn, không chút chân chừ Chu Cương Liệt cũng ôm trọn nàng vào lòng.
“ Phu nhân biểu diễn làm ta thích thú lắm, ta kính nàng một ly nhé.” Nói rồi hắn cầm ly rượu khẽ nhấp môi sau đó lại đưa nửa ly còn lại lên, Hà Yên hai tay bám vào cổ hắn môi thơm khẽ mở uống cạn phần rượu còn lại.
“ Haha, hay, tiền bối quả nhiên rất biết hưởng thụ phong nguyệt lại cực kì biết cách chinh phục giai nhân, tại hạ bái phục.” Lâm Vấn Thiên thấy vợ mình cùng người ta ôm ấp đưa tình không những không giận còn rất hài lòng vỗ tay.
Hà Vân Khánh thu hết biểu hiện của con gái và hiền tế vào trong mắt, âm thầm gật gù khen ngợi. Con gái cùng hai đứa cháu dâu rất biết cách làm tiên nhân vui lòng.
Nàng chỉ sợ Lâm Vấn Thiên và Lâm Phàm sẽ bực bội ghen tuông khi thấy nữ nhân của mình gần gũi ôm ấp Chu tiền bối từ đó làm ra hành động xấc xược khiến ông ta không vui. Nhưng hiện tại thì tốt rồi, con rể và cháu ngoại vô cùng hiểu chuyện, tính tình rộng lượng phóng khoáng.
Phải nên như vậy thì gia đạo mới thuận hoà được. Trong suy nghĩ của nàng, chỉ là để nữ nhân của mình thân cận một chút với tiên nhân cao quý, đây còn là phúc phần rất lớn không có gì phải ghen tuông.
Nữ tử sinh ra trong thế giới tu tiên khắc nghiệt cá lớn nuốt cá bé như Tây Hải thì phải nên biết cách tận dụng thế mạnh để đạt được lợi ích. Bây giờ đã xuất hiện một vị tiên nhân thân cận, chỉ cần dùng nhan sắc và cơ thể để khuyến dụ ông ấy, ôm lấy bắp đùi to này về sau không phải tương lai Mặc Ngọc Đảo tươi sáng vô cùng sao.
Hà Vân Khánh chắc mẩm rằng con rể Lâm Vấn Thiên và cháu ngoại Lâm Phàm cũng nghĩ như mình nên mới tùy ý để nữ nhân của mình cho Chu tiên nhân hưởng thụ.
“ Ái chà, ngực nàng thật là thơm, ô, không nên, không nên a, Vấn Thiên, Lâm Phàm huynh đệ, cho ta xin lỗi, ta không kìm chế nổi.” Chu Cương Liệt sau khi dụi đầu giữa hai bầu vú của Hà Yên thì giả vờ thanh tỉnh bối rối muốn đẩy ba nữ nhân đang nằm trong vòng tay mình ra, đôi mắt hắn tràn đầy ái ngại biết lỗi.
“ Không không, tiền bối đừng nghĩ nhiều, nương tử của ta được hầu hạ bên người ngài hưởng chút tiên khí chính là phúc phần của nàng ấy, ta làm phu quân cũng vui vẻ trong lòng, xin ngài cứ tự nhiên.” Lâm Vấn Thiên điệu bộ có phần siểm nịnh cười lấy lòng.
“ Phải rồi, tiểu tử đã nhận quá nhiều ân huệ của tiền bối, luôn tự hứa với lòng sẽ đáp đền nhưng sợ rằng ngày đó sẽ còn xa, vậy thì để hai nàng hồng nhan giúp ta phục vụ ngài trước, xem như tấm lòng hiếu kính của tiểu bối dành cho ngài.” Lâm Phàm cũng vô cùng nghiêm túc nói.
“ Ồ, haha, được, được, nếu ta từ chối thì thật là mất hoà khí, các ngươi sẽ nói ta chê bai, vậy thì ta xin phép nhận, từ nay chúng ta sẽ là một gia đình.” Chu Cương Liệt cười vang không còn khách sáo nữa ôm lấy từng nàng lên hôn vào môi mấy ngụm.
“ Đại bá, con cũng muốn, hôn con nữa.” Lâm Gia Tuệ hối hả chạy tới sợ mất phần.
“ Con sao, ờ, con còn nhỏ quá... ừm ...” hắn liếc mắt qua giống như đang dò hỏi ý kiến.
“ Ầy, Tiểu nữ năm này cũng đã mười sáu, nếu tiền bối không chê phiền cứ để nó phục vụ ngài, chỉ cần nó tự nguyện thì người làm phụ thân này rất hoan nghênh.” Lâm Vấn Thiên gật đầu chấp thuận.
“ Được, haha, Tuệ nhi mau đến đây, để đại bá yêu thương con nào.”
Chỉ chờ có thế, Lâm Gia Tuệ tung tăng nhào tới, Chu Cương Liệt lập tức cho nàng một nụ hôn đắm đuối, bàn tay liên tục sờ loạn khắp cơ thể phổng phao.
Hà Vân Khánh nghe tiên nhân nói xem nhau như gia đình thì mừng rỡ không thôi, có vị này giúp đỡ xử lý sạch những mối nguy thì con đường phát triển của Lâm Phàm sẽ thênh thang rộng mở, với tư chất đó bước lên tiên lộ không phải khó khăn gì. Cho cả con gái, cháu dâu lẫn cháu gái cùng hầu hạ hắn cũng không có gì to tát.
0 bình luận