Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 407: Kính rượu
“ Tiền bối, Gia Tuệ, chúng ta ở trên này.” Lâm Phàm đứng lên gọi lớn.
Chu Cương Liệt cũng không để mất thời gian nữa, hắn bế thốc cơ thể nảy nở của tiểu cô nương lên rồi dồn sức mà dập cặc.
“ Á... Ối đã...đã quá.... ưm... mọi người chờ con một chút... á...aaaa.... đại bá... chủ nhân... mau lên.... chơi Gia Tuệ mạnh nữa đi... địt nát lồn tung đít con lên đi.... ô ô ô.... con ra... ra rồi....”
Hai con cặc trùng kích từng cú dập sâu tận gốc vào tử cung và trực tràng của Lâm Gia Tuệ khiến nàng chịu không nổi mà phun cả dâm thủy lẫn nước đái ra.
“ Tốt, ta cũng ra đây.” Chu Cương Liệt dồn sức dập thêm mấy mươi cái rồi điên cuồng bắn hết tinh dịch vào trong hai lỗ. Cha con Lâm Vấn Thiên và Lâm Phàm ở phía trên quan sát mà nứng hết cả cặc.
Đâu đó xong xuôi hắn mặc lại quần vào rồi cùng Gia Tuệ thong dong đi lên lầu cao. Mỗi bước cô bé đều để lại từng vệt dâm dịch nhiễu nhão, chân và đùi đều ướt nhẹp.
“ Ôi, được Chu thượng tiên ghé thăm tệ xá quả nhiên là rồng đến nhà tôm, nô gia thật nở mày nở mặt.” Hà Vân Khánh niềm nở cung kính mời hắn ngồi vào vị trí chủ toạ.
“ Ây dà, Hà đảo chủ đừng quá chú trọng lễ tiết rườm rà, cứ xem Chu mỗ như bằng hữu đối đãi là được rồi, cũng đừng gọi thượng tiên nghe thật xa cách.” Hắn rất tự nhiên nắm lấy bàn tay nõn nà của nàng xoa nhẹ, Hà Vân Khánh hơi đột ngột nhưng cũng để hắn tự tiện. Chu Cương Liệt sau đó xem như không có gì ngồi vào vị trí.
“ Lúc trước nô gia không biết thân phận cao quý của tiền bối nên đã lơ là thất lễ, xin ngài chớ trách, ta kính ngài một ly.” Hà Vân Khánh giọng điệu dịu ngọt như rót mật vào tai, tài năng xả giao níu kéo quan hệ của một vị chủ thế lực mấy trăm năm tất nhiên không tầm thường.
“ Haha, hôm nay là tiệc của gia đình mà Hà đảo chủ lại thịnh tình cho mời chứng tỏ mọi người đều đã xem ta như người nhà rồi, Chu mỗ cũng rất vui được kết giao với các vị, nào, cạn.”
Nghe giọng điệu thân thiện hào sảng của hắn khiến bầu không khí hơi gượng gạo ban đầu đều tan biến. Hà Vân Khánh xem như hiểu sơ về tính cách của vị tiên nhân này, hoà đồng gần gũi và cực kỳ tùy hứng.
Mọi người bắt đầu nhập tiệc rôm rả nói cười, Chu Cương Liệt kể cho họ nghe về hoàn cảnh con người trung thổ, những chuyện thú vị mà hắn từng gặp, tất nhiên không bao gồm việc hắn thu tình nô rồi.
“ Tiền bối nói sao? Chuyện Nam Cung Vẫn cùng hai đứa con của lão lật thuyền trong mương là do ngài?” Hà Vân Khánh hết sức giật mình khi nghe hắn kể.
“ Ầy, cũng là vì lão già đó vươn vòi quá dài vào đại lục, hai tiên tử Tần quốc kia cũng đã có duyên kết bạn với ta, làm sao không giúp cho được, Hà đảo chủ sẽ không vì chuyện ta gây hại cho thế lực Thập Vương mà trách móc chứ?” Chu Cương Liệt ra vẻ ái ngại hỏi.
“ Nô gia làm sao dám trách ngài được, lão già Nam Cung đó chọc nhầm nữ nhân của ngài rước lấy hoạ thì do hắn tự lãnh lấy thôi. Nói đi cũng phải nói lại, việc Tiềm Long Các bị tàn bại cũng là may mắn của Tây Hải, tiền bối đây vô tình đã làm điều tốt cho chúng ta rồi.
Lão già Nam Cung Vẫn đó xưa nay không chịu an phận, tuy đã phát triển thế lực lớn mạnh ở Tây Hải nhưng tâm luôn hướng về đế triều Đại Chu. Sau lưng lão ta lại ẩn giấu bao nhiêu là cường giả Địa Tiên tối đỉnh, còn có tiên nhân chống lưng.
Nếu tiền bối không kịp thời cản bước e là lão ta sẽ nhanh chóng triển lộ nanh vuốt, dựa vào thế lực phía sau màn dần dần biến Tây Hải thành đồ trong túi. Thập Vương chúng ta khả năng cao cũng sẽ phải phục tùng dưới trướng, nghe lệnh lão ta gây chiến với trung thổ. Khi đó thiên hạ chắc chắn loạn lạc, Tây Hải sẽ không còn yên bình.”
Hà Vân Khánh một năm một mười phân tích toàn bộ âm mưu của Nam Cung Vẫn, kì thực trong Thập Vương ai nấy đều biết rõ nỗi hận của lão cẩu đó với Đại Chu hoàng triều, cũng biết hắn muốn lợi dụng liên minh để mưu đồ báo thù. Nhưng thật không ngờ hắn tính toán lớn đến thế.
Đồng ý làm tay sai cho kẻ bí ẩn siêu việt Địa Tiên nào đó thao túng Tây Hải. Còn có Lý Đạo Thành và Lữ Huyên kia nữa, không biết chúng đang mưu tính gì.
“ Ôi, hôm nay là tiệc vui của gia đình ta, mọi người đừng nhắc đến bọn xấu xa ấy nữa, mừng Lâm Phàm trở thành đệ nhất, mừng ngoại tổ lấy lại thanh xuân, mừng cho tương lai Mặc Ngọc Đảo chúng ta lớn mạnh.” Lãnh Nhược Hy nâng ly lên hô lớn.
Mọi người cũng vui vẻ gạt bỏ những chuyện không vui đi, trời sập đã có Chu tiên nhân ở đây gánh vác, họ chỉ việc ngồi chờ lão già Nam Cung Vẫn và bè lũ phía sau tự sa lưới là được.
Bắc Cung Nhược Giai sau đó liếc qua tỷ tỷ chung chồng của mình khẽ nháy mắt, nàng kia cũng hiểu ý gật gật đầu rồi hai người đồng loạt đứng dậy ngúng nguẩy mông thịt bước qua bàn của Chu Cương Liệt.
“ A, tiền bối, mấy tháng qua ngài đã giúp đỡ cả gia đình chúng ta rất nhiều, từng người ở đây đều ít nhiều nhận được cơ duyên to lớn. Thân là thê tử tương lai của Lâm Phàm, hai người chúng ta cũng nên tỏ chút lòng thành biết ơn.” Lãnh Nhược Hy khẽ nhếch môi ý nhị mở lời.
“ Đúng vậy, nhưng tiểu nữ biết ngài là tiên gia, không vừa mắt những thứ phàm phu tục vật, vậy nên chỉ có thể để hai tỷ muội cùng kính ngài một ly xem như biết ơn, mong tiền bối đừng chê bai.” Nhược Giai cũng thể hiện nét thanh tú dịu dàng nói tiếp.
“ Chà, ta đây xưa này giúp người chưa từng đòi người ta phải báo đáp lại tương xứng, tính của ta mọi người cũng biết rồi, thích kết giao đàm đạo, lại rất thưởng thức những nhân tài khoáng tuyệt cổ kim như Lâm huynh đệ đây, vậy nên đừng có quá quan trọng cái gì mà ơn nghĩa vô bổ. Nhưng hai tiểu mĩ nhân đã có lòng dâng rượu thì ta cũng không tiện từ chối, mời.”
Chu Cương Liệt nâng ly trống trơn lên, hai nàng biết ý từng người đưa ánh mắt có phần lả lơi quyến rũ không quản mọi người xung quanh đang nhìn lập tức sà xuống ngồi sát rạt hai bên hắn.
Nhược Giai ép hai bầu ngực tròn trĩnh lên cánh tay hắn, Nhược Hy thì nâng bình rượu rót đầy vào ly. Chu Cương Liệt một hơi uống cạn sau đó đặt ly mạnh xuống bàn, hai tay hắn vươn ra ôm lấy hai vòng eo thướt tha kéo các nàng vào lòng mình.
Biểu cảm của những người còn lại hết sức đa dạng, Hà Yên cùng Lâm Gia Tuệ tỏ ra cực kỳ bình thản, cha con Lâm Vấn Thiên và Lâm Phàm thì cùng nhau nâng ly gật gù ra vẻ hài lòng không chút gì tức giận hay khó chịu.
Hà Vân Khánh khẽ nhìn qua cháu trai, rồi lại ngó lấy vị tiên nhân đang trái ôm phải ấp vô cùng thân mật với hai đứa cháu dâu. Không hiểu tại sao bà lại chẳng hề thấy đây là hành vi quá mực hay phản cảm, giống như là nó phải nên như vậy.
Đúng rồi, vị tiền bối này đem cho gia đình họ bao nhiêu là cơ duyên, giúp đỡ Lâm Phàm có ngày hôm nay, ơn nghĩa lớn như trời biển ấy những tu sĩ phàm giai như họ lấy gì mà báo đáp.
Vậy thì không bằng dựa vào thứ mà ngài ấy đam mê nhất, nữ nhân. Nếu là những cô gái khác thực sự sợ làm bẩn mắt tiên nhân, bên cạnh Chu tiền bối sớm đã có hai nữ nhân đẹp như thiên tiên hạ phàm, mấy nữ tử trong đảo còn kém xa.
Nhưng hai cô cháu dâu tương lai này thì khác, hai nàng hết sức xinh đẹp lại còn có tầng thân phận cáo quý, rất hợp lý để hầu hạ tiền bối, nhìn biểu cảm của ngài ấy bây giờ chẳng phải rất hưởng thụ.
Hà Vân Khánh đảo mắt, Lâm Phàm là nam nhân của hai nàng kia mà cũng không có ý kiến gì, vậy là ổn rồi, cứ để mọi chuyện tự nhiên như vậy.
Vị đảo chủ này trong vô thức suy nghĩ về luân lý đạo đức đã bị quy tắc sửa đổi, quan niệm ái dục cũng thoải mái phóng túng hơn bởi vậy đối với chuyện cháu dâu tương lai thân mật quá mức với Chu tiền bối nàng cũng xem như việc nhỏ nhặt phải làm để báo ơn ngài ấy.
Chu Cương Liệt hài lòng trước biểu hiện thay đổi của Hà Vân Khánh, hắn càng bạo dạn hơn, hết ôm eo rồi lại bóp mông sờ ngực thậm chí còn hôn lên cổ lên má các nàng một cách hết sức tự nhiên.
0 bình luận